Editor: Nguyetmai
Cô nhanh chóng lấy thùng rác đặt ở phía dưới, thuận tay vỗ lưng giúp cô ấy, đồng thời xoay đầu nói: "Đạo diễn Hoàng, làm phiền ông cho tôi xin chai nước khoáng."
"Ừ, được." Hoàng Quốc Cường hoàn hồn lại, nhanh chóng đi tìm một chai nước khoáng mà khách sạn tặng miễn phí, vặn mở nắp rồi đưa qua.
Đợi Kỳ Lệ Á nôn xong, Hứa Hi Ngôn đưa nước cho cô ấy súc miệng, sau khi xong hết mới đỡ cô ấy lên giường nằm.
Hứa Hi Ngôn mang thùng rác vào nhà vệ sinh rửa sạch sẽ. Sau khi trở ra, cô nghiêm túc nói với Hoàng Quốc Cường: "Đạo diễn Hoàng, ở đây không an toàn nữa, phải đổi phòng khác cho chị Kỳ."
"Sao vậy?" Hoàng Quốc Cường thắc mắc hỏi.
"Lúc nãy tôi ở chỗ hành lang, phát hiện có paparazzi đang theo đuôi hai người, bọn họ đã chụp được ảnh hai người vào phòng khách sạn rồi. Nếu không có chuyện gì xảy ra, có lẽ ngày mai hai người sẽ lên trang nhất đấy, không chừng sáng sớm còn nhận được tin mừng bắt gian nữa chứ!"
Cũng chỉ có Hứa Hi Ngôn mới dám tường thuật lại những việc nghiêm túc một cách hài hước như vậy trước mặt Đạo diễn Hoàng, điều đó không khỏi khiến người khác bật cười.
Hoàng Quốc Cường đã hiểu ra, cười gật đầu: "Cũng may mà có cô nhóc này! Được, tôi đi thuê phòng ngay đây."
"Hay là để tôi đi đi! Thân phận của ông rất khiến người khác phải chú ý!"
Hứa Hi Ngôn cười nói rồi chạy ra khỏi phòng.
Sau khi cô rời đi, Hoàng Quốc Cường đến bên giường chăm sóc Kỳ Lệ Á.
Khó khăn lắm mới có khoảng thời gian riêng tư với Kỳ Lệ Á, Hoàng Quốc Cường vô cùng trân trọng, nhìn chăm chú vào cô gái đang say khướt, ánh mắt của ông ta dịu dàng như nước.
Ngón tay khó lòng kìm nổi mà vươn ra, chạm khẽ vào gò má trắng ửng hồng của cô, dường như là đang chạm vào một báu vật hiếm có.
Thế nhưng, Kỳ Lệ Á cảm thấy hơi nhột nên đột nhiên mở choàng mắt ra, làm cho Hoàng Quốc Cường giật mình rụt tay lại như bị điện giật.
Sau đó, cô lại nhắm mắt, trở mình ngủ tiếp.
Hoàng Quốc Cường vỗ ngực, thầm thở phào, nguy hiểm quá đi mất!
Không bao lâu sau, Hứa Hi Ngôn và Tiểu Kha cùng trở lại. Dưới sự giúp đỡ của Hoàng Quốc Cường, bọn họ đã chuyển Kỳ Lệ Á sang căn phòng kế bên.
Hứa Hi Ngôn đặt phòng dành cho hai người, tối hôm đó cô và Tiểu Kha đều không rời đi, ở lại chăm sóc Kỳ Lệ Á.
Sáng sớm ngày hôm sau, đúng như Hứa Hi Ngôn dự đoán. Khách sạn Quân Hào đầy ắp phóng viên, ồ ạt đến tranh giành tin tức.
Những tên phóng viên nghe tin mà đến, hầu hết đều chia thành hai tốp. Một tốp tập kích phòng 1128, tốp còn lại đánh úp về phía phòng 1106.
Sau khi cửa phòng 1128 bị mở ra, phóng viên lũ lượt chen vào, ống kính hướng về phía giường chớp nháy lách cánh.
Ông chủ Lý bị âm thanh đèn flash làm cho tỉnh ngủ, trần truồng ngồi dậy liền phát hiện phía trước mặt đều là phóng viên.
Ông ta liền hoàn hồn lại, giơ tay che mặt: "Đừng chụp! Không được phép chụp! Đi ra! Ai cho mấy người vô đây?"
Tiếp đó Triệu Nhuế Kỳ cũng thức dậy, sau khi cô ta ngồi dậy, chiếc chăn trượt xuống, cảnh tượng thu hút người nhìn ở trước ngực toàn bộ đều lọt vào trong ống kính của các phóng viên.
Triệu Nhuế Kỳ phát hiện mình bị các phóng viên chụp ảnh điên cuồng, mà mình vẫn chưa mặc quần áo, cô ta hốt hoảng che ngực, kêu lên thất thanh.
Ông chủ Lý xoay đầu, nhìn thấy gương mặt lạ lẫm của người phụ nữ cũng hốt hoảng hét lên một tiếng, tại sao không phải là Cảnh Hi?
Người tối hôm qua ngủ với ông ta không phải là Cảnh Hi sao?
Sao lại biến thành người khác thế này?
Tâm trạng các phóng viên tham gia vào việc bắt gian tại phòng 1128 đều vô cùng hưng phấn. Ngược lại, các phóng viên ở bên ngoài phòng 1106 thì lại nhã nhặn hơn nhiều. Dù sao thì người ở bên trong cũng là hai nhân vật nặng kí, bọn họ có thể đợi được.
Cuối cùng cũng đợi đến lúc phòng 1106 mở cửa, các phóng viên vô cùng kích động, nhanh chóng giơ các loại dụng cụ quay phim lên, chuẩn bị bắt lấy khoảnh khắc.
Người đầu tiên bước ra là Đạo diễn Hoàng Quốc Cường nổi tiếng trong giới đạo diễn, phóng viên chen chúc tiến lên phỏng vấn: "Đạo diễn Hoàng, cho hỏi ông và cô Kỳ Lệ Á có quan hệ gì? Có phải tối hôm qua hai người cùng qua đêm ở khách sạn hay không?"
...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...