Bảo Bối Giá Trên Trời
"Ừm, bé là… con gái nhà chị của bạn thân tôi."
Hứa Hi Ngôn hơi khựng lại một lúc. Cô nói xong rồi lại cười hỏi anh: "Anh có muốn gặp Anh Đào Bảo Bảo ngoài đời thật không? Tôi có thể giới thiệu để hai người quen nhau."
"Thật không?"
Hoắc Vân Thâm quá bất ngờ. Anh quả thật rất muốn gặp Anh Đào Bảo Bảo ngoài đời thật.
"Dĩ nhiên là thật rồi. Đợi hôm nào tôi hẹn bọn họ đến rồi giới thiệu mọi người với nhau."
"Được."
Hoắc Vân Thâm vui vẻ đồng ý.
Hứa Hi Ngôn quyết định để Anh Bảo và Hoắc Vân Thâm tiếp xúc với nhau nhiều một chút.
Để cô bé chọc cười đó bầu bạn với Hoắc Vân Thâm, khiến cho cuộc sống của anh trở nên thú vị hơn, có lẽ điều đó có thể giúp sức khỏe anh mau hồi phục.
Sau đó hai người tiếp tục làm việc cùng nhau, trồng cúc La Mã lên mảnh đất cuối cùng.
Khi trồng xong cũng là lúc ánh nắng mặt trời chiếu xuống, mang theo sự ấm áp dịu nhẹ. Hứa Hi Ngôn và Hoắc Vân Thâm cùng nhau ngồi phơi nắng trước vườn hoa.
Dù sao thì Hứa Hi Ngôn cũng rảnh tay rảnh chân nên xoa bóp chân cho Hoắc Vân Thâm. Anh vừa mừng vừa lo: "Không cần đâu, em nghỉ ngơi đi!"
Hứa Hi Ngôn không nghe lời, vẫn cứ tiếp tục xoa bóp: "Tôi không mệt. Tôi xoa bóp giúp anh, như vậy có thể thúc đẩy tuần hoàn máu."
Xoa bóp được một lúc thì Hoắc Vân Thâm hỏi cô: "Tay nghề của em rất chuyên nghiệp, em biết vị trí các huyệt vị sao?"
"Đúng vậy! Anh quên ông ngoại tôi là bác sĩ Đông y gạo cội sao. Từ nhỏ tôi đã đi theo ông ngoại để học rồi. Nói cho anh biết là tôi không những hiểu huyệt vị mà còn biết châm cứu nữa!"
"Em thật lợi hại."
Hoắc Vân Thâm khen cô.
"Những món này của tôi không tính là gì, người thật sự lợi hại là ông ngoại tôi."
Hứa Hi Ngôn nghĩ đến một khả năng nào đó liền đề nghị với anh: "Anh Hoắc, thật ra tôi đề nghị anh nên dùng thử liệu pháp Đông y. Nói không chừng Đông y mang đến chút trợ giúp nào đó trong việc hồi phục sức khỏe cho anh."
"Được thôi!"
Chỉ cần là đề nghị của Hứa Hi Ngôn thì Hoắc Vân Thâm đều đồng ý thử: "Tôi có cần đặt lịch hẹn trước với ông Cảnh không?"
"Đặt lịch hẹn gì chứ! Có tôi ở đây mà cần phải đặt lịch sao?"
Hứa Hi Ngôn tiếp tục sắp xếp: "Vừa hay sáng nay tôi không có lịch quay, tôi đưa anh đến cho ông ngoại xem thử."
Bọn họ đã quyết định như vậy nên sau khi ăn sáng, Hoắc Vân Thâm bảo tài xế đưa họ đến "Phòng khám Đông y Nhân Cảnh".
Xe RV dừng trước cửa phòng khám Đông y, mấy người bước xuống xe. Hứa Hi Ngôn và Dịch Tiêu cùng nhau đẩy Hoắc Vân Thâm vào phòng khám.
Hứa Hi Ngôn bước lên phía trước, hỏi y tá Tiểu Mai ngồi ở quầy tiếp tân: "Chị Tiểu Mai, em đưa bạn em đến cho ông ngoại khám thử, ông ngoại em có đây không chị?"
Tiểu Mai nghe nói cô tới cùng với bạn nên nhìn ra phía sau lưng cô. Chị ta chỉ nhìn thấy Dịch Tiêu nên nghĩ cô dẫn bạn trai tới, vì vậy tươi cười trả lời: "Ồ, Ngôn Ngôn, ông chủ có ở đây. Có cần chị thông báo giúp em không?"
"Vâng ạ, bọn em đi tới phòng nghỉ đợi trước."
Hứa Hi Ngôn chào hỏi Tiểu Mai xong thì bảo Dịch Tiêu đẩy Hoắc Vân Thâm theo cô vào phòng nghỉ đợi.
Chẳng bao lâu sau, Cảnh Hoa Đạc mặc áo blouse trắng tươi cười xuất hiện trước cửa phòng.
Hứa Hi Ngôn đứng dậy chào ông: "Ông ngoại."
"Nghe nói con dẫn bạn trai tới à?"
Ông chắp tay sau lưng bước vào, người đầu tiên ông nhìn thấy là Dịch Tiêu đứng bên cạnh Hứa Hi Ngôn. Thằng nhóc người cao to, mặt mũi trông cũng được, ông cũng cảm thấy ưng ý.
Ông quan sát Dịch Tiêu từ trên xuống dưới: "Là anh này?"
Ôi…
Hứa Hi Ngôn hơi hoài nghi khả năng diễn đạt của chị Tiểu Mai. Cô có nói mình dẫn bạn trai tới sao?
"Không phải đâu ông ngoại. Ông hiểu lầm rồi."
Hứa Hi Ngôn bước tới trước khoác tay ông mình. Cô chỉ Hoắc Vân Thâm sau lưng Dịch Tiêu rồi giải thích: "Anh ấy mới là bạn của con. Con đặc biệt dẫn anh ấy tới gặp ông."
Cảnh Hoa Đạc nhìn thấy người đàn ông ngồi trên xe lăn, nụ cười trên môi bỗng cứng đờ…
…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...