“Vương thúc, cháu đã về” Về đến nhà, thói quen đầu tiên của Từ Trạch Á là xem baba có ở nhà hay không.
“Tiểu Á thiếu gia muốn ăn cơm trước hay tắm rửa trước?” Quản gia thân thiết hỏi Từ Trạch Á
“Chờ baba về cùng ăn đi” Nhìn trong phòng khách không có, Từ Trạch Á định chạy lên lầu.
“Tiểu Á thiếu gia, lão gia đi Mỹ rồi
“A, cháu quên mất, vậy cháu đi tắm rửa trước” Từ Trạch Á có chút mất mác liền đi lên lầu, tối hôm qua cùng baba ngủ, ngủ thực an tâm, sáng sớm ở trong lòng baba tỉnh dậy, thật đúng là chuyện hạnh phúc nhất thế gian, chính là hiện tại ——- cậu bỗng nhiên cảm thấy có điểm sầu não, chẳng lẽ thật sự thói quen không dễ dàng từ bỏ sao?
Trở lại phòng, di động trong túi Từ Trạch Á liền vang lên, vừa thấy số Mộ Dung Lăng Phong liền vội vàng hưng phấn nghe máy, “Baba ———–” cao hứng kêu lên
“Tiểu Á, tan học rồi sao?” Bên kia truyền đến thanh âm ôn nhu cưng chiều của Mộ Dung Lăng Phong.
“Dạ, đã tan học rồi, baba còn chưa nghỉ ngơi sao?” Theo cậu biết thì hiện tại bên này là buổi tối, như vậy bên kia hẳn là nửa đêm mới đúng, như thế nào mà nửa đêm baba lại gọi điện thoại cho cậu.
“Tiểu Á đoán xem
“Đoán? Tiểu Á đoán không được, baba gặp mẹ rồi sao?” Từ Trạch Á hỏi nhận được điện thoại của baba gọi tới đương nhiên cậu rất cao hứng.
“Ừ, đã gặp rồi, baba hiện tại đang ở sân bay, mấy tiếng nữa là có thể về đến nhà rồi
“Sân bay? Baba muốn trở về sao?” Trong thanh âm Từ Trạch Á không thể nén nổi vui vẻ cùng hứng phấn.
“Ừ, vì lo lắng Tiểu Á một mình, cho nên baba liền quay trở về
“Chính là —- chính là —— baba không phải muốn ở bên mẹ nhiều một chút sao?” Tuy rằng baba trở về cậu thật cao hứng, nhưng cứ nghĩ đến mẹ. cậu liền ———
“Mẹ của con gần đây bận nhiều việc, baba ở lại khẳng định sẽ ảnh hưởng đến công việc của cô ấy, cho nên baba trở về vẫn là tốt hơn, hơn nữa không có ai ở bên cạnh baba, baba thấy rất tĩnh mịch cũng đặc biệt nhớ Tiểu Á”.
“A, Tiểu Á đi đón baba nha” Từ Trạch Á như trước khó nén trong lòng nhảy nhót, vốn nghĩ rằng baba sẽ nán lại ở bên kia vài ngày không thể tưởng được nhanh như vậy sẽ quay trở lại.
“Không cần đâu, Tiểu Á, baba về đã muốn đến nửa đêm, ngày mai con còn phải đi học liền ngủ sớm một chút đi” Mộ Dung Lăng Phong ôn nhu cưng chiều nói nếu không phải bởi vì Tiểu Á anh như vậy nào có thể vội vàng trở về, phải biết rằng bay liên tục mười mấy giờ đồng hồ chính là rất khó chịu nha.
“Dạ ——-” Từ Trạch Á trầm mặc một lát rồi lại nói thêm “Cái kia, Tiểu Á ở nhà chờ baba
“Được, baba cúp máy trước, phải lên máy bay rồi” Mộ Dung Lăng Phong không nỡ nói
“Baba hẹn gặp lại,Tiểu Á rất nhớ baba” Từ Trạch Á nhỏ giọng nói rốt cục vẫn không nhịn được nói ra tình cảm trong lòng.
Bên kia Mộ Dung Lăng Phong cũng trầm mặc một lát, bình ổn cảm xúc trong lòng bởi vì lời Từ Trạch Á vừa nói mang đến rung động cùng xúc động, “Baba cũng rất rất nhớ Tiểu Á, rất nhanh baba có thể nhìn thấy Tiểu Á
“Dạ, baba
“Tiểu Á, baba yêu con” Nói xong, Mộ Dung Lăng Phong bên kia liền cúp điện thoại.
Mà bên này Từ Trạch Á cầm di động sững sờ, vừa rồi cậu cũng không phải nghe nhầm baba nói yêu cậu đi? Chính là cậu cũng hiểu được “yêu” mà baba nói đến là “yêu” giữa nhân thân, cũng không phải ————- Đăng bởi: admin
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...