Bảo Bối Nhỏ Của Tổng Tài
-Điểm Điểm, em cũng thật to gan dám bỏ trốn? _Nhạc Tử Lôi nhẹ giọng hỏi có ai biết hắn là đang rất tức giận
-Nhạc Tử Lôi? _Cô hốt hoảng gọi tên hắn rồi nhanh chóng cúp máy
Tiếng "tút....tút " kéo dài khiến Nhạc Tử Lôi càng muốn bắt cô về sớm, hắn đã nhân từ cho cô mấy ngày tự do.
" cốc.....cốc "
-Tôi sẽ phục vụ giao đồ ăn _Tiếng gõ cửa cùng tiếng phục vụ vang lên khiến cô hoàn hồn lại
-Xin lỗi, hình như tôi..... _Lời còn chưa nói hết đã bị nghẹn lại trước mặt cô là Nhạc Tử Lôi, lần này cô chết chắc rồi
-Điểm Điểm, nhớ tôi không? _Nhạc Tử Lôi mỉm cười nhìn cô, nụ cười của Nhạc Tử Lôi đối với người khác nhất định gọi là đẹp còn đối với cô nó nguy hiểm chừng nào
-Nhạc Tử Lôi.......anh....._Cô hoảng loạn nhìn Nhạc Tử Lôi đang từng bước bước về phía cô, hắn tiến một bước cô lùi một bước đến khi cô không còn đường lui, cửa cũng đã bị khóa từ khi nào
-Điểm Điểm, em rất giỏi, em có biết tôi trừng phạt người dám không nghe lời tôi ra sao không? _Nhạc Tử Lôi chống tay lên tường giam cô trong lòng ngực, khuôn mặt hắn gần kề trước mặt cúi xuống một chút liền chạm môi
Cô ngây ngô gật đầu....
-Hai ngày nay tôi đã nghĩ ra rất nhiều hình phạt, em xem, trói em lên trần nhà? Tiêm thuốc? Hay là bạo lực để em lên đỉnh? Em thích cái nào? Hay là tất cả? Nghĩ đến đã khiến tôi bắt đầu rụt rịch_Nhạc Tử Lôi đầy dục vọng nói, hắn thích cảm giác cô ở dưới thân hắn cầu xin mà đạt khoái cảm lớn nhất.
-Nhạc Tử Lôi, anh đúng là điên rồi_Cô giãy dụa nói đôi mắt đã ngấn lệ
-Em đừng quên bản hợp đồng đã ký, em tốt nhất nghe lời tôi
-Tôi không muốn anh thật ghê tởm, tôi không muốn_cô uất ức nói đẩy mạnh hắn ra xa.
"Chát " tiếng tát chói tai vang lên, ôm một bên má đã đỏ ửng ánh mắt uất ức nhìn hắn
-em dám nói tôi ghê tởm _Nhìn cô uất ức nhìn hắn hắn tất nhiên đau lòng nhưng nghĩ đến lời cô nói, cô nói hắn ghê tởm? Hắn tuyệt nhiên không cho phép người phụ nữ của hắn chán ghét hắn ghê tởm hắn
-Anh có biết anh biến thái thế nào không? Anh cũng như những thứ đó ghê tởm như nhau
-Ha.....biến thái? Để tôi cho em xem tôi biến thái ra sau? _lời vừa dứt, cô đã bị hắn đẩy mạnh xuống giường môi cũng bị chiếm lấy, không có ôn nhu hắn là đang tức giận mà hôn mà chiếm đoạt
Giãy dụa đến đâu cô cũng bị hắn kiềm chặt dưới thân không cách nào tháo chạy
Nhận thấy cô sắp hết hơi hắn luyến tiếc buông tha đôi môi đã bị cắn đến sưng đỏ, di chuyển xuống cổ trắng ngần rồi đến xương quai xanh gợi cảm để lại những dấu vết mờ ám, tay Nhạc Tử Lôi luồn vào áo xoa nắn bộ ngực đầy đặn khiến chúng nhiều hình dạng
-Nhạc Tử Lôi.....xin anh....đừng như vậy_Cô yếu ớt cầu xin
-Em sẽ thích, không cần cầu xin sớm như vậy _Nhạc Tử Lôi di chuyển xuống phía dưới, cả hai hiện giờ đã thoát quần áo, hắn đem cự long đã căn cứng cọ xát nơi hang động nhỏ hẹp đã ươn ướt
-Cầu xin tôi được rồi _Nhìn cô đang khó chịu hắn cũng khó chịu chỉ khi cô cầu xin thì hắn mới tiến vào
-Nhạc Tử Lôi......xin anh_Cô cầu xin tay vòng qua cổ hắn chờ hắn đi vào chỉ là hắn không động tĩnh vẫn nhìn cô
-Em muốn thì tự mà làm _Nhạc Tử Lôi gian tà nói, thuận thế đổi tư thế hắn dưới cô trên
-Tôi......
-Nhanh lên _Hắn hối thúc
-Tôi không......biết...... _Cô ngượng ngùng nói, cô quả thật không biết phải làm sao a~
-làm như tôi làm với em_Nhạc Tử Lôi khó khăn nói, cô mà không làm là hắn sẽ không thể nhịn nữa
Nghe lời cô bắt đầu nhấp mong cho thứ to lớn kia đi vào, còn hắn là đang tận hưởng những thứ hiếm hoi này
-Nhạc Tử Lôi tôi mệt lắm không làm nữa _Cô mệt mỏi nằm xuống người hắn
-Được, tới tôi _Hắn lật người lại bắt đầu đi vào rồi đi ra, mỗi lần đi vào đều đến tận chỗ sâu nhất, lần cuối hắn gầm lên phóng hết toàn bộ vào bên trong cô, cô và hắn đều thỏa mãn kêu lên
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...