Bao Lâu...em Sẽ Quên?
_Cô là thế nào của bệnh nhân…
_Dạ, bạn ạ!
_Cậu ấy bị một cục máu tụ trong não….do tai nạn trước kia..không có gì nguy hiểm….nhưng 1 số ký ức trước kia đã không còn nhớ gì nữa..có thể hồi phục nhưng cũng có thể mãi mãi không………..
Những gì bác sĩ nói quay cuồng trong đầu nó…tai nạn…mất đi kí ức……………..là sao? Sao ông trời lại trêu đùa nó thế…..tai nạn năm đó…sao lại để anh quên hết…………………………tất cả là do nó sao??????????????
vậy giờ đây với anh nó đúng là người xa lạ………….
_Anh Quân em phải làm sao đây…anh nói đi………..
Nó gục đầu bên giường của anh khóc….hết thật rồi………….nhưng chẳng phải đó là những gì nó muốn sao……..
_Em quay lại đi…đừng đi nữa………..
Quân tỉnh dậy, mồ hôi ướt trán…nó vội lau đi những giọt nước mắt…
_Giám đốc, anh tỉnh rồi……..
_Sao tôi lại ở đây?
_Anh đau đầu tôi đưa anh vào đây…
_Cảm ơn…
_Anh cũng ổn rồi…tôi về trước đây….truyền xong chai nước này anh có thể về…..
Nó quay đi, bóng lưng ấy………
_Xin lỗi, tôi và cô lúc trước có quen nhau không?
NÓ giật mình…..
_Chúng ta chưa từng quen nhau……
Cô gái đó…có cái gì đó rất bí ẩn….không hiểu sao, đó là người duy nhất cậu quan tâm khi về nước….kể cả người được gọi là vợ chưa cưới của mình, cậu cũng không thấy quen thuộc……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...