...
Đề phòng là thượng sách, cô lùi về sau vài bước để đảm bảo khoảng cách an toàn nhất có thể. Nhưng thân hình dường như còn chưa kịp phản ứng, cánh tay mạnh mẽ kia đã nắm chặt lấy cổ tay Cherry. Cô trợn tròn mắt ngạc nhiên. Là anh ta sao? Anh ta còn nhanh hơn cả cô? Không thể nào…
Không để những thứ suy nghĩ kia lấn át mất sự tập trung vốn có, cô giằng co với y. Sức lực cô có dư, nhưng không đủ để chiến thắng y. Chẳng rõ ai trong số hai người họ vô tình bóp trúng cò, một viên đạn phóng lên trần nhà. Tiếng bụp nho nhỏ do tiếp xúc được phát ra. Nơi trần nhà vững trải ấy ban đầu chỉ có một lỗ nhỏ. Vài giây sau, lại có một tiếng bụp thứ hai - viên đạn tự động phát nổ như Natri bỏ vào nước, làm thủng một lỗ rộng hơn ban nãy, đường kính khoảng 6cm.
Sau một hồi giao tranh, anh ta đã hoàn toàn khống chế được cô. Bị y kìm chặt bằng bàn tay cứng cáp, cô uất ức không nói lên lời, cũng không thể hiện quá rõ trên gương mặt. Để cho địch thủ cướp được vũ khí trên tay mình, chính là điều ngu xuẩn nhất mà cô đã vi phạm.
Biết sao được, anh ta không đơn thuần chỉ như vẻ bề ngoài mà.
“Hành động nhanh gọn, rất khá, vũ khí vô cùng tiên tiến, quả là gia tộc họ White .” Cơ thể cả hai chỉ được ngăn cách bằng lớp áo choàng cùng áo phía trong của cô, lại có thêm hơi thở nóng ấm phả vào tai mình, gương mặt cô không thể che dấu nỗi sự tức giận cùng xấu hổ.
“…”
“Em vẫn chưa hết ngạc nhiên sao?” Y cười cười. “Em không thể đánh thắng ta là chuyện thường tình. Chỉ cha em mới đủ năng lực làm đối thủ của ta.”
“Còn anh Henry?” Cherry khẽ cắn môi. Lời nói vừa vuột ra khỏi miệng, cô mới cảm thấy hối hận khôn cùng. Nói thế thì có khác gì tán thành sự ngạo mạn của y đâu.
“Tên nhãi đó ta chưa thử, nhưng e là cũng không phải.” Y nở nụ cười nhàn nhạt. Trông cô bé nhỏ nhắn, lại toát ra khí chất phi phàm hơn người đang ngoan ngoãn đứng im trong lòng mình, y cảm thấy rất hài lòng.
Trong đầu bỗng loé lên một suy nghĩ, cô đảo đôi mắt thất thần nhìn y một hồi lâu, sau mới cất tiếng hỏi. “Anh là ai?” Cha cô có thể cử cô đến những nơi nguy hiểm, nhưng chắc chắn một điều rằng, hắn không thể nào chấp nhận việc hy sinh một quân bài đáng giá trong tay. Như vậy…lẽ nào lão cha không hề biết con người trước mặt đây vô cùng nguy hiểm mà để cô dễ dàng lọt thỏm đến như vậy? Mạng lưới White gia không thể nào sai sót thế được. Trừ phi… có thế lực nào đó thao túng phía sau, thế lực không kém White gia là bao mới có thể làm được việc này.
“Haha~ nghĩ ra rồi sao?” Khí thế bức bách uy hiếp đối phương của y nay càng trở nên ngạo nghễ. “Em đúng là một người con gái thông minh, rất xứng đáng làm phu nhân của BP này.”
Thì ra tập đoàn Brown sản xuất đá quý chỉ là cái vỏ mỏng để nguỵ trang cho thế lực vô cùng hùng mạnh. Tất thảy người đời, ngay cả lão đại boss của cả thế giới ngầm và nổi như cha cô cũng bị che mắt.
“Nếu muốn yên ổn, đừng chống cự.” Anh ta nhấc bổng Cherry lên, bế cô vào chính chiếc giường của y. Cô cũng biết điều nằm im. Dù đủ lực chống cự, nhưng cô cũng không muốn rước bất kì thương tích nào về mình. Và càng chống cự, cô chỉ tổ càng làm tăng sự kích thích từ phía anh ta mà thôi.
“Ngài không sợ tôi sẽ đem chuyện này nói với White Nathan đại boss biết sao?” Biết được sự thật, nhưng cô không hề nao núng. Không biết y sẽ giở trò nào nữa. Nhưng chắc chắn tính mạng của cô ngày hôm nay sẽ được bảo toàn. Dựa vào thái độ của y, cô cũng có thể đoán được rằng y không hề có ý muốn giết cô.
“Dựa vào đâu… em lại có thể chắc chắn mình có thể rời khỏi nơi này để thông báo cho lão ta?” Anh ta nhoẻn miệng cười, đứng cúi người xuống thật thấp để nhìn cô. Như muốn dán mặt mình vào mặt cô luôn vậy.
“Tôi không rõ…nhưng tôi dám chắc, ngài không hề muốn rước một cái xác chết làm vợ.” Cherry hờ hững nhìn y, kiêu ngạo cười quyến rũ. “Mặt khác, cha tôi có thể đã nhận ra bộ mặt thật của ngài từ trước đó, biết tôi sẽ không gặp nguy hiểm nên mới liều lĩnh gửi tôi tới đây - tôi tin suy nghĩ của ông ấy; Hoặc, cha tôi không biết, ngài che dấu được cha tôi như vậy, chứng tỏ cũng là một con người có thế lực mạnh đứng đầu bang phái nào đó. Vì thế mà tôi càng tin, ngài nhất định sẽ không giết người tuỳ tiện, huống chi là một nhân tài hiếm có trên thế giới như tôi.”
“Haha~” Hắn tỏ ra khâm phục suy luận sắc bén cùng độ tự kiêu bẩm sinh của đương kim tiểu thư nhà họ White này. “Đêm nay cùng ta động phòng, mai ta sẽ rước em về dinh, nhé, người vợ thông minh xinh đẹp?!”
Cherry cuối cùng cũng có thể rút ra được một kết luận - Những người đàn ông thông minh, ai cũng đều chỉ suy nghĩ bằng nửa thân dưới, biến thái hết cả. Cái tính chất ấy đặc sệt tựa như máu chảy trong cơ thể của bọn họ vậy.
“Ngài còn chưa trả lời câu hỏi của tôi.”
“Sau khi ta trả lời, em cũng phải trả lời.” Hắn cười đầy ngụ ý. “Chuyện lão già ấy biết cũng là sớm muộn. Chuyện em nói cũng chỉ đẩy tình hình đấu đá tranh quyền đoạt tước nhanh hơn thôi. Em cũng biết đấy, một cánh rừng không thể tồn tại chuyện hai con hổ cùng xưng vương. Hy vọng em là một người cân nhắc trước khi quyết định nói ra.”
Cher cảm thấy lạnh toát sống lưng. Anh ta đang có mưu đồ lật đổ đại boss là cha cô để xưng vương trong thế giới ngầm, phá tan mọi uy quyền của người trong thế giới nổi. Là y đang ngầm tuyên chiến với Nathan thông qua cô sao? Đã thế, cô cần phải cứng nhắc thể hiện thái độ “hoà bình” của mình, không tự ý nhận lời tuyên chiến từ y.
Nhận thấy thần sắc hơi biến đổi của cô, y cảm thấy cực kì hưng phấn. “Giờ thì đến lượt em trả lời ta.”
“…Tôi còn chưa trưởng thành.” Quay trở về vấn đề mới phát sinh ban nãy, y bảo muốn rước cô về dinh, còn phải đợi ý kiến từ phía cô đã. Dĩ nhiên cô không thể nào đồng ý. Sớm muộn gì, y cũng sẽ trở thành kẻ thù của lão cha. Đó là còn chưa kể, trong lòng cô vốn dĩ đã có Henry, tâm tình tuyệt đối không thể nào bị nhuốm bẩn.
“Ý em nói về mặt thể chất sao?” Ý nhíu nhíu mày cười. Về luật pháp, tuy cô chưa đủ tuổi kết hôn, nhưng dưới tay y thì chuyện gì cũng làm được. “Tôi không bận tâm đâu.”
“…Về tất cả các khía cạnh.”
Được một lúc, y bỗng khựng người lại. Sắc mặt gần như dần biến đổi thành một màu trắng toát. Dưới ánh đèn vàng hoa lệ trong phòng, gương mặt y càng tăng thêm sức hút đến mãnh liệt. Tuy thần thái đã có hơi rúng động, nhưng y vẫn nhoẻn miệng cười tán thưởng.
Em quả thật rất tinh ranh - chính là câu mà y muốn nói ra lúc này, nhưng vẫn là tạm thời, y chưa thể mở miệng nói được.
Cherry biết anh ta đã hoàn toàn mắc bẫy. Vì thế mà cô ung dung thư thả, nằm trong tay kẻ địch mà vẫn xem như không.
“Anh chạm vào tôi xem như đã trúng độc.” Cherry như một loài hoa độc. Cái chất độc trên người Cherry ấy chẳng thể nào làm gì cô được, vì chính cô đã điều chế ra nó, cũng như là cô đã có biện pháp phòng ngừa từ trước. “Loại độc tố này được định hình dưới dạng nước hoa, ngài không thể nào phát hiện được. Trúng độc, xem như ngài sẽ bị tê liệt hệ thần kinh trong nửa giờ. Đến lúc ấy, xem tôi có đủ khả năng giết ngài hay không.”
Em sẽ không giết ta.
Ánh mắt y vẫn có ý cười, cơ thể ngày càng yếu đi.
Làm như thế chẳng khác nào bứt dây động rừng. Suy nghĩ không thấu đáo một chút đều có thể dẫn đến việc sai ngàn dặm. Giết y, thị trường thế giới sẽ có biến động ít nhiều, gây trở ngại cho gia tộc nhà họ White. Đám người bên dưới như rắn mất đầu, phải mất khá nhiều thời gian để ổn định trở lại. Chưa kể đến khả năng bản thân sẽ bị lùng sục truy sát nhiều hơn. Sức cô tuy có mạnh, nhưng làm vậy chỉ tổ rước hoạ vào thân. Cô không ngu ngốc đến mức đó. Trở về cùng lão cha bàn kế lâu dài, chờ đợi thời cơ thích hợp, nhất định mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thoả.
Cô cũng sớm không có chủ ý muốn giết y. Chẳng qua là vì… căn bản, cô không muốn giết bất cứ ai khi không có sự bắt buộc. Bàn tay này đã nhuốm quá nhiều máu tanh rồi…
“Sau này có duyên, chúng ta sẽ gặp lại.” Lợi dụng cơ hội lúc y đang yếu dần, cô nhổm người dậy, đẩy y sang một bên. Câu nói này chỉ là câu xã giao thông thường. Cô chẳng hứng thú gì khi vào ‘một ngày nào đó’ lại được gặp y. Trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm. Nếu không phải Cherry thông minh, chuẩn bị mọi thứ chu toàn từ trước, có lẽ giờ đây cũng bị tên biến thái ấy ăn sạch sẽ rồi.
“Có thời cơ, ta nhất định sẽ đến tìm em.”
Một cơn rùng mình ập tới thân thể cô. BP vẫn có thể nói được? Xem ra cô cần phải về nghiên cứu kĩ hơn một chút về loại chất độc này. Lần sau khi anh ta đến tìm, nếu y thực sự muốn, e rằng cô không dễ dàng gì để thoát khỏi bàn tay y được.
“Nếu anh có thể tìm được hành tung của tôi.” Cherry tự trấn tĩnh bản thân bằng suy nghĩ này. White gia là gia tộc như thế nào cơ chứ? Muốn điều tra tung tích của một người có vị thế lớn như cô cũng là một vấn đề nan giải. Trừ khi có kẻ bán đứng, nhất định hành tung của cô sẽ không thể nào bị bại lộ.
“Ta tự có cách ép em ra mặt.” BP nằm vật ra giường, nhắm mắt thở nhẹ. Miệng hơi nhếch lên nụ cười, hoàn toàn không hợp gu với sắc mặt trắng bệch kia. Cô trông con người trước mặt đây, chỉ có thể dùng hai từ “yêu dị” để miêu tả.
Cô gắn lại chiếc mặt nạ bạch kim, trùm cái mũ quá cỡ gắn liền với chiếc áo choàng đen lên đầu và tiến về phía cánh cửa. Nhiễu sóng cũng sắp đến hạn. Để những thiết bị máy móc gắn trong căn nhà này quét qua người cô liền rắc rối to. Vì vậy, cô cần phải khẩn trương rời khỏi đây, càng sớm càng tốt.
Cái bóng đen như lần đi, lần về vẫn thoăn thoắt, xuất quỷ nhập thần biến mất vào màn đêm u tối.
…
“Nhiệm vụ thành công!” Là từ ngữ đầu tiên mà mỗi lần sau khi trở về, Cherry đều trình lên Nathan. Lần này cũng vậy. Nhiệm vụ thành công, ý muốn nói đã giết được Brown Peter. Lão cha lúc ấy đã không nói gì, thâm trầm vài giây rồi mới cho phép cô rời đi.
Có lẽ, Nathan đã biết anh ta là kẻ đáng gờm từ trước. Đồng nghĩa với việc hắn đoán được cô đã nói dối. Nhưng hắn không ban bố việc xử tội cô, tức đã để im việc này. Đó chính là vấn đề khó hiểu nhất, cô có thể đoán ra, nhưng không thể lý giải nổi.
...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...