Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non

Mộ Dung Lăng Phong tìm một vòng cũng không thấy Tiểu Á đâu, lại nhìn thấy Phú Hào cầm ly rượu tủm tỉm đi đến chỗ anh.

“Mộ Dung tiên sinh, cám ơn cậu đã nể mặt tới đây” Phú Hào vừa nói vừa cùng Mộ Dung Lăng Phong cụng ly.

“Phú tiên sinh khách khí, có thể tham dự tiệc sinh nhật của lệnh kim tiểu thư là vinh hạnh của chúng tôi” Nói xong, Mộ Dung Lăng Phong liền một hơi cạn sạch.

“Không biết Mộ Dung tiên sinh có cảm giác thấy tiểu nữ nhà tôi cùng tiểu thiếu gia trông rất xứng đôi, hơn nữa hai đứa tựa hồ nói chuyện cũng rất hợp ý, cậu xem ——” Phù Hào vừa nói ánh mắt vừa lướt về phía trong viện nơi hai người đang ôm nhau khiêu vũ.

Mộ Dung Lăng Phong cũng nhìn qua, dưới ánh trăng hai người ôm nhau mà khiêu vũ, cảnh tượng giống như là hai người yêu nhau, nét mặt mang ý cười ngọt ngào trông thực hạnh phúc, trong lòng anh không khỏi muốn khóc thút thít một chút. Nhưng biểu tình vẫn như trước mỉm cười nói: “Nếu bọn nhỏ vui vẻ người làm cha làm mẹ chúng ta đương nhiên cũng cao hứng”.

“Có những lời này của Mộ Dung tiên sinh thì tôi cũng yên tâm” Gương mặt béo phì của Phú Hào hé ra nụ cười tươi như hoa.

“Phú tiên sinh quá lời, bọn nhỏ cao hứng chẳng nhẽ làm cha mẹ chúng ta không nguyện ý được sao?


“Đúng vậy, đúng vậy ——” Phú Hào gật gật đầu phối hợp

“Cái kia, thật ngại quá, tôi đi toilet một chút” Đặt ly rượu trong tay xuống, Mộ Dung Lăng Phong trực tiếp đi tới nhà vệ sinh, hình ảnh chấn động vừa rồi vượt xa sự tưởng tượng của anh. Anh vẫn cho là chỉ cần dụng tâm yêu thương che chở như vậy, chắc chắn một ngày nào đó sẽ đơm hoa kết trái, nhưng hiện tại anh cuối cùng cũng hiểu được, anh cùng Tiểu Á ngoại trừ tuổi tác chênh lệch, mà cái quan trọng còn là giới tính.

Từ nhà vệ sinh đi ra, Mộ Dung Lăng Phong để cho tâm tình mình thả lỏng một chút, cầm lấy chén dĩa lấy cho Tiểu Á chút điểm tâm cậu thích ăn bưng đến hậu viện.

“Đình Đình, ngại quá, tớ lại giẫm lên chân cậu rồi” Từ Trạch Á áy náy nói, vốn dĩ cậu không có biết khiêu vũ.

“Không sao, cậu xem hiện tại cậu nhảy rất khá

“Thật sự?” Từ Trạch Á cao hứng hỏi, tuy rằng mới bắt đầu có chút vụng về, có thể nhảy tựa hồ cảm thấy rất thú vị.

“Đương nhiên, bằng không chúng ta lại tập luyện một chút” Phú Đình Đình đề nghị

“Được —-” Từ Trạch Á duỗi tay phải đặt lên bên hông Phú Đình Đình.

“Tiểu Á ——“

“Baba” Vừa nhìn thấy Mộ Dung Lăng Phong, Từ Trạch Á liền vội vàng buông Phú Đình Đinh chạy đến chỗ của anh.

“Baba ở đại sảnh không tìm thấy con, không ngờ con lại ở trong này” Mộ Dung Lăng Phong như trước là một biểu tình ôn nhu.

“Dạ, bởi vì thấy baba nhiều việc, con cũng chẳng quen ai cho nên mới ra đây chơi, nơi này rất yên tĩnh, Tiểu Á rất thích” Từ Trạch Á vui vẻ nói, đương nhiên cậu cũng không muốn giống đứa nhỏ chưa trưởng thành luôn muốn baba đi cùng.


“Là vậy sao? Còn chưa ăn cái gì đi?” Mộ Dung Lăng Phong đưa chén dĩa trong tay cho Từ Trạch Á.

“Cảm ơn baba” Nhìn điểm tâm đủ mọi sắc màu trong đĩa, Từ Trạch Á cảm thấy ăn chắn chắn sẽ ngon lắm.

“Nhanh ăn đi” Mộ Dung Lăng Phong sủng nịnh nói

“Cái kia, Đình Đình, cậu muốn ăn cùng hay không?” Từ Trạch Á xoay người hỏi Phú Đình Đình

“Không cần, muốn ăn tớ sẽ tự mình đi lấy” Nhìn thấy hai người, Phù Đình Đình cảm thấy thực hâm mộ, cha con cảm tình hòa hợp như vậy là điều cô luôn mong muốn, đáng tiếc cha cô luôn đem cô trở thành một quân cờ mà lợi dụng, hoàn toàn không hiểu tình thân mới thực quan trọng.

“Tiểu thư đây hẳn là chủ nhân bữa tiệc tối nay đi?” Mộ Dung Lăng Phong nhìn nhìn Phú Đình Đình rồi lại nhìn về phía Từ Trạch Á cố ý hỏi

“Dạ, baba, cậu ấy là Đình Đình” Từ Trạch Á vừa ăn vừa giới thiệu

“Chào chú” Phù Đình Đình lễ phép chào hỏi Mộ Dung Lăng Phong


“Cái kia Đình Đình, cảm ơn cháu, Tiểu Á nhờ cháu chiếu cố” Tuy rằng ở ngoài mặt hòa ái dễ gần, biểu tình ôn nhu như nước, nhưng thật tình trong lòng Mộ Dung Lăng Phong đã sớm tức giận tận trời, Tiểu Á của anh cùng Phú Đình Đình này đã nhanh chóng có quan hệ tốt như vậy, lại còn vô cùng thân thiết gọi “Đình Đình”, anh có cảm giác thứ quan trọng nhất đã bị cướp đi mất.

“Không có, cháu cùng Tiểu Á nói chuyện rất hợp ý” Phú Đình Đình mỉm cười nói Tuy rằng trước mặt người baba của Từ Trạch Á này nhìn thực thân thiết, nhưng lại có một loại cảm giác lạnh buốt khiến người ta sởn gai ốc, nhưng có thể nhìn Từ Trạch Á ăn mà cười vui vẻ như thế kia, cô lại hoài nghi có phải chính mình cảm giác sai rồi không.

“Tuổi tương đương lại học cùng lớp nói chuyện nhất định là hợp ý rồi” Mộ Dung Lăng Phong lại quay đầu hướng Tiểu Á nói: “Kia, Tiểu Á, có hay không mời Đình Đình lần sau đến nhà chúng ta chơi

“Cái này, con không có” Từ Trạch Á lại nhìn về phía Phú Đình Đình nói “Đình Đình lần sau rảnh thì qua nhà tớ nha, tớ cùng baba rất hoan nghênh cậu ghé chơi

“Được, lần sau nhất định đi, cái kia, chú, Trạch Á cháu đi vào trước” Hướng hai người phất phất tay, Phú Đình Đình bước vào.

BB, LNMACN 21+22

Edit + Beta: Hanbie Đăng bởi: admin


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui