Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn
____________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Tư Đồ Dật hét lên, đôi mắt Light Blue sáng rực rỡ, Nhược Nhiên nhất thời sửng sốt, đôi môi mỏng nhanh chóng bị hắn hôn xuống.
Thành công tiến vào, tận hưởng mùi hương của riêng cô.
Chết tiệt, sao hắn lại thích người phụ nữ này chỉ trong vòng một tháng chứ, thật là đáng chết!
Lúc này đầu óc của Nhược Nhiên hoàn toàn trống rỗng, bàn tay vô thức nắm chặt rèm cửa, hai mắt mở to.
Tay Tư Đồ Dật vòng nhẹ qua eo cô, ôm chặt thân thể mềm mại vào người mình.
Không ngừng hôn, có trời mới biết hắn có bao nhiêu ham muốn với cô, đâu chỉ có hôn, ôm cô vào lòng, ngửi hương thơm của cô.
Cảm nhận bàn tay mềm mại của cô, hương vị ngọt ngào của cô.
Tư Đồ Dật hơi nhắm mắt lại, không để cho Nhược Nhiên có đường lui, hôn cô thân mật.
Nhược Nhiên cảm thấy rất mơ hồ, cô không biết mình nên làm gì, chỉ muốn hét lên, muốn đẩy hắn ra.
Thân thể không còn sức, như bị đóng đinh tại chỗ.
Tư Đồ Dật hôn cô càng sâu hơn, vừa lòng với phản ứng của cô.
Nhưng khi Tư Đồ Dật đang điên cuồng hôn cô thì tiếng ô tô chợt vang lên, Nhược Nhiên bừng tỉnh ngay lập tức.
Tất cả lí trí và suy nghĩ đều bay về, cô biết đó là tiếng xe của Tư Đồ Hiên Nhiên.
Tư Đồ Hiên Nhiên đã về.
Nhược Nhiên ra sức giãy giụa, đẩy Tư Đồ Đật đang hôn mình ra, cả người run rẩy, chỉ vào hắn hét lên: "Cút...cút..."
"Nhược Nhiên..." Tư Đồ Đật tiến lên gọi nhẹ.
"Cút ra ngoài cho tôi!" Nhược Nhiên vội vàng quát lên, không dám nhìn vào ánh mắt của Tư Đồ Đật, một tay xiết chặt lại, còn một tay chỉ ra ngoài cửa.
Cô hét lớn lên: "Cút ra ngoài cho tôi , bây giờ !!! Cút !!!''
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...