Đúng lúc này, đại địa chấn động, vỡ ra khe rãnh thật sâu.
Một con Giao Long dài ba trăm trượng, vảy vàng sẫm, hàm răng sắc nhọn, hai mắt lóe lên quang mang ác độc bay ra khỏi khe rãnh.Chỉ một thoáng, huyết khí phun đầy trời.Chiếc thìa va chạm với lớp vảy vàng sẫm của Giao Long.
Tiếng kim thiết giao kích vang lên, tia lửa văng tung tóe khắp nơi.Cự Môn bắn ra một kích toàn lực, nhưng không hề có tác dụng.Đôi mắt vàng kim của Giao Long dừng lại nhìn nơi này.“Không ổn rồi!”Khoảnh khắc nhìn thấy Giao Long, Cự Môn trong lòng thầm nghĩ không ổn.Ban đầu y chỉ nghĩ đó là Âm thần ngoại tượng mà thôi.
Nhưng nhìn kỹ thì hóa ra không phải, huyết nhục ngưng thật, khí huyết mạnh mẽ.
Đó rõ ràng là tu sĩ Luyện Thể Chân Hình Hiển Hóa.Trong lòng Cự Môn vừa nảy sinh ý nghĩ chạy trốn, Giao Long đã há mồm phun Long Tiên huyết sắc.Soạt!Long Tiên Huyết Ngục dội lên Âm thần Cự Môn, như bát nước nóng đổ xuống tuyết trắng, lập tức tan ra.
Trốn cũng không thoát, huyết khí tựa như nhà giam giam cầm Âm thần.Ầm!Lúc Giao Long lao ra, còn thuận tiện dùng đuôi quất người Văn Khúc bên cạnh một cái.
Xích Hồng Điện Tương nổ tung, Văn Khúc văng ra xa, không biết còn sống hay đã chết.Cao thủ Chân Hình Hiển Hóa vừa xuất hiện.
Tình cảnh nháy mắt thay đổi.Bên kia, Chúc Quỷ Vương cùng đám người Tà Lực bao vây tấn công Ngọc Sinh.Hai bên giằng co không dứt.Tà Lực bên này nhân số đông đảo, Ngọc Sinh có chút khó có thể chống đỡ, dần rơi vào thế hạ phong.
Xích Âm ở một bên tàn sát Đạo binh.“Hóa ra là ngươi!” Đồng tử Khúc Tố Lê biến thành màu trắng, lập tức nhận ra thân ảnh Lục Khiêm.Là người mà không thể nhìn ra chút quá khứ nào.Hết thảy tiền căn hậu quả đều sáng tỏ.
Thái sử đương đại chắc chắn đã bị kẻ không có số mệnh trước mặt này giết chết.
Không ngờ người này lại là tu sĩ Luyện Thể, có được tu vi Đạo Cơ.Thông thường, để thuận tiện cho việc xưng hô, mọi người thường sử dụng cảnh giới trên Luyện Khí để gọi.
Ví dụ như Chân Hình Hiển Hóa, thường hay được gọi là Đạo Cơ.Tiếng Khúc Tố Lê kinh hô đã đem lại sự chú ý của Giao Long, đồng từ màu vàng cực lớn phản chiếu dung nhan tuyệt mỹ của Khúc Tố Lê.Kim đồng lóe kim quang, Ất Mộc Thần Lôi rơi xuống tựa như Giao Long uốn lượn.
Tinh khí Ất Mộc nồng đậm, khiến cây cối chồi lên khỏi mặt đất, nhưng Ất Mộc Thần Lôi lại có sức phá hoại rất lớn.Loại ý cảnh phá hủy lại ẩn chứa sinh cơ thế này, có tác dụng thần kỳ như Kiếm Ý của Lôi Đình Hóa Dục.Ầm!Ất Mộc Thần Lôi giáng xuống Tinh Thần bàn, khiến mâm ngọc đung đưa một trận.Những Bắc Đẩu hộ vệ còn lại xông lên cứu giá.
Nhưng lại bị đám Vu Từ ngăn cản.Thần Tướng Hiển Hình phù thả ra chín trăm Đạo binh.
Mỗi một trăm Đạo binh tạo thành một pháp trận.
Triệu hồi đầu trâu mặt ngựa thân cao hai mươi trượng, Hỏa Quỷ Đề Kỵ, Âm Giang Vũ dân và Hoàng Tuyền Âm Ma chân chính.Trước sự tấn công bao vây của Đạo binh cắn giết và mọi người, tất cả Bắc Đẩu thất tinh đều chết.“Xích Âm tỷ tỷ!!” Khúc Tố Lê kêu lên.Một khắc đồng tử trắng toát nhìn thấy Xích Âm, lập tức sửng sốt, sau đó khôi phục bình thường.Xích Âm nghe vậy liền bay tới.
Nàng ta cách Khúc Tố Lê chưa đến một dặm.Khúc Tố Lê bỗng nhiên tung ra một quyển quyển trục ngọc chí.Trên sách đề năm chữ to ‘ Lôi Hề phá thương khung’.
Quyển ngọc trục này lưu trữ các thuật pháp cao cấp.Mấy chục đạo Lôi Điện rơi xuống.
Mà mục tiêu lại là Xích Âm.“Xích Âm, ta không ngờ rằng tỷ thế nhưng lại cấu kết với tà ma ngoại đạo.” Khúc Tố Lê rưng rưng sắp khóc.Vừa rồi thông qua Linh Mục, nàng phát hiện ra Xích Âm với Lục Khiêm cùng một giuộc.
Chẳng trách lại theo họ tới đây.Biến hóa trong nháy mắt, Xích Âm nhất thời không phản ứng kịp.Gào!Giao Long điên cuồng hét lên một tiếng, hàng chục miếng vảy bảy ra khỏi người nó.Hoàng Tuyền Nại Hà Thần quang mang theo vảy, lao đến bên người Xích Âm, bao trùm phía trên.Đây là Bất Hoại Long Giáp.Keng!Lôi Đình dừng trên Bất Hoại Long Giáp, vảy rồng vàng sẫm chuyển xám, sau đó tái sinh lại như cũ.
Cứ lặp đi lặp lại như thế mấy trăm lần, uy lực của Lôi Điện gần như chẳng là gì cả.Xích Âm cùng Lục Khiêm bước lên cây Hoàng Tuyền Nại Hà Kim Kiều, trốn xa ra một trăm dặm.Mà lúc này, Giao Long hóa thành hình người, Đại Giải Thoát Luân từ trong lòng bàn tay bay ra.Quang luân vĩnh hằng vàng sẫm xoay tròn, cảnh tượng địa ngục rất sống động.U Minh Hoàng Tuyền, một trong những địa ngục luân hồi càn quét tứ phương.
Kim quang bắn trúng Khúc Tố Lê, nàng lập tức sửng sốt.Cảnh tượng chợt thay đổi.Huyết sắc thế giới vẫn là sắc điệu huyết tinh âm u vĩnh hằng.
Hình cụ tàn khốc đặt trên đài cao khiến da đầu người xem tê dại.Lúc này, một nữ tử diện mạo xinh đẹp bị trói ở trên đó.
Những người do âm khí hóa thành xung quanh đài cao cũng không có hành động gì.Thân ảnh Lục Khiêm xuất hiện bên cạnh đài cao, nói: “Vì sao ta không động tới các ngươi mà các ngươi cứ đuổi theo ta mãi không bỏ vậy hả?”Trong tâm hắn thực sự chẳng còn gì để nói nữa, trên đời này có nhiều tên ác ôn như vậy, hắn chắc là cũng gần chạm giới hạn rồi nhỉ.“Chẳng lẽ lại là vì cái gọi là mệnh số? Ngươi đối đãi với ân nhân cứu mạng như vậy sao?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...