Băng Qua Thế Giới
20.
Hôm tổ chức đại hội cổ đông thường niên.
Lâm Dao bảo rằng mình có chuyện quan trọng, nên ra khỏi nhà từ sáng sớm.
Mặc dù cha Lâm không vui lắm, nhưng cũng chỉ dặn cô ta phải đến dự cuộc họp thường niên đúng giờ, chứ không nói thêm gì nữa.
Tôi ngồi chung xe với Lâm Châu, hắn vừa lên xe đã ngồi nhắm mắt dưỡng thần.
Tôi thì yên lặng nhìn hắn.
Có lẽ ánh mắt của tôi quá nóng bỏng, nên cuối cùng Lâm Châu không nhịn nổi nữa mà mở mắt ra.
"Nhìn gì vậy?"
Tôi không nghĩ ngợi gì mà đáp ngay: "Anh đẹp trai quá."
Trong một chớp mắt, tôi thấy mang tai Lâm Châu đỏ bừng.
Hắn hơi lúng túng, tằng hắng hai tiếng, rồi quay mặt đi chỗ khác nhắm mắt nghỉ ngơi tiếp.
Tôi cũng chậm rãi thu tầm mắt lại, học hắn nhắm mắt dưỡng thần.
Dù sao lát nữa tới đại hội thường niên còn có trò hay phải xem nữa cơ mà.
Tôi và Lâm Châu cùng tới nơi, mà mãi đến tận lúc cuộc họp sắp bắt đầu, Lâm Dao vẫn chưa đến.
"Lâm Châu, con gọi điện thoại cho Dao Dao đi."
Thấy buổi họp sắp bắt đầu rồi, cha Lâm đứng ngồi không yên, nôn nóng nới cà vạt ra.
Lâm Châu vâng dạ, nhưng bất luận gọi bao nhiêu cuộc thì đều báo bận, cuối cùng lại còn tắt máy luôn.
Rõ ràng, Lâm Dao không muốn nghe máy.
Cha Lâm giận tím mặt, mắng một câu "Con mất d.ạy" rồi tuyên bố bắt đầu buổi họp luôn.
Dưới bao ánh mắt đổ về, ông ta tuyên bố chuyển một ít cổ phần sang cho tôi, coi như chính thức nhận tôi vào nhà họ Lâm.
Chỉ có điều, giấy chuyển nhượng cổ phần còn chưa kịp đưa tới tay tôi thì Lâm Dao đã đến.
Cô ta giơ một tập tài liệu lên, mặt mày đầy vẻ đắc thắng.
"Cha, cô ta vốn không phải là người nhà họ Lâm."
Sự xuất hiện của Lâm Dao đã cắt ngang chương trình buổi họp thường niên này.
Cha Lâm vốn đã bất mãn vì cô ta đến trễ, giờ lại nghe cô ta nói vậy, lập tức sa sầm mặt.
"Dao Dao, đừng quậy nữa."
Lâm Dao cầm tập tài liệu kia đi lên sân khấu.
Cô ta giành micro, chỉ vào tôi: "Tiểu thư Lâm Loan đứng cạnh tôi đây, hoàn toàn không có quan hệ máu mủ gì với cha tôi cả."
(Còn tiếp)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...