Bảo Bối Em Không Thoát Được Đâu
Trên bàn ăn của Tô gia vì mừng vị tiểu thư của họ đã trở về nên dốc hết công sức chuẩn bị một bữa ăn hoành tráng với đủ các món ăn như: gà tẩm bột chiên giòn, khoai tây chiên, salad rau trộn, sushi,...v.v...
Tô Ngọc Băng sau khi nhìn thấy bàn ăn với đầy dãy các thức ăn như này thì hai mắt liền tỏa sáng, vội chạy nhanh vào bàn ngồi. Cô thật sự rất đói nha lúc ở nhà chú Lãnh Tuyệt, để dưỡng thương mà ngày nào cô cũng phải ăn cháo hết. Cô nhớ từ ngày mình tỉnh lại hình như chưa được ăn bữa cơm nào thịnh soạn như vậy a~
Chúng nam nhân thấy cô như vậy thì càng tự trách mình và sau khi mọi người ngồi yên ổn vào bàn ăn thì một cuộc chiến bắt đầu bùng nổ.... Mọi người chỉ thấy sau khi Tô Ngọc Băng vừa ngồi xuống ghế của mình đang hí ha hí hửng định gắp món ăn thì bỗng:
"Băng Băng à, em ăn gà đi" Tô Dương gắp gà vào bát Tô Ngọc Băng
"Không được, Băng Băng cậu ăn sushi đi, món cậu thích nhất mà" Trần Phong Dạ gắp sushi
"Băng Băng em mới bệnh xong nhân tư cách là bác sĩ riêng của em anh đề nghị em hãy ăn salad" Lăng Hàn lên tiếng
"Không được bảo bối đừng ăn món ăn của bọn sắc lang đấy. Đến anh gắp cho em ăn khoai tây chiên nha" Âu Dương Hoàng Nam
"Này, tên kia ngươi không được tranh với ta. Ta bảo Băng Băng thích ăn sushi" Trần Phong Dạ thấy nhiều người gắp đồ cho Tô Ngọc Băng thì lên tiếng
"Thích thì thích nhưng ăn rau vẫn tốt hơn" Trịnh Minh Vũ
"Nhưng hiện tại Băng Băng đang rất gầy nên phải tẩm bổ" Tô Dương
Đám nhân mặc kệ lời Tô Dương nói, tiếp tục quay sang gắp cho Tô Ngọc Băng. Tô Ngọc Băng sau khi còn chưa hiểu cái gì thì cô nhìn lại bát mình đã thấy trong bát chất đầy thức ăn như một ngọn núi nhỏ vậy. Cô đây chính là khóc không ra nước mắt a~ tuy cô ham ăn nhưng cô không thể ăn hết từng này thức ăn đâu như vậy cô sẽ béo lắm nha.
Còn ông bà Tô khi thấy bảo bối của họ thì rất đỗi vui lòng nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt buồn thiu của con gái nhỏ thì ông Tô đành lên tiếng chấm dứt cuộc chiến tranh này:
"Thôi được rồi, mấy cậu hãy nhìn mặt Băng nhi đi, sắp khóc tới nơi rồi kia kìa. Để cho Băng nhi tự ăn món mình thích đi" Ông Tô cười nói
"Yeahhh, cha là số 1" Tô Ngọc Băng nghe vậy thì hét lên rồi chạy ra ôm ông.
"Thế mẹ số mấy con gái" Bà Hàn Yên lên tiếng
"Mẹ yêu số 2 nha" Tô Ngọc Băng quay sang ôm bà Hàn Yên
"Vậy còn bọn anh" 9 nam nhân lên tiếng (Tuyệt ca hỏi chơi, còn 8 anh kia hỏi thật)
"Các chú á, số 100, 101, 102...v.v..." Tô Ngọc Băng đáp
Đám nam nhân thấy vậy thì đen mặt, không nói gì nữa mà cúi xuống ăn. Cả nhà họ Tô thấy vậy thì cười rôm rả.
~Au: Dung
Edit: Chang
=))))))))))))) hihi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...