Editor: Nguyetmai
"Chào buổi sáng, Uyển Đậu."
"Chào buổi sáng, chị Cảnh Hi!" Uyển Đậu vẫy tay chào cô, và cũng không quên nói với cô một chuyện: "Chị Cảnh Hi, chị nhìn nè, em mua chiếc lắc tay cùng loại với chị đấy."
"Cùng loại gì?"
"Chị vẫn chưa biết ư? Chiếc lắc trên tay chị đang đeo đã có hàng cùng loại trên Taobao rồi, bây giờ nó đang rất phổ biến đấy!"
"Cho chị xem thử."
Hứa Hi Ngôn hơi mông lung, bước đến gần xem thử, nhìn thấy cổ tay trắng nõn của Uyển Đậu đang đeo một chiếc lắc, cũng thuộc kiểu có treo viên xúc xắc.
Uyển Đậu lại cho cô xem trang web Taobao, tên hàng hóa trên đó quả nhiên là những tựa đề hài hước như "Lắc tay cùng loại với Cảnh Hi", lượt mua quả nhiên rất đông đảo.
Hứa Hi Ngôn xem những bức ảnh chụp màn hình trong phần miêu tả sản phẩm, có một vài bức được cắt từ ảnh chụp trong lúc phỏng vấn của cô.
Cô còn chú ý đến, lúc cửa hàng tuyên truyền quảng bá sản phẩm này còn dùng kèm theo một câu thơ cổ của nhà thơ Ôn Đình Quân thời nhà Đường:
"Linh lung đầu tử an hồng đậu, nhập cốt tương tư tri bất tri" (Dịch: Xúc xắc lung linh hòa đậu đỏ, Thương nhớ sâu đậm người có hay?)
Đây là một câu thơ tình, bày tỏ ý nghĩa nỗi nhớ tha thiết, yêu thương sâu đậm.
Hứa Hi Ngôn nhìn viên xúc xắc trên tay mình, rồi lại so sánh với món hàng Taobao, bỗng nhiên giật mình.
Nếu như dùng xúc xắc làm lắc tay có thể giãi bày nỗi nhớ, vậy thì có phải là Hoắc Vân Thâm dùng viên xúc xắc này để bày tỏ nỗi nhớ với cô hay không?
Trời ơi, anh đã thầm ra hiệu cho cô, vậy mà cô lại quá ngốc nghếch, không nghĩ xâu xa hơn nên đã bỏ lỡ suốt một quãng thời gian dài.
Chiếc lắc tay thể hiện điều gì?
Ít nhất có thể nói lên được anh đã thích mình từ rất lâu rồi phải không, ha ha.
Nghĩ đến điều này, con tim Hứa Hi Ngôn kích động không thôi, cô phấn khởi ôm lấy Uyển Đậu: "Uyển Đậu, cảm ơn em, cảm ơn em."
Buông Uyển Đậu ra, cô vui vẻ chạy về phía phòng làm việc của Tiêu Vũ Thiên.
Uyển Đậu nhìn bóng lưng của cô, hơi khó hiểu gãi đầu, bà chủ cảm ơn mình vì điều gì nhỉ?
Lúc gặp Tiêu Vũ Thiên, trên gương mặt của Hứa Hi Ngôn vẫn còn mang theo nụ cười vô cùng xán lạn. Tiêu Vũ Thiên nhìn cô một cái rồi gọi: "Ngôn Ngôn, hôm nay tâm trạng có vẻ tốt nhỉ!"
"Đúng vậy, tâm trạng em rất tốt." Hứa Hi Ngôn ngồi xuống trước mặt Tiêu Vũ Thiên, cười nói: "Tổng Giám đốc Tiêu, chị gọi em tới để làm gì vậy?"
"Gần đây em được chọn làm nữ chính của "Ngọn Nguồn Tội Lỗi", gây được tiếng vang khá tốt, có vài lời mời casting quảng cáo, em chọn đi."
Tiêu Vũ Thiên đưa tập tài liệu cho cô. Hứa Hi Ngôn rất ngạc nhiên, không ngờ nhanh thế đã có người mời cô đi quay quảng cáo rồi.
Trong mấy lời mời quảng cáo này, có thực phẩm, băng vệ sinh, cũng có đồ uống và phục trang, đẳng cấp của quảng cáo chênh lệch rất lớn. Hứa Hi Ngôn hỏi Tiêu Vũ Thiên: "Tổng Giám đốc Tiêu, cái nào cũng ổn hết, em nên chọn cái nào đây?"
"Mấy công ty quảng cáo thực phẩm, băng vệ sinh, đồ uống này cơ bản là không có yêu cầu gì hết. Nếu đã chọn, có lẽ sẽ ký hợp đồng làm người đại diện thôi. Còn Công ty Thời trang ROSUE có yêu cầu rất cao, sức cạnh tranh casting cũng rất lớn, đi thử rồi cũng chưa chắc sẽ được chọn."
Tiêu Vũ Thiên hoàn toàn tôn trọng lựa chọn của cô, không ép buộc cô, đồng thời cũng phân tích lợi và hại cho cô nghe.
Sau khi cân nhắc một hồi, Hứa Hi Ngôn quyết định: "Chọn cái khó nhất này đi!"
"Tại sao vậy?" Tiêu Vũ Thiên hứng thú cất lời hỏi: "Có một câu nói là "Thà làm đầu gà cũng không làm đuôi phượng", tại sao em lại từ bỏ cơ hội dễ mà đi chọn cái khó vậy?"
Hứa Hi Ngôn suy nghĩ rất đơn giản, cười nói: "Đầu gà có ngon lành cỡ nào cũng vẫn là gà thôi, phượng hoàng có tệ đến đâu cũng vẫn là phượng hoàng, cái khó có tính thử thách hơn, em thích tự thách thức bản thân mình."
Hứa Hi Ngôn chính là một con người như thế, cô sẽ đón lấy sự thách thức, càng trắc trở càng dũng cảm, chưa bao giờ dễ dàng lùi bước trước khó khăn.
"Được thôi."
Tiêu Vũ Thiên cười, bởi vì lựa chọn của Hứa Hi Ngôn nằm trong dự liệu của ông chủ bọn họ.
Cô thu lại mấy lời mời quảng cáo kia, giữ lại lời mời quảng cáo của hãng thời trang, sau đó nhắc nhở Hi Ngôn chú ý thời gian casting, đến lúc đó đừng quên đi cast.
...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...