Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non

“Leng keng, leng keng —-” Là tiếng tin nhắn, Từ Trạch Á mở máy ra vừa thấy Phú Đình Đình nhắn tới.

” 1p.m tại an lộ【Khách sạn tình duyên】phòng 202″

Khách sạn tình duyên phòng 202? Khách sạn? Phú Đình Đình bảo cậu tới khách sạn làm gì? “Đình Đình, cậu không phải nhắn nhầm chứ?” Từ Trạch Á trả lời.

“Không sai, chính là【Khách sạn tình duyên】, đúng một giờ chiều, nhất định không được tới trễ” Phú Đình Đình tích tích nhắn lại.

“Tới khách sạn làm gì a?” Từ Trạch Á trả lời, cậu cảm thấy cậu phải hỏi rõ ràng, dù sao đi khách sạn cũng có chút —— có chút ——- hơn nữa tên khách sạn kia còn là 【Khách sạn tình duyên】vừa nghe đã biết là ——–

“Đi khách sạn còn có thể làm gì được?


“Có thể làm gì?

“Đương nhiên là hưởng thụ

Hưởng thụ? Từ Trạch Á cả kinh một thân đổ mồ hôi lạnh, không rõ Phú Đình Đình muốn làm gì. “Cái kia không thể không đi được sao?

“Cậu đã đáp ứng tớ rồi, cậu không thể nói rồi lại không giữ lời, hơn nữa qua lần này tớ cam đoan sẽ không có lần sau

Đúng vậy, cậu đã đáp ứng rồi, nhưng tổng cảm giác việc này có gì đó sai sai, không giống những gì trong tưởng tượng. “Chỉ hai người chúng ta đi?

“Loại chuyện này cậu còn muốn bao nhiêu người?

Loại chuyện này? Rốt cuộc là chuyện gì? Trong lòng Từ Trạch Á có chút hỗn độn, tuy rằng biết rõ Phú Đình Đình với cậu không phải loại quan hệ này, nhưng tâm tình cậu vẫn lộp bộp một chút lại bởi vì lời nói của Phú Đình Đình mà khẩn trương hẳn lên.

“Nhớ kỹ một chút, nhất định phải đúng giờ, nếu cậu không đến về sau tớ sẽ dính cậu không dứt” Không đợi Từ Trạch Á hồi âm, Phú Đình Đình lại đích đích một câu.

“Được, tớ đã biết, tớ nhất định sẽ đi” Từ Trạch Á lại nhắn lại một tin, vì sự yên bình của cậu sau này cậu sẽ làm bằng bất cứ giá nào, huống hồ cậu biết rõ cậu và Phú Đình Đình cũng sẽ không phát sinh loại quan hệ đó và vân vân


“Còn có, không thể nói cho bất cứ người nào

“Ừ” Cậu vẫn luôn không nói cho bất cứ ai, ngay cả baba cậu cũng chưa nói, lần trước baba hỏi cậu với Phú Đình Đình là loại quan hệ gì, cậu chỉ có thể nói là bạn bè bình thường mà thôi, những thứ khác Phú Đình Đình không cho nói, vì giữ lòng tin nên cậu cũng không có nói.

“Tiểu Á —-“

“Dạ, baba” Vừa thấy Mộ Dung Lăng Phong từ trên lầu đi xuống, Từ Trạch Á vội vàng cất điện thoại, nếu để baba biết được khẳng định sẽ hiểu lầm, hơn nữa Phú Đình Đình lại không cho nói với ai, cho nên vì không muốn baba hiểu lầm nên cậu đành phải giấu di điện thoại đi.

“Giữa trưa chúng ta ra ngoài ăn đi?” Quả thực anh cùng Tiểu Á hai người đã lâu không có ra ngoài ăn cơm, cho nên khó được hôm nay rảnh anh muốn cùng Tiểu Á hưởng thụ thời gian hai người.

“Baba, dì phòng bếp làm đồ ăn cũng ngon lắm, chúng ta vẫn là ở nhà ăn đi” Đương nhiên cậu cũng muốn cùng baba ra ngoài ăn, cũng muốn cùng baba hai người cùng một chỗ, chính là nghĩ đến chuyện chiều nay cậu chỉ có thể bỏ lỡ ngày baba với cậu hai người cùng một chỗ, dù sao qua hôm nay Phú Đình Đình cũng nói về sau cũng sẽ không quấn lấy cậu nữa, như vậy về sau cậu cũng sẽ được thảnh thơi, về sau sẽ có rất nhiều thời gian cùng baba hai người cùng một chỗ, cho nên lúc này đây cậu phải hy sinh một chút.


“Được, nếu Tiểu Á thích thì chũng ta ở nhà ăn” Mộ Dung Lăng Phong ngồi xuống bên cạnh Từ Trạch Á, cần lấy tờ báo trên bàn lên đọc, chỉ cần có thể cùng Tiểu Á cùng một chỗ mặc kệ là nơi nào anh vẫn đều cảm thấy cao hứng, hạnh phúc.

“Baba, cho —” Từ Trạch Á gọt một quả táo cắt một nửa đưa cho Mộ Dung Lăng Phong.

“Cảm ơn Tiểu Á” Mộ Dung Lăng Phong cao hứng bắt đầu ăn

【 Lời tác giả: truyện này ngày mai sẽ có biến, nhất định sẽ có nhiều thay đổi hơn, hy vọng các chế tiếp tục ủng hộ, cảm ơn】

BB, LNMACN – 74 Đăng bởi: admin


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui