Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non

“Hi” Thấy Từ Trạch Á đi tới, Lạc Tuấn Tiệp một bên tựa vào cửa xe liền đi qua chào hỏi Từ Trạch Á

“Chú?” Người này chẳng phải người hôm qua lúc đi mua đồ cùng Đình Đình nhận lầm người sao? Từ Trạch Á hướng Lạc Tuấn Tiệp cười cười coi như chào hỏi rồi sau đó hướng đi tìm lái xe đến đón cậu.

“Tôi là đặc biệt tới tìm cậu” Lạc Tuấn Tiệp đuổi theo Từ Trạch Á nói

“Tìm tôi?” Từ Trạch Á có chút kỳ quái, cậu còn tưởng rằng người này cũng là tới đón con, không thể tưởng được là tới tìm cậu, nhưng sao cậu lại không biết người này? “Cái kia, ngày hôm qua tôi đã nói với chú là chú nhận nhầm người rồi mà?” Từ Trạch Á lại nói

“Tôi biết, nhưng là cậu quả thật rất giống một người bằng hữu của tôi, vì người bằng hữu kia đã qua đời, cho nên ——–” Lạc Tuấn Tiệp nói đến đây biểu tình liền trở nên bi thương


“Cái kia, chú tìm tôi có việc gì sao?” Từ Trạch Á nhìn Lạc Tuấn Tiệp hỏi hiển nhiên là bởi nhìn thấy vẻ mặt bi thương của Lạc Tuấn Tiệp nên có chút không đành lòng.

“Nếu cậu không ngại, đi uống ly cà phê được chứ?” Lạc Tuấn Tiệp đề nghị

“Kia, được rồi, trước chú chờ tôi một lát” Từ Trạch Á nói xong liền tìm tìm xung quanh nhưng vẫn không thấy lái xe tới đón cậu, cậu đoán chắc là bởi vì có việc gì tới trễ hoặc là bị kẹt xe rồi, chờ cậu cùng người trước mặt này đi uống ly cà phê trở về hẳn là sẽ không quá muộn, dù sao trở về khẳng định là baba cũng chưa về, một mình rất nhàm chán.

“Tôi sẽ đưa cậu về” Lạc Tuấn Tiệp lại nói

“Cảm ơn, không cần, chúng ta đi thôi” Từ trường học của Từ Trạch Á, học sinh cũng đã lục đục đi ra, cách đó không xa cũng đã có mấy nữ sinh mắt trái tim nhìn nhìn sang bên này, bởi vì nam nhân này cùng baba Mộ Dung Lăng Phong đều có điểm đẹp trai quá mức bình thường, cho nên nếu lại bị mấy người kia nhìn thấy cậu cùng nam nhân đẹp trai này cùng một chỗ, thật vất vả mới dẹp loạn được đó, chỉ sợ lại muốn ———–

Lạc Tuấn Tiệp mở cửa xe giúp Từ Trạch Á ngồi vào phía sau, hắn cũng ngồi vào rồi sau đó phát động cho xe rời đi.

Quán cà phê có tên【Đậm đà mê say】, Từ Trạch Á cùng Lạc Tuấn Tiệp ngồi đối diện nhau.


“Ngày hôm qua tôi nghe bạn gái cậu gọi cậu Tiểu Á, không biết cậu họ gì?” Lạc Tuấn Tiệp nhìn Từ Trạch Á hỏi

Cái này, Từ Trạch Á nghĩ nghĩ nói “Tôi gọi Mộ Dung Trạch Á, nữ sinh ngày hôm qua là bạn học cũng không phải bạn gái tôi” Bởi vì người trước mặt này hôm qua nói người bằng hữu kia của hắn cũng họ Từ, cho nên nếu cậu cũng như cậu cũng nói cậu họ Từ thì không chừng người này lại hiểu lầm cậu với người bằn hữu đã qua đời kia có quan hệ gì đó, cho nên cậu cảm thấy vẫn là nói cậu họ Mộ Dung thì tốt hơn.

“Mộ Dung Trạch Á? Cậu họ Mộ Dung?” Lạc Tuấn Tiệp kinh ngạc hỏi bởi vì theo hắn người họ Mộ Dung rất ít, mà người kia chính là họ Mộ Dung.

“Đúng vậy” Từ Trạch Á gật gật đầu, thấy người trước mặt này biểu tình ngưng trọng mang theo kinh ngạc, chẳng lẽ họ này có gì đặc biệt sao? Nói “Mộ Dung” là họ kép đặc biệt ít nhưng cũng không đến mức kinh ngạc thành cái dạng này chứ.

“Vậy cậu biết Mộ Dung Lăng Phong sao?” Lạc Tuấn Tiệp lại hỏi


Người này tại sao lại biết baba? Chẳng lẽ là bằng hữu của baba sao? Có nên nói cho hắn cậu là con của Mộ Dung Lăng Phong không? Cũng không biết rốt cuộc người này là bằng hữu của baba hay là ——–?

“Cái kia, cậu yên tâm, tôi không phải người xấu, tôi gọi Lạc Tuấn Tiệp, đây là danh thiếp của tôi” Lạc Tuấn Tiệp nhìn ra Từ Trạch Á ẩn nhẫn, lấy danh thiếp trong ***g ngực đưa cho cậu.

Chủ tịch tập đoàn Lạc thị Lạc Tuấn Tiệp? Chủ tịch? Thiên a, xem ra là nhân vật lớn, hẳn cũng không phải người xấu, thu hồi danh thiếp Từ Trạch Á lại nhìn nhìn Lạc Tuấn Tiệp, quả thực không hề giống người xấu, bởi vì không có người xấu nào lại đẹp trai như vậy nha.

BB, LNMACN 29+30 Đăng bởi: admin


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui