Bảo Bối Nhỏ Bé, Về Nhà Thôi !
Nàng cảm thấy tâm trạng buồn bực nên ra bên bờ hồ ngồi chơi. Đang suy nghĩ thì nàng thấy một vị cô nương đi tới,đó không phải người con gái ca ca thích sao?
"Ta có chuyện muốn nói với ngươi!"_Nàng ta kiêu ngạo nhìn nàng nói.
"Chuyện gì a tỷ?"_Nàng thắc mắc.
"Có lẽ ngươi không biết,hết năm nay ta và Âu Hàn Cơ sẽ kết hôn,vì vậy ta hy vọng ngươi nhanh chóng rời đi"
Nghe tin hắn với tỷ ấy kết hôn tim nàng quặng đau như thắt lại,tại sao lại như vậy được,
Nhìn nàng khuôn mặt trắng bệt ,cô ta vui vẻ
"Hừ ngươi không biết rồi,hắn xem ngươi là trẻ con nên muốn đem ngươi làm trò chơi thôi,tình cảm của ngươi hắn không cần,hắn chỉ muốn ta thôi,hắn nói với ta hắn căm ghét ngươi nên muốn ngươi nhục nhã trước mắt mọi người thôi!"
Đúng,hắn nói ghét mình,...ta ghét ngưới,chán ghét ngươi...đúng có lẽ là do nàng quá đa tình nên mới nghĩ hắn sẽ yêu nàng...Nàng nhất thời bất động,nàng phải làm gì đây,có lẽ nên rời đi là được
"Muội đáp ứng tỷ,muội sẽ rời đi..."_Nàng bi thương nói
Cô ta hả hê nhưng lập tức thay đổi,nắm lấy bàn tay nàng nói
"Coi như ta xin muội,ta thật sự không có quyến rũ hắn,ta thật sự sẽ rời đi,muội đừng giết ta...a:"_Cô ta nói xong liền ngã mình rơi xuống hồ nước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...