Edit: Nước xanh
" Cả cái giới sát thủ này có người nào vô dụng hơn cô không?" Cô gái tóc ngắn đeo kính đứng trước mặt một người, đôi mắt mang đầy sự phẫn nộ gầm lên!
Người kia cũng không có nửa điểm tự giác ăn năn,thảnh thơi tựa người vào ghế, mái tóc dài gợn sóng đỏ rực đến chói mắt, khuôn mặt tinh xảo, đưa tay ngoáy ngoáy lỗ tai, ném ánh mắt tà mị về phía cô gái tóc ngắn: " Tiểu tâm can của tôi ơi, cô biết rõ là tôi mà nhìn thấy trai đẹp là toàn thân cứng đờ, mỗi lần giao nhiệm vụ cũng đều là soái ca, thất bại cũng không phải là rất bình thường sao? "
" Còn dám ngụy biện!" Cô gái tóc ngắn nói như hét, tiếp sau lại một trận gào thét, " Hiện nay giới sát thủ cạnh tranh rất khốc liệt, kiếm miếng ăn càng gian nan gấp bội! Tôi đã mất đi một đệ nhất sát thủ " Yêu Nghiệt ", mà cô..năng lực không hề kém cô ấy chút nào nhưng lần nào nhiệm vụ cũng thất bại, soái ca, trai đẹp có mài ra mà ăn được không? Nhìn đi nhìn đi, tiền chi phí của cô, tiền thuê nhà, tiền điện, tiền nước... "
" Được rồi! Được rồi! Lão đại, tôi đã biết! Ngay bây giờ sẽ lập tức đi giết kẻ đó, là ai? Là ai vậy? " Sát thủ đệ nhất phế vật " Yêu vật " vỗ trán bất lực, nặng nề đứng lên.
Cô gái tóc ngắn hung hăng ném cho người nọ một bức hình miệng gần như sắp phun ra lửa." Cút! Đi ngay đi, lần này bà đây sẽ đích thân giám sát mi, nếu còn không thành công thì cũng không cần trở về!"
Yêu vật gật đầu, đi tới cửa liền quay đầu hướng về cô gái kia hôn gió một cái cười tủm tỉm: " Lão đại, những lời này đã nói rất nhiều lần, thế nhưng mỗi lần tôi trở về chẳng phải cô đều rất vui vẻ hay sao!"
Nói xong, co cẳng chạy bay như gió, để lại phía sau lưng một trận gầm rú...
Ra khỏi căn cứ, cô đẩy đẩy mắt kính, nhớ về cô bạn cũ, đệ nhất sát thủ " Yêu nghiệt "! Tên kia từ trước đến giờ đều coi tiền như mệnh, chỉ vì một lần bất cẩn trên xe bus cà thẻ hai lần mà sau đó ngủ thiếp đi không bao giờ tỉnh lại nữa, không rõ nguyên nhân, cuối cùng cũng chỉ có thể chôn cất, cô hoài nghi là đã xuyên qua, cũng chỉ có thể lấy lý do đó để tự an ủi bản thân!
Ngẩng đầu nhìn trời, cô sờ sờ mũi, liếc nhìn tấm hình mục tiêu của mình nở nụ cười quyến rũ, hết sức đẹp trai à nha! Nhưng mà suy nghĩ một chút đến khoản chi phí phải bỏ ra, tiền thuê nhà, điện nước, chân mày cô nhíu chặt, thở dài một hơi, tính toán ----- hay là nhịn đau đớn mà giết hắn vậy!
Theo địa chỉ đến một công ty... cũng chẳng cần hóa trang, sải bước đi vào. Với khả năng của cô, căn bản cũng không cần phải nghiên cứu địa hình, cũng chẳng lo lắng sẽ không thể thoát ra.
Người đến kẻ đi, nhìn thấy dáng vẻ phong tình động lòng người của cô, thái độ cao ngạo khi mở cửa, trong lòng hoài nghi đấy là tình yêu mới của sếp tổng nên cũng không dám ngăn lại.Nhưng... chỉ đến khi cần phải kiểm nghiệm dấu vân tay mới có thể đi vào, cô liếc mắt nhìn lên trên camera, nghiêng người tránh sự chú ý của nhân viên an ninh, nhẹ nhàng nhún người một cái như chim nhạn đã có đứng trên bức tường tầng trệt!
Nhanh chóng đi lên, tìm đến chỗ cửa sổ, nhảy vào!
Sau khi tiến vào, liền đến chỗ đầu hành lang! Tốc độ cực kỳ nhanh, không ai có thể phát hiện. Vừa bước được vài bước, nhìn lên đã thấy mục tiêu của chính mình. Đại não cứng đờ ---- người này so với trong hình còn đẹp trai hơn nhiều! Nhanh chóng bước đến trước mặt hắn, gắt gao nhìn thẳng vào mắt hắn, sau đó -----
Nở nụ cười bỉ ổi vươn tay ra: " Anh chàng đẹp trai, chúng ta thật có duyên!"
Xa xa cô gái tóc ngắn cầm kính viễn vọng giám sát, lệ rơi đầy mặt, vỗ mạnh lên trán một cái! Lại như thế rồi, lại thế nữa rồi!
Người đàn ông nhất thời sửng sốt, sau đó hai người nói chuyện vui vẻ với nhau, trao đổi số điện thoại di động, cuối cùng người đàn ông đi về phía phòng họp hội nghị.
Đằng sau là yêu vật cười tủm tỉm đứng ngoài cửa, cho đến khi niềm vui tán tỉnh trai đẹp qua đi, nụ cười trên môi mới cứng đờ, khuôn mặt trở nên vặn vẹo. Cư nhiên lại quên mất không giết hắn! Cái con mẹ nó, tại sao lúc nào cũng là như vậy? Cô đau đớn đấm mạnh tay vào tường, kết quả không hề chú ý đến ở đây có điện cao thế!
" Rầm ------ "
Do dùng lực quá mạnh, dây điện bị đứt mạch, điện chạy toàn thân, mái tóc dài đỏ rực phút chốc xù tung lên cháy xém....
Cuối cùng, hoa lệ ngã xuống đất!
Mọi người chạy đến nhìn thấy vội vàng hét lên: " Nhanh! Nhanh! Mau gọi xe cứu thương, nhanh lên!"
Yêu vật nằm liệt dưới đất, biết mình không qua khỏi, đưa tay ra vẫy: " Tôi còn muốn nói lời trăn trối."
Mọi người lắng tai nghe.
" Bất kể là người già hay trẻ nhỏ, cũng không nên tùy tiện chạm vào nơi có điện cao thế, như vậy rất nguy hiểm!"
" Tôi tên là Yêu Vật, đến chết cũng không cua được soái ca.... "
" Phịch!" Tắt thở.
---------------------
Con đường dẫn vào trong cung trải thảm dài tối màu. Cung nhân đồng loạt cung kính cúi đầu xếp thành hai hàng. Tựa như đang quỳ lạy thần linh, còn có phần kính sợ,không dám mạo phạm uy nghiêm. Tất cả đều quỳ gối chờ xa giá nhiếp chính vương.
Nhiếp chính vương điện hạ, tuổi trẻ đã nắm quyền, một mình xoay chuyển vận mệnh thiên triều. Thiếu niên ấy tâm cơ sâu như biển, thủ đoạn cao siêu, chấn nhiếp thiên hạ, bốn phương các nước không khỏi thuần phục. Hoàng thượng ban thưởng danh xưng là " Cô ", biểu thị cho địa vị ngang hoàng với hoàng đế!
Nhiếp chính vương, đối với quan lại trong triều mà nói, chính là ma quỷ! Đối với con dân Thiên Diệu thì chính là thần linh!
Vương quân mở đường, vương kỳ tung bay.
Trên đỉnh kiệu, một cỗ khí thế cường đại bức người quanh quẩn trên không trung rồi lại hung hăng đề xuống, khiến cho mọi người ngừng thở, ngay cả nhìn lên cũng không dám!
Cỗ kiệu vững trãi được binh sĩ khiêng về phía trước, người nào người nấy mặt không biểu cảm, ánh mắt lạnh lẽo sắc nhọn như đao. Căn bản cũng không nhìn người quỳ gối bên đường một cái, giống như là chỉ cần nhìn một cái, chính là coi trọng bọn họ!
Mà trong kiệu, trên tháp bằng nạm ngọc đen, nam tử đang nghiêng người tựa vào. Cẩm bào màu đen, hai vạt áo trước ngực hơi mở ra, không khỏi tùy tiện. Mày kiếm cương nghị lạnh lùng ngạo nghễ, mi dài như cánh vũ, mũi như huyền đảm *, đôi môi mỏng với độ cong hoàn hảo mang theo tà vọng. Khuôn mặt như đao khắc, điêu luyện sắc sảo, chỉ là đôi mắt kia như có thể hút được hồn phách của người khác!
[ Mũi huyền đảm: tướng mũi này có đặc điểm là chóp mũi rất tròn đầy, 2 cánh mũi nở và đầy đặn, sơn căn hơi hẹp trông giống như là treo một quả cật lợn. Chính vì vậy mà người xưa còn gọi tướng mũi này là mũi cật lợn. Đây là dạng tướng mũi có phú quý bẩm sinh. – theo baidu ]
Một loạt tiếng bước chân truyền đến. Hắn đột nhiên mở mắt, con ngươi đen như mực mang theo kim quang bắn ra những tia sáng lạnh lẽo.
Nhất sát sơn hà toái, nhất sát vạn vật thần phục!
[ Một ánh mắt sông núi vỡ, một ánh mắt vạn vật phục. ]
" Diêm Liệt đại nhân!" Tiếng bước chân đến gần, ngoài kiệu mọi người cúi đầu hành lễ.
Nam tử mặc áo đen tuấn tú, sải bước nhanh quỳ gối trước kiệu: " Vương, Diêm Liệt đến đây phục mệnh! Người Nhung trong lòng biết đã khiến cho người tức giận, lúc này quân vương cùng thừa tướng đang quỳ gối trước cửa vương phủ xin được tạ tội!"
Nam nhân nghe thấy, khẽ khép mắt lại, âm thanh trầm thấp êm tai truyền tới đáp lại mang đầy sự khinh miệt: " Cứ để cho bọn họ quỳ, ngược ý của cô thì cũng phải trả giá đắt cho sự tức giận của cô!"
" Vâng!" Diêm Liệt đứng dậy, nét mặt bình tĩnh, cũng không cảm thấy ngạc nhiên.
Cũng ngay tại thời điểm ấy, một tiếng kêu thảm thiết vang lên từ phía đầu kia bức tường trong cung, " Ai ui ------ "
Tiếng thét chói tai truyền đến, con ngươi nam nhân trầm xuống, mơ hồ lộ vẻ không vui, hiển nhiên là bị làm phiền. Diêm Liệt lấp tức mở miệng: " Vương, là thái tử, nghe nói,nghe nói hôm nay hắn lại sờ soạng... mông của Hộ Quốc tướng quân....bị hoàng thượng hạ lệnh phạt gậy..!
.....
" Ai zô! Đau quá, đau quá. Đau quá đi mất!" Yêu vật choàng mở mắt, cảm giác đầu tiên chính là cái mông đau đớn!
Đầu óc mơ hồ, nhìn cảnh tượng trước mắt, cả người nằm sấp trên ghế,cái mông nóng rát như lửa đốt, mắt chớp một cái, lệ chảy vòng quanh!" Cái quỷ gì đang xảy ra đây?"
Một gã thái giám vội vàng tiến lên phía trước, nâng tay nói: " Thái tử điện hạ,nô tài đã sớm khuyên ngài không nên tiếp tục vô lễ với triều thần, bọn họ nhất định sẽ tìm hoàng thượng để tố cáo! Lần này thì xong chưa? Ai da, để nô tài đỡ người đứng dậy!"
Thái tử điện hạ?!
Xuyên rồi? Xuyên lại còn thành đàn ông sao? Không thể nào! Bất chấp hình tượng, chẳng quản trước mặt nhiều người nhanh chóng cởi đai lưng, ma trảo thọc ngay vào trong quần mò mẫm! Không thấy "khối thịt thừa" nàng thở hắt một hơi, nở nụ cười thỏa mãn, quả là ông trời đối xử với ta thật không tệ! Haizzzz
Đám cung nhân thấy thái tử giữa chốn đông người ngang nhiên đưa tay sờ nắn đũng quần lại chậm rãi lộ ra nụ cười bỉ ổi liền há hốc mồm kinh ngạc.
Lẽ nào thái tử trước mặt mọi người.... trước mặt mọi người tự mình thỏa mãn?
Xác định bản thân vẫn là nữ nhân, tâm tình khá lên không ít! Yêu vật thu tay về, thấy vẻ mặt sét đánh của mọi người đang nhìn mình, có chút xấu hổ, cũng hiểu rằng động tác kia của mình là không thích hợp!
Tên thái giám đỡ nàng, miệng lắp bắp: " Thái tử gia, người....."
Nàng đặt tay lên vai gã, từ tốn giải thích: " Ngươi biết đấy, bình thường khi nam nhân tâm trạng không tốt sẽ phát sinh một số phản ứng sinh lý không phù hợp, nói thô thiển chính là đau trứng...trứng đó! Sở dĩ vừa rồi ta đưa tay vào chỉ để giảm bớt cái đau đi một chút. Ài.. Các ngươi không phải đàn ông bình thường sẽ không thể hiểu được!"
Thái giám vừa nghe xong, nước mắt chỉ trực trào ra, điện hạ thật là biết chọc đúng chỗ đau của người khác mà!
" Được rồi, các ngươi vừa nói ta làm sao mà bị đánh đòn ấy nhỉ? " Đối với những loại sự tình như thế này, nàng rất dễ dàng tiếp nhận, cũng bởi vì kiếp trước ảnh hưởng quá nhiều của việc đọc tiểu thuyết, phỏng đoán chủ nhân cơ thể này chính là bị gậy đánh chết đi!
Một tên thái giám nữa đáp lời: " Khởi bẩm thái tử điện hạ, bởi vì ngài sờ Hộ Quốc tướng quân.... cái mông.... tướng quân tìm hoàng thượng đòi công đạo nên hoàng thượng mới hạ lệnh... "
" Cái gì?!" Nghe gã nói xong, con ngươi nàng như phun ra lửa, cái mông của tướng quân nàng còn chưa sờ được mà cái mông của mình đã trở thành như vậy? Như vậy mà được sao? Kéo hai ống tay áo lên, giận giữ: " Nói, gã tướng quân ấy đang ở đâu? "
" Tướng quân, tướng quân vừa mới đi yết kiến hoàng thượng, ai zô, thái tử người đi nhầm rồi, là ở phía đông!"
" A, không đúng! Thái tử gia, ngài còn tìm tướng quân làm gì? Không lẽ ngài định sờ nữa hay sao?!" Cung nhân nhanh chóng nhảy lên theo sát.
Yêu vật cũng không quay đầu lại hỏi dò: " Tướng quân kia hẳn là rất anh tuấn đi? "
" Ách... tương đối anh tuấn!" Ngài không phải là nhìn thấy tướng quân sắc tâm nhộn nhạo mới phi lễ người ta đó sao?
" Tốt! Bổn thái tử phải sờ thêm cái nữa để tiêu bớt mối hận trong lòng!" Bản thân đường đường là thái tử, xuyên qua chẳng phải nô tỳ hầu hạ, mỹ nam lượn quanh đầu gối, tỉnh lại thiếu chút nữa bị đánh đến tàn phế, quan trọng nhất là mỹ nam trong truyền thuyết đến cái mông cũng chưa đụng đến, con mẹ nó, chẳng phải quá thiệt thòi rồi sao!!
Cung nhân lại càng hoảng sợ, nhanh chóng khuyên can: " Gia, ngài đừng đi, hoàng thượng vừa mới đánh ngài xong đó!"
Nàng đi thẳng phớt lờ lời của họ.
Cung nhân bất lực, đành nói: " Ai da, thôi đi thôi đi, ngài muốn đi thì cứ đi! Cùng lắm thì bị bệ hạ đánh thêm trận nữa, dù sao chuyện này đối với ngài cũng giống như cơm bữa!"
Bước chân về phía trước, mắt đảo như rang lạc tìm bóng dáng anh tuấn, không kiên nhẫn đáp lời: " Gia thế nhưng là thái tử! Cùng lắm lại bị đòn thêm trận nữa, không đến mức bị xử tử phải không?" Hơn nữa, muốn đánh yêu vật là nàng cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy!
Cung nhân nghe cũng thấy có lý bèn gật đầu: " Miễn là ngài không đắc tội với người nắm giữ quyền lực lớn nhất Thiên Diệu hoàng triều, nhiếp chính vương điện hạ, khi ấy sẽ chẳng có ai có khả năng che chở cho ngài đâu! Ngài ------ "
Lời còn chưa dứt, cung nhân hoảng sợ mắt trợn tròn nhìn thái tử điện hạ như cơn gió vút về phia xa giá của nhiếp chính vương điện hạ!
Hai chân gã mềm nhũn, hai mắt hoa lên, điện hạ không muốn sống nữa hay sao, mạo phạm nhiếp chính vương thì dù cho hắn có là thái tử, nắm chắc tám phần phải chết không thể nghi ngờ!
" Thái tử --- " Gã vội vàng kêu gọi, thế nhưng nàng chạy quá nhanh không nghe thấy gì. Xa xa yêu vật thấy đoàn người nâng một cỗ kiệu, hộ vệ vây xung quanh, phỏng chừng rất xứng với thân phận tướng quân. Nhất định là hắn! Bất chấp sau lưng cung nhân sùi bọt mép khuyên giải, lồng lên như gió lốc đừng chặn trước cỗ kiệu!
Kiệu vừa dừng lại, nhiệt độ không khí đột nhiên hạ thấp, xung quanh cỗ kiệu áp suất ngưng tụ, hơi thở ma quỷ cường đại ập xuống, hiển nhiên người trong kiệu đã nổi giận.
Người quỳ bên cạnh thấy tình huống như vậy, tâm không khỏi run lên,đổ mồ hôi lạnh, thái tử điện hạ hôm nay là không muốn sống sao? Thái tử điện hạ hôm nay uống thuốc điên gì vậy? Dám mạo phạm nhiếp vương, hắn chê đời dài quá hay sao?
Cỗ kiệu dừng ở giữa không trung, sát khí tràn ngập, xung quanh mọi người đều căng thẳng, giống như chỉ cần một động tác nhỏ sẽ nổ tung, cướp đi sinh mạng nhỏ bé của bọn họ!
Tất cả vương kỵ hộ vệ chỉ chờ vương ra lệnh một tiếng lập tức sẽ cướp đi tính mạng kẻ trước mắt! Thái tử điện hạ sao, trước mặt vương cũng chỉ như cỏ dại ven đường!
Khí lực ép xuống, cũng may lại là yêu vật, không thừa nhận cũng không được, khí thế lần này quả là bức người. Cỗ kiệu cách nàng mười thước, hộ vệ ở xa như vậy mà đã bị khí thế ép đến đầu gối run run!
Nhưng, nàng là đến vì tức giận, chứ không phải đến để cúng bái!
Ngầng đầu nhìn về phía đỉnh kiệu, nhướn mày hỏi: " Ngươi chính là tướng quân bị ta sờ mông? "
Bốn phía lặng ngắt như tờ, mọi người đến hít một hơi cũng không dám.
Nàng hỏi xong, toàn bộ con đường cũng yên lặng vài giây. Sau đó trong kiệu truyền ra tiếng nói, trầm thấp dễ nghe, ma mỵ mê hoặc, ngữ điệu giống như kẻ bề tuyệt đối nhìn xuống một con kiến nhỏ: " Nếu vậy, thì sao?"
Âm thanh uy nghiêm lạnh lẽo, cuồng ngạo khiếp người.
Kiểu nói năng ngạo mạn như vậy khiến cho nàng rất là không vui! Nàng ngẩng đầu, ưỡn ngực, hóp bụng, dồn khí xuống đan điền, thét ra một tiếng như sư tử hống:
" Không như thế nào cả, đưa cái mông ra đây, để gia sờ thêm cái nữa!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...