Bảo Bối Của Nam Cung Tổng Tài
Lần đầu tiên Lăng Tâm Phi bước vào quán bar, có phần sợ hãi, cô vốn sống rất an phận, cô là người trầm mặc, trấn tĩnh mình rất tốt trong mọi trường hợp. Vì bôn ba vì cuộc sống cô trở thành cô gái mạnh mẽ, quật cường. Đặc điểm mà mọi người luôn thích ở cô đó là khuôn mặt xinh đẹp trong trắng, nhất là đôi mắt rất có hồn, đôi mắt cô rất đẹp. Dáng người cô tuy nhỏ nhắn nhưng rất nhanh nhẹn và hoạt bát.
Sở dĩ hôm nay cô vào quán bar là có nghe tin tức về chị gái đã mất tích mà cô luôn tìm kiến suốt ba năm qua, từ người bạn thân cùng lớp làm ở quán bar này nên cô mới dám can đảm đến. trước bar’sắc và rượi’ là nơi thư giãn cho các người có tiền. Cô mặc một bộ đồ ngắn ôm sát người màu đen tôn lên làn da trắng của cô.
-Tâm Phi, hôm nay cậu rất đẹp nha_ Cô bạn thân tên Hoa Nhật Lệ lên tiếng cảm thán
-Không còn cách nào khác sao?_ Lăng Tâm Phi tâm tình không yên hỏi, thật tình là cô không muốn vào trong thế giới phức tạp này.
-Không còn, tớ đã phải cố gắng lắm mới giúp được cậu, vào thôi._ Vừa nói Hoa Nhật Lệ vừa kéo Lăng Tâm Phi vào bên trong
-Người có tin tức của chị tớ đã đến chưa?_ Nhịn không được cô mở miệng hỏi.
-Sắp rồi, lát nữa cậu vờ là người mang rượi vào, tớ sẽ khóe để hỏi anh ta._ Hoa Nhật Lệ dặn dò cô.
-Cám ơn cậu.._ Lăng Tâm Phi gượng cười nói, họ đang đứng trước một cửa phòng vip, mở cửa bước vào bên trong khác hẳn với bên ngoài, bên trong đèn hơi tối, có một nhóm người thanh niên dang ngồi nói chuyện, bên cạnh mỗi người là các cô gái mặc đồ ôm sát, quyến rủ rót rượi, họ còn chủ động dùng bộ ngực khủng của mình cọ cọ vào người đám đàn ông, ngay lúc này thì cửa lại mở ra, một người đàn ông độ hai mươi mấy tuổi bước vào.
-A..Ngôn thiếu..chúng tôi chờ anh lấu lắm rồi.._ Bọn họ liền ra mặt hớn hở vui mừng chào đón anh ta. Anh ta rấ ngạo mạn, ngang nhiên vào ngồi, vẻ mặt điển trai nhưng có phần hóng hách.
-Chính là anh ta, nhớ những gì tớ dặn, giờ thì cậu ra ngoài lấy rượi đi._ Hoa Nhật Lệ nhỏ giọng ghé vào tai của Lăng Tâm Phi, cô thoáng nhìn anh ta một lúc liền rời đi, lúc sau thì mang một chai rượi vang vào. Cô ngoan ngoãn rót rượi cho họ, đầu cũng kh6ng ngẩn lên, lâu lâu cô chỉ liếc nhìn anh ta một cái.
-Ngôn thiếu.. Hôm nay anh không mang bạn giá theo cùng sao?_ Hoa Nhật Lệ uốn éo bên cạnh anh, giong nói ngọt như đường cẩn thận dò hỏi anh.
-Cô ấy không thích những nơi này..mà cô em cũng nói sai rồi..cô ta không phải bạn gai tôi._ Tả Ngôn nữa cười nữa không cười đáp
-A..không phải bạn gái thì là gì?_ Hoa Nhật Lệ bạo dạng hỏi
-Bạn giường.._ Thanh âm quyến rũ anh nói. Ngay lập tức ánh mắt của Lăng Tâm Phi ngước nhìn anh, Hoa Nhật Lệ ra hiệu cho cô không nên kích động mà hỏng việc. Cô liền cúi đầu xuống.
-Em thấy cô ấy rất quen, anh có thể cho em biết tên không anh?
-Lăng Tâm Y.._ Tả Ngôn nhìn phản ứng của hai người liền phát hiện có điều gì không đúng, ngay khi anh thốt lên cái tên này, thì chai rượi trên tay Lăng Tâm Phi bị rơi vỡ, khiến mọi ánh mắt đều nhìn về cô.
-Cô làm gì vậy, thật là vụng về, còn không mau dọn dẹp.._ Hoa Nhật Lệ phản ứng nhanh lên tiếng quát cô, Lăng Tâm Phi hoàn hồn liền cúi đầu nhặt những mảnh vỡ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...