Bảo Bối Của Tôi Là Em
\[…\] Trên xe.
“ Đi đâu? ”
“ Huấn Ngục. ”
“ Thật? ”
“ Cậu nghĩ sao? ”
“ Thật! ”
“ Mà này.. Tôi nghĩ... Huyền Thiên Băng cô ta chắc chắn không phải người thường. ”
“ Ý cậu cô ấy là siêu nhân? ”
“ Cậu hiểu ý tôi mà Tử Mặc? Cô ấy không phải siêu nhân! Chỉ có một loại người trên thế giới có ánh mắt đó, giọng nói đó! ”
“ … ”
Phải. Đúng vậy. Từ lúc hắn thấy ánh mắt cùng giọng nói của cô rất giống một..sát thủ! Hơn nữa là sát thủ chuyên nghiệp nhất, cơ hồ như sức mạnh của cô có thể đánh ngang tầm hắn. Sát thủ? Chỉ cần họ muốn thì họ có thể giết mười người trong vài giây mà không một giấu vết! Tất nhiên điều đó cũng chẳng làm hắn lo sợ gì... Vì hắn! Là chủ. Là người tối cao trong giới sát thủ! Chỉ có hắn mới thống trị tất cả sát thủ. Thế nhưng nếu cô là sát thủ thì tại sao hắn lại không biết? Điều này cần điều tra!
\[…\] Huấn Ngục\*
Có hai hàng người dài đứng xếp hàng ngay ngắn. Đó là những sát thủ mà anh đã huấn luyện tại Huấn Ngục này. Hàn Tử Mặc bước vào trong thì những thuộc hạ đã bị Huyền Thiên Băng thuần phục lúc chiều đang quỳ xuống. Họ biết chắc chắn mình sẽ bị giết. Cái gì cũng có luật lệ của nó. Luật của Thần Tử là\-
không phản bội\
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...