Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn
________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Nụ cười trên khuôn mặt Tô Cẩm Vy càng đậm, từ từ vùi khuôn mặt mình vào lồng ngực Tư Đồ Dật, ngượng ngùng dang hai tay ra ôm lấy hắn.
Nhược Nhiên nói rất đúng, Tô Cẩm Vy là cô gái tốt, cho nên, hắn không thể nợ cô.
Hắn muốn kết hôn với Tô Cẩm Vy, đây chính là người mà Nhược Nhiên chọn cho hắn.
Một đêm này, Tô Cẩm Vy nằm trong lòng Tư Đồ Dật ngủ ngon, nhưng Tư Đồ Dật lại mở to mắt, nhìn ánh trăng ở bên ngoài, một đêm không ngủ.
——Ngôn Tình là Thiên Đường——
Sáng sớm.
Nhược Nhiên dậy sớm, bởi vì hôm qua cô đã đồng ý đi dạo với Tô Cẩm Vy, cô không muốn thất hứa, rửa mặt và thay quần áo, cô đi tới phòng Tô Cẩm Vy.
"Cẩm Vy, đã dậy chưa? Chúng ta ra ngoài đi!" Nhược Nhiên gõ cửa, nhưng cô không thấy động tĩnh gì, cô khó hiểu nhăn lông mày, muốn xoay người xuống lầu.
Đang lúc Nhược Nhiên xoay người, cửa phòng của Tô Cẩm Vy đột nhiên mở ra.
Nhược Nhiên quay đầu lại, không thể tin nhìn người nọ.
Người đứng trước cửa là Tư Đồ Dật mặc trên người bộ đồ ngủ, đầu tóc của hắn xốc xếch không chịu nổi, trên người còn mang theo hơi thở sau khi hoan ái.
"Cậu... " Nhược Nhiên kinh ngạc, không biết nói gì.
Sắc mặt Tư Đồ Dật bình tĩnh, bình tĩnh như không có chuyện gì, nhìn Nhược Nhiên giống như người xa lạ.
"Cô ấy mệt, đang ngủ, chắc tối nay mới dậy!" Tư Đồ Dật nhàn nhạt nói một câu, chỉnh lại dây lưng của mình, rồi đi về phòng.
Cô ấy mệt, những lời này chứa bao nhiêu hàm ý mập mờ, làm cho người ta miên man bất định.
Nhưng ánh mắt xa lạ của Tư Đồ Dật khiến Nhược Nhiên giật mình, khóe môi Nhược Nhiên khẽ cong lên.
Như vậy là tốt rồi, không phải sao, xem ra, Tư Đồ Dật đã chịu buông tay.
Lòng Nhược Nhiên thoải mái hơn, nhìn Tô Cẩm Vy qua cửa phòng một chút.
Cô vừa cười vừa đi xuống, để người giúp việc chuẩn bị bữa sáng hộ.
Nhược Nhiên xuống lầu xem báo, một lúc sau, Tô Cẩm Vy cũng di xuống, còn Tư Đồ Dật thì cười xấu xa khẽ ôm lấy cô bé.
Nhược Nhiên ngẩng nhẹ đầu, nhìn về phía hai người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...