“Tôi nói cậu sao lại ra nông nỗi như thế này? Thật sự là mệt chết tôi mà” Hải Minh Vũ mang Mộ Dung Lăng Phong đang say bí tỉ ra khỏi quán bar, vừa đi vừa không nhịn được oán giận tìm hắn đi uống rượu lại mà giờ hắn lại thành cu li cho cái tên này
“Lạc Tuấn Tiệp hôm nay tìm tôi” Tuy là người say, nhưng lòng của anh lại không có say
“Cậu uống rượu không phải vì điều này chứ?
“Đương nhiên không phải” Anh như thế nào lại vì Lạc Tuấn Tiệp được, anh là vì không biết phải nói với Tiểu Á thế nào, càng không biết nếu nói ra thì Tiểu Á có tha thứ cho anh không, anh hiện tại rất mâu thuẫn và do dự
“Thế nhất định là vì Tiểu Á?
“Cậu ta biết rõ tôi cùng Lưu Mĩ Vân ly hôn rồi, cậu ta đến là muốn mang Tiểu Á đi, bất quá quyền giám hộ Tiểu Á vẫn nằm trong tay tôi, cậu ta không thực hiện được, nhưng mà, tôi sợ, nếu Tiểu Á biết tôi đã ly hôn với mẹ nó thì nó cũng sẽ rời khỏi tôi
“Vậy cậu đừng nói cho nó biết là được
“Cho dù tôi không nói thì Lạc Tuấn Tiệp cũng sẽ nói, để Lạc Tuấn Tiệp nói còn không bằng để chính tôi nói
“Cũng chưa chắc đúng nha, cậu liền thẳng thắn nói cho nó đi, dù sao Tiểu Á thích cậu như vậy, tôi nghĩ cho dù nó biết cậu cùng mẹ nó ly hôn, nếu nó bằng lòng nói không chừng sẽ ở lại bên cạnh cậu thì sao?
“Thích? Nó đối với tôi vũng chỉ là loại thích của con trai đối baba mà thôi, tôi nghĩ nếu nó biết tôi cùng mẹ nó ly hôn, chỉ sợ ——- chỉ sợ cũng sẽ cho rằng chúng tôi không còn quan hệ gì nữa, cho nên —– cho nên ———-
“Cậu cứ chần chần chừ chừ, từ khi nào cậu lại nhát gan như vậy, này thật đúng là không giống cậu nha” Hắn như thế nào lại không biết, nếu dính dáng đến chuyện của Tiểu Á, người bạn chí cốt này liền trở nên băn khoăn do dự, cũng trở nên nhát gan
“Cậu nói thì dễ dàng lắm, giờ này mấy năm trước còn không biết ai vì cái kia ——- cái kia ai say ba ngày ba đêm ———
“Đều là chút chuyện cũ mấy năm rồi cậu cũng không cần phải nói ra thế chứ” Hải Minh Vũ xấu hổ nói khi đó còn không phải bởi vì còn trẻ không hiểu chuyện cho nên mới ——– nếu là hiện tại hắn tuyệt đối sẽ không lông bông như thời còn trẻ.
“Chuyện cũ đã qua thường thường là chuyện khó giải thích nhất, đêm nay trở về tôi sẽ nói chuyện với Tiểu Á, cũng đến lúc phải nói cho nó rồi
“Cậu như vậy? Tôi thấy hay là thôi đi, đã quá say, nếu say rượu rồi lại loạn tính, đến lúc lại ngồi mà hối hận” Hải Minh Vũ cảnh cáo nói tuy rằng mọi người đều nói người say mê thì không say, nhưng say rượu rồi loạn tính thì cũng là chuyện thường tình nha
“Tôi như thế nào lại có thể, cậu cho rằng tôi là cậu sao” Mộ Dung Lăng Phong hung hăng liếc Hải Minh Vũ một cái, cho dù anh uống rượu say cũng sẽ không làm ra mấy chuyện loạn tính
“Tôi nói cậu như thế nào cứ nhắc đến chuyện này mãi thế?” Hải Minh Vũ tức giận đem Mộ Dung Lăng Phong ném vào trong xe, chính mình cũng ngồi vào, rõ ràng là chuyện của Tiểu Á, làm sao cứ luôn xả lên người hắn như thế này không biết.
“Còn không phải cậu nhắc tới trước, bất quá gần đây tôi nghe nói tiểu tử cậu lại phạm đào hoa? Không biết là con cái nhà ai lại bị hoa tâm đại thiếu cậu coi trọng, tôi thật thương tâm thay hắn nha?” Mộ Dung Lăng Phong trêu chọc nói
“Cậu vẫn là hảo hảo thương tâm cho chính cậu đi nha, không đến lúc nhìn thấy tôi cùng tình nhân bé nhỏ ân ân ái ái cậu lại hâm mộ, ghen tị, oán hận” Vừa nhắc tới tình nhân bé nhỏ, biểu tình Hải Minh Vũ liền trở nên ôn nhu hẳn lên, gần đây hắn đang trong gian đoạn yêu đương cuồng nhiệt, hơn nữa tiểu tình nhân của hắn cũng đáng yêu như đứa nhỏ Tiểu Á vậy, hắn chính là nhất kiến chung tình, cũng không biết tiểu tình nhân nghĩ như thế nào.
“Cắt ——–” Mộ Dung Lăng Phong đảo cặp mắt trắng dã, đích xác là chuyện của anh còn chưa lo xong còn có tâm tình đi lo cho bạn tốt, hơn nữa bạn tốt luôn luôn bách chiến bách thắng sợ cũng không đến phiên anh lo lắng, anh vẫn là nên hảo hảo suy nghĩ xem nên nói chuyện với Tiểu Á như thế nào đây.
BB, LNMACN 47+48 Đăng bởi: admin
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...