Bảo Bối Của Tam Đại Thiếu Gia Lạnh Lùng
gia anh từ từ lim đi nhưng trong tâm tris gia anh vẫn nhớ đến nó trong khoảng khắc đó,tình yêu của gia anh với nó đã quá sâu đậm rồi
nó ở nhà đi đi lại lại lo lắng ko yên,trong lòng nó như lửa đốt,nó quyết định đi đến đó
-bác quản gia chở cháu đến công ti;nó nói
quản gia e ngại
-nhưng...;
-nhanh ạ;nó thúc dục bác quản gia đành đưa nó đến đó
15' sau đến đứng trước công ti gia anh đang cháy nó như ngã gục một đám cháy lớn
nó vội chạy ra hỏi mấy n ở đó
-có ai trong đó k;nó hỏi vội vàng
-tôi ko biết nghe nói tổng giám đốc vào đó roi; anh ta nói
nó vội chạy ra chỗ mấy nhân viên chữa cháy
-các anh phải nhanh lên dập đám cháy đi ;nó hét lên
-chúng tôi sẽ cố gắng ;nhân viên nói
nó nhìn đám cháy
mắt nó như hoa đi tòa nhà 50 tầng sập suống ngay trước mặt nó
nó hét lên vô vong
-raamfmmmmmmmmmmmmmmmmm...............;tòa nhà đổ suống
-kooooooooooooooooooo;
nó lao vào trong đó nhưng bị nhân viên chặn lại
-cô ko dk vào đó;nhân viên nói
-ko tôi phải cứu anh..anh ấy đang ở bên trong ;nó nói chua sót giọt nước mắt nó rơi suống
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...