Nhìn Thanh Phong dược sư đi luyện đan, lại nhìn Hương nhi, nàng ở đây cũng không có ích gì chi bằng ra ngoài tìm hiểu một chút về Tuyệt Tiêu Lâu xem có thể mua trước Huết sắc linh chi hay không, nghĩ liền hành động nàng liền rời khỏi Thành Phong dược, Thành này tên gọi là Tương Kì là một thành lớn nàng đã đi vòng mấy lần mà chưa tìm được Tuyệt Tiêu Lâu, chắc nàng phải tìm người hỏi, nàng đi ngang qua một cây cầu thì phát hiện một nam nhân nhảy cầu tự tử, khoé miệng co giật nàng thật sự khó có thể tưởng tượng đường đường là một nam nhân lại đi nhảy sông tự tử, đúng là không có tiền đồ, sống chết của hắn cũng đâu liên quan gì đến nàng.
Đang định rời khỏi nhưng nàng lại phát hiện hắn không muốn chết, hình như đang kêu cứu thì phải, "đi tự tử lại kêu cứu", trên trán Mộng Yên đầy hắc tuyến tên này đúng là bị điên, được rồi nàng sẽ cứu hắn xem lí do vì sao hắn lại tự tử.
Mộng Yên nhún người bay xuống túm áo của nam nhân ném nên bờ.
- A.
Hắn bị đau la lên một tiếng.
Hắn bị Mộng Yên ném cả trật vật bò dậy nhìn Mộng Yên nói:
- Tại sao người lại cứu ta không để ta chết đi, ta sống toàn bị khinh thường?
Nghe vậy Mông Yên liền nói.
- Không phải ngươi kêu cứu sao, nếu vậy để ta ném ngươi lại!
Mộng Yên liên tính túm cổ áo của hắn, thấy Mộng Yên nói ném hắn về sông lại, Trần Tử Trọng hoảng hốt cười ngại ngùng nhìn Mộng Yên nói:
- Ách vị huynh đệ từ từ đã, ta không muốn chết nữa!
- Không phải người nói để ngươi chết sao, một đại nam nhân lại đi tự tử thật mất mặt!
- Ta!
Nghe Mộng Yên nói, hắn cúi đầu không nói gì, sau đó liền nhìn Mộng Yên cười khổ nói:
- Ta tên Trần Tử Trọng con trai thứ của Thành chủ Tương Kì, từ nhỏ ta đã không thể tu luyện, bị mọi người gọi là phế vật sống không bằng hạ nhân, ngươi nói ta có phải sống không bằng chết không, nhưng ta lại không muốn chết, thật sự giờ ta không biết mình phải làm sao nữa!
Nghe hắn nói mình là phế vật Mộng Yên khó hiểu nói:
- Căn cơ của ngươi rất tốt chỉ bị trúng độc kinh mạch không lưu thông nên mới không thể tự luyện, sao lại là phế vật được, bọn họ mắt bị mù sao.
Nghe Mộng Yên nói Trần Tử Trọng hai mắt đờ ra sau đó chạy lại cầm vai Mộng Yên nói:
- Ngươi nói là thật sao ta có thể tu luyện sao.
- Là sự thật, ngươi có thể tu luyện hơn nữa căn cơ của ngươi rất tốt, nhưng trước tiên phải tìm dược sư giải độc cho ngươi đã, bỏ tay của ngươi ra được rồi đó!
Nghe Mộng Yên nói, hắn liền vội bỏ tay ra.
- Xin lỗi, do ta kích động quá!
Biết mình có thể tu luyện Trần Tử Trọng thật sự rất kích động.
Nhưng hắn vui mừng nhưng cũng không quên lời Mộng Yên nói mình bị trúng độc khiến 18 năm hắn bị gọi là phế vật bị người trong thành Tương Kì sỉ nhục, phụ thân chán ghét, chắc chắn là Đại phu nhân hại mẹ con hắn, vì thành chủ chỉ có hai nhi tử là hắn và đại ca, đại phu nhân sợ hắn có căn cơ tốt hơn đại ca nên hạ độc hắn để ngôi vị của đại ca không bị lung lay, hắn thật sự không có í định gì với chức vị thành chủ càng không muốn tranh với đại ca hắn chỉ muốn gia nhập tông môn mà thôi, đại phu nhân các người đã vô tình thì đừng trách ta vô nghĩa.
- Đa tạ, không biết vị huynh đệ tên gì!
Trần Tử Trọng nhìn Mộng Yên thành tâm cảm tạ nói.
- Ta tên Lâm Ngự Thần, không cần đa tạ, thôi ta còn có việc cáo từ!
- Khoan đã Lâm công tử, huynh đã cứu ta là ân nhân của Trân Tử Trọng ta, ta thật sự không có gì để báo đáp, có vẻ Lâm công tử không phải người thành Tương kì, không biết Lâm huynh đệ định đi đâu, ta đối đối với thành Tương kì rõ như lòng bàn tay không biết có thể giúp đỡ gì không!
Nghe hắn nói Mộng Yên cũng không khác sáo, dù sao nàng cũng không biết Tuyệt Tiêu Lâu ở đâu chi bằng để hắn dẫn đường vậy.
- Ta muốn đến Tuyệt Tiêu Lâu, phiền ngươi dẫn đường!
Nghe Mộng Yên nói muốn đến Tuyệt Tiêu Lâu Trần Tử Trọng liền tươi cười dẫn đường vừa đi vừa hỏi này nọ.
- Lâm huynh đệ đến Tuyệt Tiêu Lâu vì đấu giá hội hả!
- Đúng vậy, ta đến vì Huyết sắc linh chi!
- Vì Huyết sắc linh chi, này muốn có được Huyết sắc linh chi phải tốn rất nhiều kim nguyên đó, không biết Lâm huynh đệ hiện giờ có bao nhiêu, không giấu gì phụ thân ta cũng muốn có Huyết sắc linh chi, Huyết sắc linh chi chi có thể tăng tu vi người muốn có hắn không ít, sợ là phải lên đến mấy trăm vạn kim nguyên.
Nghe vậy Mộng Yên sửng sốt đúng rồi muốn có được Huyết sắc linh chi phải cần đến kim nguyên nhưng bao nhiêu kim nguyên nàng đều đưa cho Hương nhi giữ hết rồi hiện tại nàng chỉ có một trăm vạn kim nguyên, là kim nguyên nàng lấy được ở trong không gian của Lục Quỷ lúc nàng thiêu bọn họ không hiểu vì sao Thánh hỏa lại giữ lại không gian cho nàng, lúc đó gấp lên nàng ném hết vào không gian, hôm qua thả thần thức tu luyện mới nhớ lên xem thử, có rất nhiều thứ kì quái nàng không biết, nên chỉ lấy được một trăm vạn kim nguyên, nếu Huyết sắc linh chi mà cao hơn thật sự nàng không đủ tiền để mua,
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...