Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non
“Chú Hải, hy vọng chú sẽ không nói cho baba chuyện con cùng chú Lạc gặp nhau” Ngồi ở trên xe Từ Trạch Á nhìn Hải Minh Vũ nói
“Vì cái gì?” Hải Minh Vũ không rõ hỏi
“Bởi vì baba hình như không thích chú Lạc, hơn nữa con cũng không muốn làm baba lo lắng” Cậu nghĩ baba không thích chú Lạc có lẽ là vì lo lắng chú Lạc là người xấu, cho nên cậu lại càng không muốn làm baba lo lắng
Tên Lăng Phong kia ngay cả Tiểu Á cũng nhìn ra, xem ra quan hệ đối địch này đúng là không rõ ràng bình thường nha. “Con yên tâm, chú sẽ không nói
“Cảm ơn chú Hải
“Kia, Tiểu Á rất thích chú Lạc kia sao?
“Dạ, một chút, bởi vì chú ấy tốt lắm không giống như người xấu
“Thế Tiểu Á thích baba nhiều hơn hay chú kia nhiều hơn?
“Đương nhiên là baba nha, bởi vì Tiểu Á thích baba nhất
Thích nhất? Nếu để Lăng Phong nghe được còn không cao hứng đến chết mới lạ, “Vậy Tiểu Á cảm thấy chú thế nào?” Hải Minh Vũ cợt nhả hỏi
“Chú cũng là người tốt, hơn nữa bộ dạng cũng rất tuấn tú” Từ Trạch Á ăn ngay nói thật
“Vậy Tiểu Á không thích chú sao?
“Đương nhiên là thích rồi
“Không biết xấu hổ
“Baba ——-” Vừa thấy Mộ Dung Lăng Phong, Từ Trạch Á cao hứng vội vàng chạy tới.
“Tôi nói cậu nha, chính là tôi đưa con cậu về đây, cậu lại lấy oán trả ơn thế à” Nhìn Mộ Dung Lăng Phong, Hải Minh Vũ oán giận nói
“Ai kêu cậu hỏi vấn đề vô sỉ như vậy” Liếc Hải Minh Vũ một cái, Mộ Dung Lăng Phong liền kéo Từ Trạch Á vào trong nhà
“Chú Hải, cảm ơn chú đã đưa con về nha, hẹn gặp lại” Từ Trạch Á quay đầu lại hướng Hải Minh Vũ vẫy vẫy tay
“Hẹn gặp lại Tiểu Á” Hải Minh Vũ phất phất tay ngồi vào trong xe, nếu không phải hiện tại hắn đang có chuyện quan trọng thì hắn nhất định đã hảo hảo trêu chọc thằng bạn thanh mai trúc mã này rồi, giờ đành phải để lại lần sau vậy.
“Tiểu Á như thế nào lại gặp được Minh Vũ?” Mộ Dung Lăng Phong kéo Từ Trạch Á ngồi xuống sô pha.
“Bởi vì hôm nay trường học tạm thời sửa chữa nên tan học sớm sau gặp được chú Hải, chú Hải liền đưa con đi ăn bánh ngọt——” Dù sao cũng là nói dối, Từ Trạch Á cảm thấy tội lỗi không dám nhìn ánh mắt Mộ Dung Lăng Phong.
“Thì ra là vậy sao, vậy lần sau tan học sớm, Tiểu Á nhớ gọi điện thoại cho baba, baba sẽ đón con” Nhẹ vỗ vỗ đầu Từ Trạch Á, Mộ Dung Lăng Phong yêu thương nói
“Dạ, con biết rồi baba” Từ Trạch Á nhu thuận gật gật đầu, bởi vì vừa nói dối, cậu cảm giác rất có lỗi với baba
“Nếu Tiểu Á thích ăn bánh ngọt lần sau baba cũng đưa con đi
“Cảm ơn baba” Từ Trạch Á như trước cúi đầu nói
“Kia, Tiểu Á trước đi tắm rửa, ăn cơm xong baba đưa con đi ra ngoài
“Dạ được” Tiểu Á đứng dậy đi lên lầu.
Nhìn theo bóng lưng Từ Trạch Á, Mộ Dung Lăng Phong đương nhiên nhìn ra cậu có điểm khác thường liền lấy điện thoại bấm số Hải Minh Vũ
“Tôi nói cậu không phải gọi để cảm ơn tôi đưa Tiểu Á về chứ?” Bên kia truyền đến tiếng cười cợt nhả của Hải Minh Vũ
“Nói mau, đã xảy ra chuyện gì?” Mộ Dung Lăng Phong không khách khí hỏi anh muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Cái gì là “đã xảy ra chuyện gì”?” Hải Minh Vũ giả bộ hồ đồ hỏi
“Cậu biết rõ tôi đang hỏi cái gì
“Xem ra chẳng có gì qua được mắt của cậu, Tiểu Á vì sợ cậu lo lắng nên mới không cho tôi nói cho cậu, kỳ thật tôi gặp nó lúc đang ở cùng Lạc Tuấn Tiệp, cậu cũng đừng nói là tôi nói ———–” Bên kia Hải Minh Vũ còn đang nói, bên này Mộ Dung Lăng Phong đã cúp điện thoại.
Lạc Tuấn Tiệp? Nhất định là Lạc Tuấn Tiệp đã nói gì đó với Tiểu Á, bằng không Tiểu Á cũng sẽ không có thần sắc khác thường như vậy, nhìn nhìn lên trên lầu, Mộ Dung Lăng Phong liền đi lên.
BB, LNMACN 41+42
Edit + Beta: Hanbie Đăng bởi: admin
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...