Bảo Bối Giá Trên Trời
Anh Bảo trượt xuống khỏi người mẹ rồi chạy sang. Cô bé chào hỏi xong thì vòng ra phía sau, đẩy xe lăn của anh: "Chú má lúm đồng tiền, chào buổi sáng ạ. Chú má lúm đồng tiền, để Bảo Bảo đẩy chú!"
"Anh Bảo, đi đánh răng rửa mặt trước đã."
Hứa Hi Ngôn gọi cô bé. Lúc này cô và con gái giống hệt nhau, tóc tai cả hai đều rối bù xù, không có mặt mũi gặp ai.
"Đi đi Anh Đào. Chú ở ngoài đợi cháu."
Hoắc Vân Thâm xoa xoa đầu cô bé.
"Vâng ạ! Chú má lúm đồng tiền nhất định phải đợi cháu đó! Bảo Bảo đánh răng rửa mặt xong sẽ trở lại ngay."
Anh Bảo cười vui vẻ chạy vào phòng vệ sinh.
"Anh Hoắc, anh ở phòng khách đợi tôi. Lát nữa tôi sẽ làm bữa sáng."
Hứa Hi Ngôn cười nói với anh xong cũng đi vào phòng vệ sinh.
Lúc hai mẹ con cô đánh răng rửa mặt xong đi ra thì thấy Hoắc Vân Thâm đang ở trong phòng bếp. Trên bàn ăn đã bày sẵn đồ ăn sáng rồi, sữa cũng đã rót sẵn.
Anh Bảo nhìn thấy đồ ăn trên bàn thì hưng phấn chạy đến. Bé con leo lên ghế, quỳ trên ghế nói: "Wow! Nhiều đồ ăn ngon như vậy đều do chú má lúm đồng tiền nấu sao?"
"Ừm."
Hoắc Vân Thâm vừa cười vừa gật đầu, anh đặt phần ăn dinh dưỡng cho trẻ em mà anh đặc biệt làm cho Anh Bảo trước mặt cô bé: "Ăn thử xem thế nào?"
Anh Bảo cầm một cái sandwich lên, cắn một miếng thật to, hai mắt bé con sáng lên: "Ưm ưm ưm, rất là ngon. Chú má lúm đồng tiền thật giỏi. Sandwich chú làm thật sự là rất ngon!"
Anh Bảo được ăn đồ ngon vẫn không quên gọi mẹ mình: "Bé Hi! Mau tới đây! Cô xem chú má lúm đồng tiền làm đồ ăn sáng này. Ngon lắm đó, cô mau tới thử đi ạ."
Hứa Hi Ngôn ngồi đối diện với Anh Bảo, nếm thử đồ ăn sáng trong đĩa rồi giơ ngón tay cái lên: "Ừm, ngon lắm!"
Cô luôn tán thưởng tay nghề nấu ăn của Hoắc Vân Thâm, điều này không có gì phải bàn cãi.
Anh Bảo vô cùng vui vẻ, nói: "Bé Hi, chú má lúm đồng tiền thật là tốt! Giống hệt với papi mà con tưởng tượng. Không biết chú má lúm đồng tiền có đắt hay không?"
Hứa Hi Ngôn lập tức nói với cô bé: "Đắt! Chú má lúm đồng tiền đắt giá nhất thế giới, con mua không nổi đâu."
Bây giờ Anh Bảo có mục tiêu mới của cuộc đời rồi. Cô bé cắn một miếng sandwich thật to, nói bằng giọng quyết tâm: "Vậy sau này Bảo Bảo phải nỗ lực kiếm tiền rồi. Phải dồn thật nhiều thật nhiều tiền để mua chú má lúm đồng tiền về nhà."
"Được thôi! Chú má lúm đồng tiền đợi cháu."
Hoắc Vân Thâm nhìn bé con dễ thương, cười rất tươi.
…
Ăn sáng xong, Hứa Hi Ngôn tạm biệt Hoắc Vân Thâm.
Cô lái xe đưa Anh Bảo về nhà họ Cảnh giao cho ông ngoại trước, sau đó mới chạy tới phim trường phía Đông.
Hứa Hi Ngôn về đến đoàn phim mới phát hiện không ít người nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ.
Triệu Nhuế Kỳ thấy cô liền chạy đến hóng hớt đầu tiên: "Này Cảnh Hi, cô có quan hệ gì với Mã Hạo Đông vậy?"
Hứa Hi Ngôn liếc cô ta một cái rồi cười lạnh lùng, hỏi ngược lại: "Cô hi vọng là quan hệ gì?"
"Hỏi thử thôi mà! Hôm đó Mã Hạo Đông giận dữ vì người đẹp, mọi người ở đó đều nhìn thấy hết. Mọi người đều cùng một đoàn phim cả, nói ra cũng không có gì mà!"
Triệu Nhuế Kỳ là loại người thích bỏ đá xuống giếng, điển hình của những kẻ rảnh đến đau trứng, luôn muốn lấy cô ra làm trò cười.
Bây giờ dư luận đang mắng Hứa Hi Ngôn té tát trên mạng, không ít những diễn viên đảm nhiệm vai nhỏ trong đoàn phim cũng lặng lẽ cười nhạo cô.
Hứa Hi Ngôn chỉ nở nụ cười, không quên châm biếm một câu: "Triệu Nhuế Kỳ, tôi đột nhiên phát hiện cô rất có tố chất làm paparazzi đấy. Sao cô không đi làm phóng viên báo lá cải vậy? Tôi dám đảm bảo nếu cô mà làm phóng viên chắc chắn sẽ nổi bật trong giới paparazzi đó, tốt hơn là diễn vai cung nữ nhỏ bé nhiều."
"…" Triệu Nhuế Kỳ giận tím mặt, tức tối không nói nên lời.
…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...