Bảo Bối Giá Trên Trời

Hứa Hi Ngôn hiểu những gì anh nói: "Ha ha ha, tôi biết chứ, cố ý chọc anh thôi."

Hoắc Vân Thâm: "..."

Tại sao người bị trêu chọc lúc nào cũng là anh?

Có phải là vai diễn hơi bị ngược rồi hay không?

Anh mới là đàn ông cơ mà!

Hứa Hi Ngôn cười rồi đặt đĩa đồ ăn lên bàn, đẩy anh tới trước bàn ăn, hai người cùng nhau dùng bữa.

Trong lúc ăn, Hoắc Vân Thâm vẫn nghĩ mãi trong lòng. Anh không thể tiếp tục nhẫn nhịn mãi được nữa, anh phải học thêm nhiều kỹ năng yêu đương mới được. Nhỡ đâu xuất hiện một người đàn ông tài giỏi và mạnh hơn anh, cướp Hứa Hi Ngôn đi mất thì sao?


Đàn ông chân tay nhanh nhẹn ở bên ngoài nhiều vô kể, chỉ cần biết đi thì đều mạnh hơn anh. Chỉ nghĩ thế thôi, Hoắc Vân Thâm liền cảm thấy hàng loạt nguy cơ dồn dập kéo đến.

Sau khi ăn bữa sáng, Hoắc Vân Thâm thấy Hứa Hi Ngôn vẫn chưa đi, liền hỏi: "Hôm nay em cũng không cần đến đoàn làm phim à?"

"Không! Hôm nay đoàn phim nghỉ, vừa khéo tôi có thể đưa anh đi trị liệu."

Bởi vì Giả Thanh trúng độc nên đoàn phim tạm gác máy, vì thế cô có thể dành thời gian của ngày thứ Bảy này để ở bên cạnh Hoắc Vân Thâm, còn Chủ nhật thì đưa Anh Bảo đi gặp bạn.

"..." Hoắc Vân Thâm chẳng nói gì cả, nhưng trong lòng đã vui đến nỗi nở hoa luôn rồi.

Chỉ cần có cô ở bên cạnh, không cần biết là làm điều gì anh cũng sẽ cảm thấy vô cùng có ý nghĩa.

Đúng lúc hôm nay cần đến phòng thu âm, anh có thể thuận tiện đưa Hứa Hi Ngôn cùng đi xem.

Hai người thu xếp đồ đạc đi ra ngoài, thẳng tiến đến Trung tâm Huấn luyện phục hồi tại Bệnh viện Nhân Dân.

Việc trị liệu vẫn được duy trì giống như trước đây, vẫn có Giáo sư Tần đứng bên cạnh đích thân giúp đỡ chỉ dẫn. Kể cả Tần Khôn cũng không lộ ra điều gì bất thường, ông và Hứa Hi Ngôn đều có cùng chung một ý nghĩ, không nên tiết lộ việc đổi thuốc cho Hoắc Vân Thâm.

Nhờ nghe theo kế hoạch của Hứa Hi Ngôn, hiện giờ Hoắc Cảnh Đường đã bỏ qua cho vợ và con ông, tạm thời bọn họ không gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Trị liệu đến hết buổi sáng thì kết thúc. Đến giữa trưa, Hoắc Vân Thâm báo trước cho Dịch Tiêu bao một nhà hàng, hai người cùng nhau yên tĩnh dùng bữa trong bầu không khí lãng mạn.


Buổi chiều, Hoắc Vân Thâm đưa Hứa Hi Ngôn đến phòng thu âm của anh.

...

Trên hồ Dao của Bái Kinh có một hòn đảo trung tâm, trên đảo xây dựng một ngôi biệt thự tư nhân xa hoa đặt tên là Thanh Vân Cư.

Xung quanh nơi này được bao bọc bởi nước, cảnh vật tươi đẹp, không ồn ào ầm ĩ. Mỗi khi hồ Dao nổi lên sương mù, nơi đây tựa như chốn bồng lai tiên cảnh xa cách thế tục nhân gian.

Hứa Hi Ngôn đến đây mới biết được chủ nhân ngôi biệt thự xa hoa nổi trên nước này là Hoắc Vân Thâm, phòng thu âm của anh cũng được đặt ở đây.

Bước vào không gian âm nhạc của anh, Hứa Hi Ngôn không khỏi ca ngợi cách bài trí bên trong. Chỉ cần nhìn thôi đã cảm nhận được mùi vị nghệ thuật không che giấu vào đâu được, sắc màu và âm nhạc ở nơi đây đạt đến sự hài hòa hoàn hảo.

Trên hành lang kính cũng là một dãy dài trưng bày nhạc cụ, bên trong sắp đặt các loại nhạc cụ khác nhau, tất cả đều do Hoắc Vân Thâm tự tay sưu tầm.

Hứa Hi Ngôn đi qua từng món, ánh mắt thưởng thức lưu luyến không rời.


Sau khi đi vào bên trong biệt thự, Hứa Hi Ngôn tham quan hết một lượt mới chịu dừng lại.

Không gian nơi này đều được sắp đặt và trang trí vô cùng tinh tế, trong căn nhà còn trưng bày nhiều loại thực vật hoa cỏ.

Một chậu lan điếu xanh tươi vươn mình ra, nhánh rủ xuống đất dài hơn một mét. Trong chậu trồng vài bông hoa nhỏ màu xanh ngọc xinh xắn, khiến người ta có cảm giác được hòa mình vào thiên nhiên tươi đẹp.

Người nào lạc vào đây sẽ có cảm giác như mình đang đứng giữa một rừng hoa, thậm chí có cảm giác hoa đầy ắp cả thế gian.

Dưới mái hiên treo một chùm chuông gió được tết từ dây gai và những món đồ gốm nhỏ xinh, chỉ cần một cơn gió khẽ lướt qua là chúng có thể ngân lên những giai điệu hết sức vui tai.

Đây chính là nơi Hoắc Vân Thâm từng sáng tác ra những ca khúc kinh điển khiến người đời phải ca tụng ư?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui