Gần tối, sáu giờ kém mười, bầu trời mưa lất phất bay, một nam tử đứng dưới hàng cây phía ngoài tòa nhà của tập đoàn Ouston.
Hắn không biết đã đứng bao lâu, bị mưa ướt có chút chật vật, vẻ mặt hắn tiều tụy, ánh mắt hoảng hốt, thẳng nhìn cửa ra vào của tòa nhà.
Cho đến lúc một hình bóng xinh đẹp xuất hiện, thần sắc nam tử sáng ngời, chạy nhanh tới đón.
“Bảo Đế!”
Mới vừa bước ra cửa lại đột nhiên bị ngăn lại, Dụ Bảo Đế hoảng sợ, dù trong tay suýt nữa rơi xuống, nàng tập trung nhìn vào, rõ ràng phát hiện đúng là ── “Lục Đông Văn?” Nàng kinh ngạc giương giọng, kinh ngạc nhìn về phía bạn trai trước bị ướt sũng. “Ngươi như thế nào lại ở chỗ này?”
“Ta đặc biệt đến chờ ngươi.” Hắn nhìn Bảo Đế cách mấy tháng đã trở nên không giống trước ── khí sắc nàng tốt lắm, hai gò má hồng nhuận, mặc áo lụa trắng có nửa tay áo màu quýt nhạt, cộng thêm áo khoát vàng nhạt, phía dưới mặt chiếc váy chữ A cùng màu, phối hợp một đôi giày màu vàng đơn giản, thoạt nhìn xinh đẹp lại có một chút mềm mại đáng yêu, gương mặt toát lên vẻ tự tin, so với hoạt bát đơn thuần trước kia càng thêm động lòng người.
Ai! Hắn thực hối hận lúc trước lựa chọn người khác!
“Chúng ta đã không có vấn đề gì, ngươi tới chờ ta làm cái gì?” Nàng kỳ quái nhìn hắn, tâm tình rất bình tĩnh.
Theo lý thuyết, nàng nên tức hắn hoa tâm bạc tình, nhưng giờ phút này nhìn thấy hắn nàng lại không có cảm giác gì đặc biệt.
Có lẽ, là lúc trước yêu không đủ sâu sắc, cho nên cảm giác bi thương rất nhanh phai nhạt đi.
Cũng có lẽ, là hiện tại trong lòng nàng bị cảm giác ngọt ngào, hạnh phúc cùng với Thiệu Kỳ Á lấp kín, không dư thừa không gian ghi hận đối với hắn.
“Bảo Đế, ta lúc trước chưa nói cùng ngươi, tổn thương lòng của ngươi, rất xin lỗi.”
Lục Đông Văn thành khẩn giải thích, bây giờ hắn đang thất tình, thể xác và tinh thần bị thương, cũng có thể hiểu cảm nhận của người khác.
Đột nhiên nhận được lời xin lỗi, làm cho Bảo Đế sửng sốt.
Lúc ấy quyết liệt, nàng ở trước mặt hắn thương tâm rời đi, tiếp theo xảy ra tai nạn xe cộ, hắn nửa câu nói đều không có, không nghĩ tới hiện tại việc cách nhiều tháng, hắn cư nhiên đặc biệt chạy tới xin lỗi
A, có thể đã muộn hay không
Bất quá, có câu có còn hơn không, lòng của nàng có thể thoải mái, có thể đối đãi hắn giống bạn bình thường.
“Ta nhận lời xin lỗi của ngươi.” Nàng mỉm cười, tuy rằng thái độ vẫn là xa cách, nhưng nội tâm đã mềm hoá. “Chuyện quá khứ đã qua, không cần nhắc lại, dù sao hiện tại tất cả mọi người đều tốt, ngươi không cần dầm mưa, mau trở về đi thôi!”
Nói xong, nàng bung dù tính rời đi. Hôm nay sáng sớm liền mưa nhẹ, cho nên nàng không đi xe máy, tối nay còn gặp mặt cùng Thiệu Kỳ Á.
“Bảo Đế! Kỳ thật ta rất không tốt!” Hắn bỗng nhiên kéo cổ tay nàng.
Quay đầu lai Dụ Bảo Đế thấy ánh mắt hắn u buồn uể oải, không rõ hắn nói như vậy là sao?
“Nữ nhân kia là con gái ông chủ ta, cũng là cấp trên của ta, ta cùng nàng ở một chỗ lúc sau mới phát hiện, nàng căn bản có vị hôn phu môn đăng hộ đối, hơn nữa, ở công ty, có vài người đều cùng nàng kết giao. . . . thời điểm nàng bỏ ta nói, ta không có tiền không thế không thân phận không bối cảnh, nàng như thế nào có thể yêu ta? Chẳng qua là chơi đùa, không cần phải tưởng thật. . . .” Lục Đông Văn hướng nàng kể khổ, cảm thấy ai oán, cảm thấy được lựa chọn của mình sai lầm. So sánh, vẫn là Bảo Đế đơn thuần chuyên tình
“Cho nên ngươi cũng bị nữ nhân kia bỏ?” Nàng nhíu mày, cảm giác được uy lực đáng sợ của quả báo.
Nữ nhân kia thật nhẫn tâm, nói ác như vậy, hoàn toàn đem tôn nghiêm của một người đàn ông dẫm nát.
“Ô. . . .” Lục Đông Văn nhịn không được bi thương khóc lên, bị nữ nhà giàu đùa bỡn cảm tình, tâm bị thương, tự tôn cũng bị thương.
Oa liệt. . . . . . Hiện tại là cái tình hình gì ?
Bảo Đế ngây người, thấy hắn một đại nam nhân đột nhiên giống đứa nhỏ khóc lớn, cái trán nàng xuất hiện ba đường hắc tuyến.
“A, ngươi đừng khóc nữa!” Nàng xấu hổ nói, vỗ vỗ bả vai hắn, mềm lòng giơ cao ô che, thay hắn chắn một ít mưa. Ai, vừa khóc lại gặp mưa, cảm giác thật đáng thương.
An ủi nho nhỏ làm cho Lục Đong Văn kích động, hắn càng thêm sụp đổ oa một tiếng, thình lình ôm lấy Bảo Đế tìm kiếm an ủi.
“Ta không có mắt nhìn người a. . . . . .”
Bảo Đế bị dọa nhảy dựng, vốn muốn đẩy hắn ra, nhưng lòng thương hại làm cho nàng lựa chọn bao dung, trấn an vỗ vỗ lưng hắn, tạm thời đem bả vai cho Lục Đông Văn mượn để phát tiết cảm xúc, bất quá. . . . Thành ngữ của hắn dùng sai lầm rồi, không có mắt nhìn người là chỉ nữ nhân?
Vội vàng phát triển bộ sưu tập thu đông xong, lại có nhiều việc, hôm nay Thiệu Kỳ Á ở lại nói chuyện với giám đốc Lý, cho nên ở công ty đến tối.
Thiệu Kỳ Á lái xe từ dưới tầng ngầm rời đi, ra ngã tư đường, chạy ra đường cái, nhìn qua cửa lớn, ngoài ý muốn nhìn thấy thân ảnh quen thuộc.
Hắn thấy Bảo Đế bung dù từ cửa lớn đi ra, trong lòng có cổ xúc động muốn dừng xe chở nàng về nhà, nhưng khi chưa có lộ ra thân phận, hiện tại hắn xuất hiện cũng không hợp lý, cho nên đành phải thôi.
Lúc trước chính là nghĩ muốn ngầm dẫn nàng tới công ty, cũng sợ nói ra thân phận ảnh hưởng đến giao tình của hai người, cho nên vẫn giấu diếm thân phận, chính lúc muốn nói lại không biết như thế nào mở miệng nên kéo dài tới hiện tại, hắn nghĩ cũng nên đúng thời điểm đem thân phận của hắn nói cho Bảo Đế.
Vì vậy, hắn có thể mỗi ngày đưa đón nàng đi làm, giống hiện tại trời mưa, muốn chở nàng cũng không có điều băn khoăn.
Suy nghĩ nhanh chóng, hắn đột nhiên thấy một gã nam tử đến gần Bảo Đế, hắn không tự giác chạy xe chậm lại.
Cái người nam nhân bị ướt kia là ai? Là người qua đường hỏi đường sao ?
Trong đầu mới xuất hiện thắc mắc này, hắn liền lại thấy nam tử kéo tay Dụ Bảo Đế, trong lòng hắn lo lắng.
Không phải là bị người si dây dưa? Thiệu Kỳ Á khẩn trương ngừng ven đường, dự định xem tình huống, tùy thời lao xuống thay nàng giải nguy.
Cũng không nghĩ đến một lát sau, nam tử được một tấc lại muốn tiến một thước ôm lấy Bảo Đế, mà Bảo Đế lâi chấp nhận cho hắn ôm, không có kháng cự?
Đây là có chuyện gì?
Thiệu Kỳ Á nhìn thấy một màn này, không dám tin, khiếp sợ lại kinh ngạc.
Nam nhân kia rốt cuộc là ai?
Vậy có thể nào. . . . . . Là bạn trai trước trở về tìm nàng ?
Hắn không quên, lúc trước Bảo Đế còn kết giao với bạn trai trước, một lòng chỉ có đối phương một chút cũng không lo lắng cho hắn.
Nếu nàng cùng bạn trai trước hợp lại, nàng có thể trở về vòng tay hắn hay không?
Điều này, hắn bỗng nhiên hoảng hốt, trong lòng không hiểu dâng lên lo sợ bảo bối yêu dấu bị cướp đi.
Tên đáng ghét, lúc trước vứt bỏ Bảo Đế, hiện tại lại làm cái gì?
Nhưng mà. . . Nếu sự tình diễn biến đến nước này, hắn nên làm như thế nào mới tốt?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...