Bao Lâu...em Sẽ Quên?
Công ty thời trang MORE
_Thưa chị tổng giám đốc muốn gặp chị…
Tổng giám đốc…bà ta lại muốn gì đây…
_Em mời bà ấy vào cho chị….
_Bác tìm cháu?
_Tôi không ngờ cô vẫn chưa buông tha cho nó…tai nạn 5 năm trước chưa đủ sao?
Bà ta thật là ích kỷ…tai nạn 5 năm trước nếu không phải vì bà ta thì đâu có xảy ra…..
_Bác nói phải công bằng 1 chút…ngày ấy nếu không phải có người muốn chúng tôi chia tay..tai nạn đó đã không xảy ra…
_Cô…..tôi muốn cô thôi việc?
_Tại sao?
_Tôi không muốn cô tiếp tục gần nó nữa…
Nó cười mỉa:
_Vậy lần này bác ra giá bao nhiêu?
_200 triệu..
200 triệu nó không ngờ bà ta định mua con trai mình với cái giá đó…..
_10 lần…..
Nó nghịch nghịch móng tay…nói ra mấy từ đấy…
_Cô nằm mơ ak?
_Thế tôi sẽ bắt cô thôi việc!
_Nguyên nhân?
_Tôi là tổng giám đốc…
_Dạ thưa bà tổng giám đốc đáng kính..nếu công ty đơn phương chấm dứt hợp đồng với tôi thì phí bồi thường sẽ là 300 triệu cùng với tôi có quyền mang các sản phẩm đã thiết kế của mình mà công ty chưa công bố tùy ý sử dụng…
Chắc bà cũng đã nghe nói…tuần lễ thời trang Tokyo sắp tới, họ trực tiếp mời tôi chứ không phải MORE…..bà đuổi việc tôi có phải dễ dàng cho tôi quá không?
_Cô……….
_Nếu tôi muốn Tùng Quân, bà cơ bản không có năng lực can thiệp……tôi vốn dĩ vẫn rất tôn trọng bà vì bà là mẹ anh ấy….nhưng 5 năm bà vẫn thế…vậy tôi sẽ chơi với bà…để xem tôi lợi hại hay bà lợi hại……….con trai bà sẽ nghĩ thế nào khi biết chính bà đã dùng tiền để ép tôi xa anh ta…
_Cô dám….
_Để xem………xin lỗi tôi đang bận……
Bà nhầm rồi…tôi 5 năm trước và 5 năm sau….đã khác nhau….tại sao tôi phải vì 1 người như bà mà từ bỏ tình yêu của chúng tôi…tình đầu mà cũng là mối tình duy nhất………….
** **
Lễ ra mắt sản phẩm thời trang Thu đông _Công ty MORE……….
_Sao giờ này không thấy Gia Hân…..Cô ấy đi đâu không biết….
_Chào anh Quân, nhớ em không?
_Em là?
_Đúng là anh không nhớ rồi…..Mỹ Hạnh
Coi như làm quen lại….mà Gia Hân đâu anh Quân?
_Anh không biết…chưa thấy cô ấy tới….
_Quân!Con xem đến giờ rồi trưởng phòng thiết kế đâu…..
_Cô ấy chưa tới mẹ ạ!
_Con xem lại thái độ làm việc của nhân viên đi..mẹ không chấp nhận như thế này đâu….
_Chắc là có chuyện gì xảy ra thôi…
_Mẹ sẽ xử lý chuyện này sau…
Nói rồi bà ta bỏ đi….Nhìn Quân có vẻ khó chịu…
_Anh Quân, anh biết mà..nó không phải người vô trách nhiệm như thế…nhất định…nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi…
_Em nói thế là sao?Lẽ nào tôi và Hân quen nhau?
_Anh đã quên thật rồi………………nó đã…
Xin lỗi em nghe điện thoại:
“Alo, Hân ak?
Cái gì..mày có sao không?Ừ tao đến ngay……”
_Em phải đi đây…Hân có chuyện….
_Anh đi với em………..
_Nhưng buổi lễ……
_Đi…
Quân lấy xe vội vàng đi…đi tới nơi đã thấy Hân ngồi đó….chiếc xe máy nằm dưới đường….cánh tay xước vết dài….ngồi ôm chân…..
_Mày sao đó?
_Tao bị mấy thằng ép xe…..
_Có sao không?
_Nhìn này…..
Chào sếp….
Giờ nó mới thấy Quân….
_Sao lại thế này được?
_Tao thấy lạ lắm mày ạ, bọn nó cứ đi trước tao không cho tao vượt lên…đi rất chậm…khi tao lên được rồi..thì chúng phóng lên xô đổ xe tao….
_Đây không phải một vụ tai nạn_tiếng Quân như đưa cho nó 1 suy nghĩ…..
_Mà thôi..về nhanh lên anh Quân, chuyện này tính sau…..
_Không được em phải đi bệnh viện….
_Em phải về công ty….
Tiếng nói của nó dứt khoát khiến Quân không thể làm khác…Nhìn nó đau như thế không hiểu sao cậu thấy xót xa quá…..
Về tới nơi đã muộn 10 phút….
_Chào tổng giám đốc…
_Cô giỏi lắm…
_Mẹ cô ấy bị tai nạn….
_Thật là trùng hợp……
Bà ta nhếch môi cười..tới giờ thì nó đã xác định…không ngờ người của giới thượng lưu lại có hành động hạ lưu như thế….nhưng mục đích của bà ta là gì…
Cuộc họp ban giám đốc…..
Hôm nay người chủ trì là tổng giám đốc…không hiểu có chuyện gì….
_Tôi xin thông báo sự thay đổi nhân sự…từ hôm nay cô Trần Gia Hân sẽ không còn là trưởng phòng thiết kế nữa…
Ở dưới có tiếng xì xào…
_Vì sự vô trách nhiệm của cô đã làm uy tín của công ty bị ảnh hưởng trong buổi ra mắt sản phẩm vừa rồi…
_Tổng giám đốc, đó là 1 tai nạn……Quân nói….
_Tôi không nghe lý do khác…và cô Trịnh Như Huyền sẽ đảm nhiệm vị trí đó..mong mọi người giúp đỡ trưởng phòng mới…
Mọi người bắt đầu bàn bạc….tổng giám đốc có thù hận gì với trưởng phòng sao..tại sao lại chuyện bé xé ra to…..một tai nạn lại quy người ta vô trách nhiệm…mà cái cô Huyền đó làm sao làm việc bằng trưởng phòng được…bao nhiêu cuộc thi thiết kế có bao giờ được giải gì đâu……
Nó chỉ nhếch môi cười..thì ra là thế..mục đích của bà ta….
Nó vỗ tay:
_Tổng giám đốc thật sáng suốt dùng người cũng thật tốt….Tôi sẽ cô gắng để không làm người vô trách nhiệm nữa…..nhưng nếu không được thì sao nhỉ?oh có lẽ tổng giám đốc cần 1 lá đơn trên bàn làm việc của bà….
_Cô nói thế là sao?
_Không…tôi cảm thấy bà thật công tư phân minh đấy…bà đã quan tâm tôi như thế đương nhiên tôi phải đáp lại thịnh tình đó mới phải phép chứ!
Xin lỗi các vị, tôi ra ngoài trước….
Nói rồi nó bỏ đi……Quân không hiểu được rút cục mẹ với Hân có chuyện gì…bình thường mẹ không bao giờ can thiệp vào chuyện nhân sự…..
Bà đã như thế đừng trách tôi cướp con trai bà đi….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...