Hai người vào nhà, Phương Tiểu Tranh đỡ Hứa Hi Ngôn ngồi trên ghế sofa nghỉ ngơi, sau đó giúp cô rót một cốc nước.
Đúng lúc Phương Tiểu Tranh cầm cốc nước quay lại phòng khách thì cánh cửa phòng 102 mở ra, Hoắc Vân Thâm ngồi trên xe lăn đẩy cửa đi vào, mặt đối mặt với Tiểu Tranh.
Hoắc Vân Thâm vô cùng sửng sốt, anh đợi suốt cả đêm không thấy Hứa Hi Ngôn quay về. Lúc nãy vừa mới nghe thấy phòng 102 mở cửa, anh nghĩ cô đã quay lại.
Anh nóng lòng đến mức không kịp gõ cửa, trực tiếp mở khóa vào nhà, không hề nghĩ đến trong nhà lại có người khác.
Bây giờ anh có muốn quay ra ngoài cũng không kịp nữa rồi.
Phương Tiểu Tranh đột nhiên thấy có người đi vào, còn nhận ra là Hoắc Vân Thâm đang ngồi trên xe lăn. Cô giật bắn người làm chiếc cốc trên tay rơi xuống đất, nước bắn tung tóe.
Hứa Hi Ngôn ngồi trên ghế sofa nghe thấy động tĩnh liền quay đầu lại, nhìn Phương Tiểu Tranh: "Sau vậy Tranh Tử?"
Phương Tiểu Tranh dùng ánh mắt ra hiệu cho cô nhìn về phía cửa chính. Cô bèn quay đầu nhìn lại, ôi m* nó, cô sợ đến mức bật dậy khỏi ghế sofa.
So ra, cô thậm chí còn kích động giật mình hơn cả Phương Tiểu Tranh và Hoắc Vân Thâm. Cô còn chưa kể cho Phương Tiểu Tranh biết về chuyện giữa cô và anh.
Bây giờ Hoắc Vân Thâm đột nhiên xuất hiện, đúng là hại cô không kịp trở tay.
"Ôi... anh Hoắc sang có việc gì không?"
Hứa Hi Ngôn chỉ cảm thấy da đầu mình tê dại, lúng túng đến nỗi không gì diễn tả được. Cô vội vàng chạy lên trước chào anh.
Hoắc Vân Thâm đã xem qua scandal giữa Hứa Hi Ngôn và Mã Hạo Đông, vốn chỉ muốn sang hỏi thăm cô, nhưng có lẽ bây giờ không phải lúc thích hợp.
"Xin lỗi đã làm phiền, tôi đi trước nhé!"
Hoắc Vân Thâm điều khiển xe lăn chuẩn bị rời đi, nhưng Hứa Hi Ngôn đã kịp thời giữ xe anh lại, cười vui vẻ: "Anh Hoắc, anh đến thật đúng lúc. Vừa khéo bạn thân của tôi đang ở đây, tôi giới thiệu hai người làm quen nhé!"
Nếu bọn họ đã gặp mặt, cô cứ giấu giấu giếm giếm e rằng càng dễ gây hiểu nhầm, chẳng bằng trực tiếp giới thiệu hai người bọn họ với nhau.
Sau đó, Hứa Hi Ngôn giới thiệu Phương Tiểu Tranh và Hoắc Vân Thâm.
Hoắc Vân Thâm rất tự nhiên đưa tay ra với Phương Tiểu Tranh: "Xin chào, cô Phương."
Phương Tiểu Tranh thì vẫn chưa hết ngỡ ngàng, nam thần tự dưng xuất hiện trong nhà Hứa Hi Ngôn đã là điều quá đáng sợ rồi, bây giờ nam thần lại còn chủ động bắt tay cô, muốn làm bạn với cô.
Ôi trời ơi! Thật là mặt trời mọc lên từ phía Tây rồi!
Có thể bắt tay cùng nam thần ảnh đế Elvis! Việc này vinh dự đến nhường nào chứ?
Phương Tiểu Tranh kích động muốn bay lên, chùi chùi tay vào quần áo, sau đó mới đưa tay ra bắt tay với anh.
"Xin chào anh Hoắc, rất vinh dự được quen anh! Tôi là một fan hâm hộ của anh! Phim nào của anh tôi cũng xem hết!"
"Ha ha, cảm ơn cô! Cô là bạn của Cảnh Hi, sau này cũng là bạn của tôi."
Hoắc Vân Thâm vui vẻ cười, ánh mắt dịu dàng, lúm đồng tiền hiện lên, khiến người ta nhìn mà không khỏi rung động. Tâm hồn thiếu nữ đều bị nụ cười của anh cướp đi rồi.
Sau khi hai người chào hỏi nhau xong, Hoắc Vân Thâm tùy tiện tìm một cái cớ đi trước.
Cửa phòng vừa đóng lại, Phương Tiểu Tranh lập tức đè Hứa Hi Ngôn xuống ghế sofa: "Ngôn Ngôn!!!!! Cậu hãy thành thật khai báo cho mình đi!!! Cậu và anh ta là thế nào vậy?!"
"Không phải mình đã nói rồi sao, mình với anh ấy là hàng xóm."
Hứa Hi Ngôn hơi chột dạ, ánh mắt cũng không được tự nhiên.
Phương Tiểu Tranh liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu, cô tinh quái hỏi lại: "Đừng có mà lừa mình. Làm sao có thể trùng hợp làm hàng xóm của ảnh đế chứ? Mà làm gì có chuyện hàng xóm ngay cả cửa cũng không thèm gõ, cứ thế đi thẳng vào phòng hả?"
Cô cũng đã kịp nhớ lại scandal lần trước của Hoắc Vân Thâm ở cổng bệnh viện, khẳng định người phụ nữ đó nhất định là Hứa Hi Ngôn, vậy mà Hứa Hi Ngôn còn giấu giếm không nói cho cô ấy.
...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...