Editor: Nguyetmai
Bành Tư Thành đi qua đi lại tại chỗ hai vòng, suy nghĩ một hồi rồi mới mở miệng nói: "Lúc Đạo diễn Hoàng của các cô cầu hôn cô cũng có mặt ở đấy sao?"
"Vâng ạ."
Hứa Hi Ngôn không biết năm đó giữa Bành Tư Thành và Kỳ Lệ Á đã từng có một đoạn tình cảm.
"Cầu hôn thật à? Kỳ Lệ Á có đồng ý không? Không phải đang tạo scandal để quảng bá cho phim mới đấy chứ?"
Bành Tư Thành hỏi liên tục ba câu.
Hứa Hi Ngôn cười nói: "Trời ạ, Đạo diễn Bành thật khéo đùa, đương nhiên là thật sự cầu hôn thành công rồi, không phải tạo scandal."
Sắc mặt Bành Tư Thành hơi khó coi, giống như đang tự nói với mình: "Sao cô ấy lại coi trọng hắn ta chứ? Cái lão Hoàng Quốc Cường ấy có điểm nào tốt? Đúng là...."
"Đúng là bông hoa nhài cắm bãi phân trâu", câu này ông ta không tiện nói ra miệng.
Trong tiềm thức của Bành Tư Thành, ông ta luôn coi Kỳ Lệ Á là vật sở hữu của riêng mình.
Ông ta cảm thấy bao nhiêu năm qua Kỳ Lệ Á không hề có scandal tình cảm nào là vì cô ấy vẫn luôn chờ đợi ông ta, vẫn chưa thể dứt bỏ được ông ta.
Chỉ cần ông ta ngoắc tay, chắc chắn cô ấy sẽ trở về bên cạnh ông ta.
Nhưng bây giờ, ông cảm thấy hẳn là cô ấy bị mù rồi.
Cũng có thể cô ấy cố ý chọc giận ông ta nên mới tùy tiện nhận lời cầu hôn của Hoàng Quốc Cường.
Nếu không sao cô ấy có thể để mắt đến một lão già lập dị, lại còn có cả một thằng con trai đã 17 tuổi chứ?
Nghe Bành Tư Thành nói vậy, Hứa Hi Ngôn không kìm được liền nói một câu giành lại công bằng cho Hoàng Quốc Cường: "Đạo diễn Bành, tôi thấy con người Đạo diễn Hoàng rất tốt."
"Ông còn nhớ hồi đó khi nữ chính số 1 của đoàn làm phim chúng ta là Hoàng Yên Nhiên xin nghỉ phép, ông gặp khó khăn, còn hỏi Đạo diễn Hoàng mượn tôi đến để đóng thế có đúng không?"
"Ông biết Đạo diễn Hoàng trượng nghĩa nhường nào không? Cứu ekip như cứu hỏa, ông vừa nói cần mượn người, ông ấy lập tức cho mượn ngay mà."
Bành Tư Thành: "..."
Ông ta có cảm giác như đang bị tát thẳng vào mặt vậy.
Lời của Hứa Hi Ngôn khiến Bành Tư Thành không thể phản bác được.
Lúc ấy ông ta từng hỏi mượn Hoàng Quốc Cường diễn viên, Hoàng Quốc Cường cũng rất vui vẻ đồng ý khiến ông ta rất cảm kích.
Thế nhưng khi đó ông ta làm sao biết được giữa Hoàng Quốc Cường và Kỳ Lệ Á lại có ngày hôm nay sao?
Nếu biết trước Hoàng Quốc Cường có ý định với Kỳ Lệ Á thì chắc chắn ông ta sẽ không qua lại với Hoàng Quốc Cường rồi.
Hứa Hi Ngôn hoàn toàn không hiểu rõ suy nghĩ của Bành Tư Thành lúc này, cô nói tiếp: "Lúc ấy ông không có mặt nên không biết, Đạo diễn Hoàng cầu hôn thâm tình lắm."
"Ông ấy có thể theo đuổi được chị Kỳ, tôi cảm thấy hơn phân nửa là vì con người ông ấy có sức hấp dẫn riêng."
"Bọn họ ở cạnh nhau cũng rất đẹp đôi, ông ấy rất yêu chị Kỳ..."
Không chờ Hứa Hi Ngôn lải nhải xong, Bành Tư Thành đã phiền lòng phất tay: "Được rồi, được rồi, Cảnh Hi, cô mau đi chuẩn bị đi, sắp bắt đầu quay cảnh buổi tối rồi đấy."
"Vâng."
Lúc Hứa Hi Ngôn rời khỏi phòng làm việc, cô quay đầu lại nhìn thì thấy Bành Tư Thành nhiều lần cầm điện thoại lên rồi lại đặt xuống, sau đó còn quẳng kịch bản rồi đứng ngồi không yên.
Cô không hiểu Bành Tư Thành bị làm sao vậy?
Trông tâm trạng ông ta có vẻ không tốt, chẳng lẽ tới tháng rồi à?
...
Sau khi quay xong cảnh đêm thì đã gần mười giờ tối.
Hứa Hi Ngôn thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi thì Mã Hạo Đông lại đến tìm cô. "Đi thôi, Cảnh Hi, anh đưa em về."
"Không cần, em tự lái xe về."
Hứa Hi Ngôn từ chối ý tốt.
"Em không thể cho anh một cơ hội thể hiện sao?"
Mã Hạo Đông phàn nàn nói, anh ta muốn lấy lòng cô, mong cô mau chóng đi tìm Tiêu Vũ Thiên.
Hứa Hi Ngôn hiểu ý anh ta, vừa cười vừa nói: "Em cũng muốn lắm, nhưng em lo vị kia nhà em nhìn thấy lại ăn giấm."
"Em đang nói Nghịch Vân à?" Mã Hạo Đông hỏi.
Từng nghe cô nói người cô thích nhất là Nghịch Vân nên Mã Hạo Đông đoán "vị kia" mà cô nói có thể chính là Nghịch Vân.
Hứa Hi Ngôn cười không nói, đeo túi bước ra cửa, Mã Hạo Đông không cam tâm đuổi theo: "Ê, chừng nào thì em mới giới thiệu anh với Nghịch Vân, để anh làm quen đấy?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...