Một khi hạt giống của sự nghi ngờ đã được gieo, thì nó sẽ chỉ đâm chồi nảy lộc cực nhanh chứ không thể nào có thể bị ức chế được. Trong mắt Jane lúc này, Cyrax không còn là một kẻ trong nóng ngoài lạnh nữa, mà giống như một âm mưu gia, từng cử chỉ đều mang theo thủ đoạn.
Thật đáng tiếc là cô nàng nhầm người, và sớm thôi cô sẽ gặp lão quái vật đích thực! Thế nhưng hiện tại giống như bao người trẻ tuổi khác, Jane giữ rịt lấy cái định kiến của mình, hồn nhiên và không biết rằng cảm xúc của cô cũng đang bị đẩy lên thái quá, ngược hẳn với thông thường.
- Tôi là Cyrax, một người mạo hiểm. Cô gái đằng kia là Jane, một nữ tu. Chúng tôi vô tình bị kẹt trong thế giới này, và đang tìm đường thoát ra ngoài.
- Ta rất lấy làm tiếc vì những gì mà hai bạn đã phải trải qua! Thế nhưng ta buộc phải nói, sẽ chẳng có cách nào để hai người rời khỏi đây đâu, trừ phi...
- Trừ phi gì?
Cyrax nhanh chóng ngắt lời Shazam, tỏ ra vô cùng nôn nóng và sốt ruột. Thật khó để nói Cyrax đang giả vờ như một người nóng tính thiếu kiên nhẫn, hay những cảm xúc tiêu cực đang lấn át hắn nữa. Lần này thì Shazam cau mày, cất cao giọng.
- Sự vô tri và thiếu lễ phép của ngươi khiến ta tức giận! Ta có thể không làm gì được hai người, nhưng ta hoàn toàn có quyền bỏ đi và kệ cho hai người chết mục xương ở đây, khi bóng tối ập tới. Còn với ta, dù sao ta cũng đã chết rồi, chỉ là một hồn ma hèn mọi, nào có gì phải sợ chứ?
Đột nhiên Cyrax vung tay lên, cho mình một cái bạt tai giòn đanh! Má trái của hắn đỏ ửng lên, bóng lưỡng vì sưng phồng, song Cyrax chẳng hề quan tâm. Thay vào đó, hắn hơi cúi đầu tạ lỗi với Shazam.
- Xin ngài tha thứ cho kẻ này! Vốn thông thường tôi không phải là một người bất lịch sự như thế, có điều hiện tại tình trạng của tôi đang không ổn định lắm, thế nên nếu có điều gì không đúng mực xin ngài hãy bỏ qua và lượng thứ!
Shazam liếc nhìn cánh tay phải của Cyrax, gật gật đầu.
- Ta có thể thấy, anh bạn nhỏ. Có vẻ như có một thứ nhơ nhuốc gì đó đã ký sinh vào trong người anh, và giờ nó đang tìm cách để kiểm soát cơ thể lẫn tâm trí anh. Than ôi, thật đáng tiếc là ta không thể giúp gì được cho tình trạng của anh lúc này!
Ông ta lướt gần tới chỗ Jane, lúc này vẫn còn đang nhìn đăm đăm ra đằng xa, thả trôi trong dòng suy luận tự cho là đúng của mình.
- Nếu như ta còn sống, và thời gian đủ dài, thì có lẽ ta có thể nghiên cứu ra một cách để giúp cậu thoát khỏi trạng thái này. Vậy nhưng hiện tại thì... chúc cậu may mắn! Còn về phần người bạn nhỏ này...
Jane giật mình, quay trở lại hiện thực, khi linh hồn mờ nhạt của Shazam đang bay phất phơ trước mặt cô.
- Có vẻ như trong linh hồn cô xuất hiện một đứt gãy! Tình trạng này, thật may là, dễ chữa trị hơn so với anh chàng kia rất nhiều! Cô chỉ cần ngồi thiền, hay cầu nguyện thần linh, cách nào cũng được, trong một thời gian. Suy cho cùng, cái gọi là tín ngưỡng thần linh cũng chỉ là phàm nhân dùng sức mạnh tinh thần đem bán cho những tồn tại cấp cao mà thôi!
Câu nói của Shazam khiến Jane rất không hài lòng, nhưng cô cũng chẳng muốn đôi co với một hồn ma làm gì. Con chiên của thần tuy nhiều, song những kẻ bất tín vẫn luôn luôn tồn tại, và có những kẻ cực kì cứng đầu! Đặc biệt là những đứa trẻ mới tập tọe học được vài ba tri thức mà đã nghĩ dám thách thức quyền năng của thần - những người làm phép là một ví dụ.
Đối với những kẻ này, chính sách của giáo hội là mặc kệ! Họ không còn trong giai đoạn nguyền rủa hay thậm chí là áp dụng các biện pháp cực đoan lên những người không thờ phụng thần linh nữa. Mọi sự đều có duyên, ép dầu ép mỡ chữ ai nỡ ép duyên đúng không?
- Cảm ơn ngài!
Jane cố gắng nặn ra một nụ cười mỉm trái ngược với tâm trạng, rồi bắt đầu ngồi khoanh chân xếp bằng, tập trung tinh thần an dưỡng lại liên kết với thần linh. Trong khi đó, Cyrax bắt đầu hỏi tiếp Shazam về bối cảnh của thế giới này.
Vẫn là câu chuyện dài mà ông ta đã kể cho Gatrix và Vera nghe, có chăng là lần này Shazam không còn bị lạc lối quá nhiều trong dòng hồi tưởng nữa. Câu chuyện ngắn gọn và khúc chiết ấy được Cyrax ghi nhớ trong lòng. Hắn không quá quan tâm tới vấn đề tình cảm hay cuộc chiến gì gì đó.
Cyrax chỉ chú ý hai điểm - một là phá vỡ bốn phong ấn bên trong bốn tòa tháp cao, thứ hai là tiến vào thế giới bên trong, tiêu diệt nguồn cơn sinh ra tình trạng này. Cyrax cũng giống như Vera hay Gatrix, đều không tin bất cứ một chữ nào thoát ra từ miệng Shazam cả.
Hắn chỉ dùng những lời đó của hồn ma để làm đầu mối, để có một phương hướng dự phòng trong trường hợp bản thân không tìm được cách nào để giải quyết thế giới này. Còn đương nhiên Cyrax sẽ bắt đầu tìm kiếm toàn bộ tòa thành này trước, khi không còn gì thì mới tiến tới bốn tòa tháp.
- À quên, hai người đi trước có nói, họ sẽ lên trên căn phòng trưng bày ở tầng bốn để mang theo những báu vật - nếu như còn, ở trên đó về lại đây. Họ đi cũng khá lâu rồi, vậy nên ta nghĩ có lẽ... họ đã gặp phải tình trạng xấu nhất!
Cyrax nhướn mày. Đây là một thông tin tình báo khá mới mẻ, và nó có thể làm thay đổi toàn bộ kế hoạch của hắn. Hắn không tin Vera và Gatrix đã gặp bất trắc, có lẽ họ còn đang nghiên cứu gì đó ở tầng bốn. Trong ký ức của Cyrax, tầng bốn đó có ba căn phòng, bao gồm thư viện, phòng trưng bày và phòng thí nghiệm.
Khu thí nghiệm này an toàn hơn một chút so với những thí nghiệm của Shazam ở ngọn tháp phía Tây. Nếu như có rủi ro nào đó xảy ra thì ít ra thiệt hại cũng sẽ nhẹ hơn một chút so với việc đặt những thí nghiệm đó ở trên đầu gia nhân!
Đối với một kẻ khát khao tri thức như Gatrix, thì Cyrax khẳng định anh ta sẽ không bỏ qua cơ hội vơ vét toàn bộ tầng bốn. Điều này đồng nghĩa với việc, thẻ đánh bạc của Cyrax sẽ càng lúc càng ít! Hắn đã tự ý rời khỏi đội, vậy thì mối quan hệ giữa bọn họ lúc này sẽ giống như bèo nước gặp nhau.
Nếu như Cyrax muốn nhờ Gatrix giúp đỡ giải quyết tình trạng bản thân hiện tại, hắn cần phải có một thứ gì đó để đưa ra đàm phán. Gatrix đã chiếm mất tiên cơ ở tầng hai, vậy thì lúc này Cyrax cũng phải chọn một tầng nào đó để đào bới.
Hắn âm thầm vẽ xong toàn bộ kế hoạch, rồi bước tới chỗ Jane.
- Này Jane, cô có muốn đi theo tôi không?
Jane hít sâu một hơi. Chuyện gì cần đến rồi cũng phải đến! Cô từ từ mở mắt ra, nhìn nghiêng sang bên phải.
- Tôi... anh nghe Shazam nói rồi đấy, tôi cần phải tĩnh dưỡng để khôi phục lại chiến lực. Anh cứ đi trước đi, rồi chúng ta sẽ bắt kịp với nhau sau.
Ngay tại thời điểm nói ra câu này, có một cảm giác rất kỳ lạ nảy lên trong lòng Jane. Không hẳn vì cô đã nói dối một cách trắng trợn đối với ân nhân cứu mạng mình, mà còn bởi biểu cảm lúc đó của Cyrax. Hai mắt của anh ta tràn đầy lạnh lẽo, nhìn xuống cô như thể đang nhìn một thứ vô cùng hạ đẳng vậy.
Jane có cảm tưởng như Cyrax có thể bùng nổ bất cứ lúc nào! Nó giống với việc chúng ta tìm cách nói dối bố mẹ, và bắt gặp một cái nhìn thẳng tắp, nghi ngờ từ họ vậy. Mồ hôi lạnh sẽ không tự chủ được, ứa ra ướt đẫm vùng dưới ngực và lưng áo, còn máu thì chạy rần rần lên đỉnh đầu.
Khi đúc kết lại toàn bộ trải nghiệm của Jane lúc này, thì có thể dùng một câu, đó là "Thôi bỏ mẹ rồi!".
Thế nhưng điều Jane sợ hãi lại không hề xảy ra! Cyrax chỉ gật đầu hờ hững một cái, rồi quay người bỏ đi.
- Ừm, vậy thì thôi! Nghỉ ngơi cho khỏe! Tạm biệt!
Không hiểu sao cô bỗng dưng cảm thấy rất đau lòng khi nghe thấy hai chữ tạm biệt lạnh ngắt đó từ môi Cyrax! Cô thậm chí còn tưởng tượng ra được những tiếng đổ vỡ loảng xoảng trong không khí, khi mối quan hệ chân thành nhưng ngắn ngủi mà họ đã xây dựng trong vài ngày vừa qua bị đập nát!
Từ thời điểm này, cô và Cyrax chính thức không còn chung một đường!
...
Gatrix tỉnh dậy sau một cơn hôn mê sâu. Đó không phải là một giấc ngủ quá đẹp, khi ý thức của hắn chìm sâu trong bóng tối đen ngòm. Gatrix tưởng chừng như mình cứ rơi mãi một cách vô định như thế, cho tới khi một tia sáng nổ ra trong bóng tối sâu thẳm đó!
Gatrix bật dậy, mồ hôi toát ra đầm đìa. Hắn thở hồng hộc, trong lúc một bàn tay mềm mại mát rượi xoa xoa lưng cho hắn.
- Anh tỉnh rồi sao? Anh không sao chứ? Trời ơi anh làm tôi lo chết đi được! Sao đang yên đang lành tự dưng máu phun tùm lum vậy, anh trúng phải nguyền rủa nào đó à!
Gatrix nhìn một vòng, bắt nhịp lại với tình hình thực tế. Hắn đưa tay lên day day trán, bắt đầu khớp lại ký ức của bản thân. Hắn cầm một cuốn sách kỳ lạ lên, và đọc một dòng chữ cũng kỳ lạ không kém. Tiếp đó... tiếp đó sao nữa?
- Ê Taara, cuốn sách ban nãy tôi đọc đâu rồi?
- Ngay tại thời điểm anh ngất đi, cuốn sách đó đã bùng lên một ngọn lửa màu xanh lá, cháy dữ dội lắm! Thế rồi nó biến mất!
- Biến mất?
- Đúng vậy, biến mất! Giống như thể cả cuốn sách đó và ngọn lửa đều không tồn tại, hay bị hút vào trong không khí vậy! Nói chung là nó biến mất!
Gatrix thở dài. Hắn đứng dậy, tinh thần sung mãn hơn bao giờ hết. Toàn bộ vết thương linh hồn do cố gắng chặt đứt một sợi dây nhân quả đã được chữa trị hoàn toàn, cũng có nghĩa là Gatrix sẽ có thêm một lá bài tẩy - thế giới tinh thần.
Không chỉ vậy, hắn còn loáng thoáng cảm thấy tốc độ giải đọc thông tin trong đầu mình lại tăng lên một chút ít. Và hắn vừa mới tìm được một tri thức rất thú vị! Đó là một món đồ giúp hắn có thể nhìn ngược lại những gì đã diễn ra trong quá khứ - tưởng ký!
- Trông anh có vẻ rất phấn khích, và hưng phấn nữa! Ít nhất tôi không còn thấy cái không khí yếu đuối mệt mỏi bao quanh anh nữa rồi! Cuốn sách đó là sách gì vậy?
- Nó là một loại chân lý! Kể cả bây giờ tôi có nói ra thì cô cũng không thể nhớ được đâu, thế nên cô cứ hiểu như vậy là được!
Gatrix mỉm cười tràn đầy tự tin. Chỉ có điều hắn không biết, là trong con mắt phải của hắn, đã xuất hiện một đốm màu bạc, nhỏ xíu không thể nhìn ra!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...