Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn
____________________________
Convert+ editor: Mã Mã
Nhược Nhiên hạ cửa sổ xe xuống, để cho gió lạnh thổi từ ngoài vào khiến mái tóc cô có chút lộn xộn, khóe môi mang theo nụ cười.
Bỗng nhiên điện thoại di động vang lên, Nhược Nhiên nhẹ nhàng cầm điện thoại lên đặt ở bên tai.
"A lô? Là Trầm Nhược Nhiên phải không?" Trên điện thoại hiện lên một dãy số lạ, Nhược Nhiên nhẹ nhàng lên tiếng.
"Vâng, là tôi." Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của một cô gái vô cùng quen thuộc. Thân thể Nhược Nhiên thoáng cái đã cứng ngắc lại, giọng nói này cô không thể nào quên.
Người bên kia chính là Vưu Tiểu Ái – chuyên gia gây phiền toái với cô, cô ta còn tát cô, sao Nhược Nhiên có thể quên được chuyện đó.
"Có chuyện gì sao?" Nhược Nhiên trả lời một cách lạnh lùng, cô cũng chẳng có ấn tượng tốt đẹp gì với tiểu thư Vưu thị ngàn vàng này.
Đầu dây bên kia, giọng nói của Vưu Tiểu Ái cực kỳ nhẹ nhàng bình thản, trả lời còn mang theo ý xin lỗi: "Nhược Nhiên, tôi biết mình đã từng làm nhiều chuyện không đúng, thật xin lỗi, nhưng hôm nay tôi cũng đi cùng với Hạo Minh, nên bây giờ tôi muốn gặp và xin lỗi cô."
Nhược Nhiên nắm chặt điện thoại, kinh ngạc vì không ngờ Vưu Tiểu Ái lại nói chuyện với mình như vậy, còn xin lỗi nữa.
Vì cô ta đã ăn nói hợp lẽ hơn, cho nên giọng của Nhược Nhiên có vẻ ôn hòa: "Cô không cần phải xin lỗi tôi vì tôi không có để trong lòng, về phần muốn gặp tôi thì không cần."
Mặc dù tha thứ cho Vưu Tiểu Ái nhưng Nhược Nhiên không muốn liên quan tới cô ta, ai biết lúc đi gặp cô ta, cô ta lại nổi điên cho cô một cái tát nữa thì sao.
"Nhược Nhiên...tôi sắp lên máy bay rồi, nên tôi muốn gặp và nói với cô một số chuyện, thuận tiện có vài thứ muốn đưa cho cô." Thấy Nhược Nhiên không đồng ý, Vưu Tiểu Ái có chút kích động.
Có vài thứ đưa cô? Cô ta đưa cô cái gì? Nhược Nhiên nhíu mày.
"Được chứ?" Giọng nói Vưu Tiểu Ái nhẹ nhàng, vô hại.
Nhược Nhiên nhíu mày đồng ý: "Được, cô đang ở đâu?"
"Tôi ở khách sạn Đào Nguyên, đang thu dọn hành lý, cô đi tới tầng 12 phòng số 3047." Giọng nói Vưu Tiểu Ái mang theo ý cười thản nhiên.
"Ừ được rồi." Gác điện thoại, Nhược Nhiên nói với tài xế của mình: "Tôi đổi ý rồi, đến khách sạn Đào Nguyên."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...