Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn
________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Khuôn mặt Tô Cẩm Vy ngượng ngùng, đi tới chỗ ngồi bên Nhược Nhiên, nhẹ nhàng mở miệng: "Thật không tốt, em xuống chậm."
"Không sao... chú Quyền, chú làm bữa sáng cho họ nhé." Nhược Nhiên cười cười, nói vọng vào trong nhà bếp.
Tư Đồ Dật ngồi ở bên cạnh Tô Cẩm Vy, không nhìn Nhược Nhiên một cái, ánh mắt dịu dàng nhìn Tô Cẩm Vy.
"Chờ một lát nữa, chúng ta sẽ ra ngoài chứ?" Nhược Nhiên rót một cốc sữa tươi, cười hỏi.
"Hôm nay bọn em sẽ ra ngoài, nên để hôm khác đi." Tư Đồ Dật nhẹ nhàng mở miệng, khẩu khí bình tĩnh, quyết định thay Tô Cẩm Vy.
Nhược Nhiên có chút sửng sốt, bị Tư Đồ Dật làm cho nghẹn lời.
Tô Cẩm Vy cười tỏ vẻ xin lỗi, nhìn về phía Nhược Nhiên.
"Không có gì đâu, để hôm khác cũng được." Nói xong, Nhược Nhiên cúi đầu, coi như Tư Đồ Dật buông tay đi, nhưng cũng không tới mức đó chứ.
Bữa sáng, Tư Đồ Dật và Tô Cẩm Vy nói chuyện sôi nổi, còn Nhược Nhiên thì yên lặng ăn sáng.
Tô Cẩm Vy bị Tư Đồ Dật trêu chọc cười không ngừng, khuôn mặt tràn đầy ngọt ngào.
Còn nhìn về phía ánh mắt Tư Đồ Dật mang theo yêu thương và quyến luyến.
Tư Đồ Dật mập mờ, nhẹ nhàng cúi đầu nói bên tai Tô Cẩm Vy cái gì đó, khuôn mặt Tô Cẩm Vy đỏ lên ngay lập tức.
Khẽ mím môi mình, ngượng ngùng nhìn Tư Đồ Dật một cái, bất mãn nói: "Đáng ghét... " Nói xong, ánh mắt kia bối rối không dám nhìn Nhược Nhiên.
Nhược Nhiên cũng không cảm thấy gì, thái độ của Tư Đồ Dật thế này có phải thay đổi quá nhanh không.
Nhưng cũng không tới mức bơ cô chứ.
Ăn xong, Nhược Nhiên đứng lên, cười cười với hai người: "Tôi cũng ra ngoài đây."
Tô Cẩm Vy gật đầu, khuôn mặt ửng hồng.
Nhược Nhiên đi về phía phòng khách, cầm lấy túi xách của mình, sau đó ra ngoài, lâu rồi cô không đi học, nếu hôm nay không đi chơi với Tô Cẩm Vy thì dĩ nhiên cô phải đi lớp, nếu không thật không hay.
Thấy Nhược Nhiên đi khỏi, đáy mắt Tư Đồ Dật xẹt qua một tia cô đơn nhàn nhạt.
Quả thật Nhược Nhiên không cần hắn.
"Vừa rồi anh chặn ngang lời của Nhược Nhiên..., nói muốn đưa em đi ra ngoài, anh muốn đi đâu vậy, sao em không biết!" Tô Cẩm Vy hơi khó hiểu, ngẩng đầu lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...