Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái
Trong nháy mắt mạng lưới Thần Ý bao trùm nội tâm của Khúc Tố Lê trở nên yên ổn, nàng nói với Lục Khiêm: “Ngươi đã làm gì ta?”“Chẳng làm gì.” Lục Khiêm nở nụ cười thần bí khó lường.“Quên chuyện ngày hôm nay, quên luôn cả chuyện của Xích Âm đi, đi ra ngoài đi.”Thần Ý võng lạc làn tràn như mạng nhện...Ở bên ngoài, Khúc Tố Lê mở to mắt, nàng nhảy lên Tinh Thần bàn rồi rời đi.Thủ hạ bị Giải Thoát Điện chủ giết chết, hung thủ đó đang tác chiến với Ngọc Sinh dường như đang chiếm thế thượng phong.Hiển nhiên là nhiệm vụ thất bại nên lúc này mới phải đưa ra lựa chọn chính xác, dưới tác dụng của Thần Ý võng lạc ký ức của Khúc Tố Lê bắt đầu rối loạn.
Ký ức của Giải Thoát Điện chủ không còn móc nối với Lục Khiêm nữa, trong lòng nàng lại cho rằng hung thủ giết chết sư phụ là Tà Lực.Trong rừng rậm u ám.Hai đứa nhóc cầm bùa chú trong tay hòa với tảng đá cây cối làm một thể không hề có chút khí tức nào lộ ra ngoài.“Mẫu thân lúc nào mới quay lại đây, ta thật chán quá đi.” Đại Chu nhẹ giọng nói.Soạt soạt soạt...Những tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên.
Hai người ngẩng đầu lên, vậy mà lại là Xích Âm tỷ tỷ xinh đẹp.
Hai người ngay lập tức lộ ra thân hình.“Tỷ...”Một đạo Chuyển Luân to lớn quay tròn, ánh sáng bắn trúng ba người.Bên trong thế giới Đại Giải Thoát Luân, hai Chu Nhọ bị trói ở trên đài cao tra tấn, chịu đựng hình phạt lột da rút xương.
Những thủ đoạn bọn họ từng dùng lên người khác ở trong quá khứ hiện tại tất cả tăng thêm ở trên người bọn họ.“Nhẹ một chút, đừng để bọn hắn chết nhanh như vậy.” Xích Âm mắt điếc tai ngơ với những lời cầu xin tha thảm thiết của bọn họ.Lục Khiêm đứng đối diện Xích Âm.Cô gái trước mặt dáng ngọc yêu kiều, mắt như thu thủy, búi tóc vân tú, sau khi thoải mái một phen thì rất có phong tình.Nhìn thấy ánh mắt sáng quắc của đối phương, Xích Âm khẽ vuốt tóc, đôi mắt xinh đẹp lườm hắn một cái.“Ngươi không sợ Khúc Tố Lê quay lại truy sát ngươi sao?”“Không sao, người này sẽ không mật báo.”Lục Khiêm truyền là phương pháp phát hiện thay lòng đổi dạ chứ không truyền thụ phương pháp khuất phục.Lấy phương pháp của mình để hàng phục tâm của đối phương liền có thể hình thành sự khống chế.“Thì ra là vậy, Tố Lê tỷ tỷ là Long Tiêu nữ tiên, cao thủ của Trảm Kiếp Bảo Uyển đông đảo nếu như gieo huyết chú xuống khẳng định sẽ dễ dàng bị phát hiện, thủ thuật này trái lại không tồi.”“Trò vặt thôi.”Không đi con đường Thiên Ma đạo thì có nghiên cứu nhiều Tâm niệm chi đạo cũng vô dụng.
Lần này là do gặp phải người có tâm niệm yếu đuối.
Tâm niệm chi đạo không có liên quan đến cảnh giới cao thấp, chỉ cần nội tâm của đối phương mạnh mẽ thì cho dù là một người phàm thì cao thủ Đan Kiếp cũng bó tay toàn tập.Lục Khiêm chỉ là dùng biện pháp của người khác đến chứng thực tâm của bản thân.
Lại nhân tiện tiêu diệt một mầm họa.Một canh giờ trôi qua.Hai tên Chu Nho thoi thóp.“Ngươi đi trước đi, lát nữa sợ chạy không thoát.” Lục Khiêm ngẩng đầu nhìn trời nói.Ngọc Sinh trưởng lão rõ ràng không thể chống đỡ được trong thời gian dài.“Được, ngươi cẩn thận chút.”Xích Âm hóa thành độn quang rồi biến mất.Lục Khiêm nhìn hai tên Chu Nho, một đạo kiếm khí chấm dứt tính mạng của hai người sau đó chui vào lòng đất.“Con trai của ta!”Ngọc Sinh trưởng lão hét lên trong không trung, bà ta phẫn nộ hóa thành Lôi điện cuồn cuộn.Đỉnh núi phạm vi mười dặm đều bị san phẳng.
Dưới sự đau khổ thì cuối cùng đã lộ ra sơ hở, trực tiếp bị Tà Lực dùng một chưởng đánh bay.Vốn thực lực của hai người không chênh nhau mấy, đều nằm cấp độ ở Đạo Cơ hậu kỳ.Lần này bị đánh trọng thương, chiến cuộc có xu thế nghiêng về một bên.Ngọc Sinh trưởng lão không thể làm gì khác hơn là đau khổ nhẫn nhịn rời đi.Ở cánh đồng hoang vu cách Giải Thoát đại điện ngàn dặm.
Nơi này là ngàn dặm hoang mạc, khí hậu khô nóng.Trong sơn động thỉnh thoảng bay ra những con chuột lửa lớn, trong bóng râm cồn cát truyền đến từng tiếng sói hú.Hai nhóm quái vật xảy ra ác chiến, cảnh tượng mấy ngàn dị thú chém giết quả là hiếm thấy.Rào!Bầu trời đen kịt sáng lên một luồng ánh sáng đỏ, hỏa diễm nhuộm mây đen đến đỏ chót,Một Âm thần khổng lồ xuất hiện bên trên.
Pháp thể màu chàm như nước sơn, thân mang trường bào đỏ thẫm, bốc lên hỏa diễm đỏ đậm, ác quỷ hạ xuống.Ầm!Mấy ngàn dị thú tan thành mây khói ngay tại chỗ.Đây chính là Âm thần Pháp Thể của Chúc Quỷ Vương.
Từ xa nhìn lại nó giống như là một cây nến.
Một vết sẹo dài từ vai phải xuống đến bụng.
Vết thương có vô vàn Lôi đình lấp lóe không ngừng phá hoại Đạo Cơ Pháp Thể.
Không lúc nào ngừng xâm nhập vào bên trong vết thương, chỉ ngắn ngủi mấy canh giờ đã gần như hao hết toàn bộ pháp lực.Ý thức của Chúc Quỷ Vương dần trở nên mơ hồ.Bỗng nhiên, nơi sâu xa ở trong hoang mạc truyền đến một đạo ánh lửa.Chúc Quỷ Vương nhìn thấy ánh lửa thì tựa như trở lại giây phút còn làm người canh miếu..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...