"A...!đại nhân, ta sai rồi, ta sai rồi."Xích Lân kêu gào thảm thiết, lăn lộn trên đất rên rỉ, không ngừng quỳ lạy.Trên cơ thể ông không có chỗ nào toàn vẹn, như thể bị cực hình nào đó tra tấn dã man.Nhìn thấy cảnh này, hai người kia đều ngẩn ra, không biết đang xảy ra chuyện gì, bọn họ hơi sững người, không ngờ kẻ này lại thành ra như thế.Nhìn thấy trạng thái thê thảm của nam tử kia, hai người đồng thời rùng mình, trong lòng càng thêm kính nể Lục Khiêm.“Uy lực cũng không tồi, nếu không nương tay, gia hỏa này chắc chắn không trụ được bao lâu.” Lục Khiêm thầm nghĩ.Lục Khiêm nhìn Xích Lân lăn lộn khóc rống, cười lạnh nói:"Còn muốn thêm lần nữa không? Ta không có tâm tình đấu đá với ngươi.
Ngươi có tin dù giết ngươi, Thiên Hà cũng không trách tội ta?""Ta sai rồi, đại nhân, ta thực sự sai rồi."Xích Lân rùng mình một cái, trải qua hơn tám mươi lần ngục tù, ông đã gần như suy sụp."Được, đi làm việc đi."Lục Khiêm vỗ vỗ mặt Xích Lân, cùng mọi người đi đến đàn ngũ sắc.Ở giữa là một ao máu lớn.Ao máu ngập trong làn khói xanh, vô số quỷ hồn đang khóc gào.Trên mép của đàn ngũ sắc có một pho tượng bằng đồng.Dưới đáy chiếc đồng bị đốt cháy, bên trong là chất lỏng màu vàng đang nóng chảy.Lục Khiêm xúc một thìa chất lỏng màu vàng.Xùy!Khói trắng bay ra.Đổ vào đường vân trên đài, chất lỏng tạo thành ký hiệu phức tạp dọc theo đường vân, sau đó đông đặc lại thành sợi chỉ vàng.Pháp trận được lập ra trong nháy mắt, ánh lên đủ loại màu sắc.Ao máu nổi lên bong bóng ùng ục.Quỷ hồn bay lên, tru ra tiếng.Từ chỗ Lục Khiêm tế Đại Giải Thoát Luân.
Một giây sau, quỷ hồn đang than khóc biến thành những quả cầu ánh sáng màu xanh đen lơ lửng.
Đây là gột rửa ký ức siêu sinh của tinh hoa quỷ hồn.Cái khó của Đàn Luyện Binh nằm ở đây.Quỷ hồn là một nguyên liệu quan trọng, nếu có những ký ức và cảm xúc khác thì rất dễ dẫn đến thất bại.Đây cũng là lý do tại sao Thiên Hà đạo nhân nói Đại Giải Thoát Lân thích hợp cho Luyện Binh.Rầm rầm!Bọt bong bóng từ ao bốc lên, một con quái vật hình người đầu bò leo ra khỏi ao máu.Một con, hai con...!mười con.Đạo binh không ngừng dũng mãnh ùa ra, đồng thời lại có rất nhiều nguyên vật liệu được đổ vào.Lục Khiêm cảm thấy đau ví vô cùng, đây đều tiền cả đấy.Ưu điểm của Đàn Luyện Binh là tăng tốc độ chế tạo Đạo binh và tiết kiệm nguyên liệu, có thể giảm chi phí xuống còn năm Pháp Tiền một người.Lục Khiêm quan sát một lúc, sau đó quay về mật thất.Năm trăm linh hồn đủ để vận hành trong vài ngày, lúc sắp hết thì trở về siêu sinh một ít, không cần phải chú ý mọi lúc.Hắn vẫn còn rất nhiều việc quan trọng phải làm, đột phá Luyện Huyết pháp, Đại Giải Thoát Luân mấy thứ đó còn chưa được xử lý.Trở lại phòng luyện công trên núi."Ngươi chính là Lục Khiêm?"Đúng lúc này, trong bóng tối vang lên giọng nói trêu cợt của một nam tử.Bên trong mật thất âm u tĩnh mịch.“Ngươi chính là Lục Khiêm?” Một giọng nói trêu cợt của nam tử truyền đến. Trong lòng Lục Khiêm cảnh giác, ánh sáng vàng dưới chân chợt lóe.Giống như dẫm lên một chiếc Kim Kiều, hắn nhanh chóng xuất hiện cách đó trăm dặm.Đây là Hoàng Tuyền Nại Hà Kim Kiều Độn quang, tuyệt học Lục Khiêm lĩnh ngộ từ trong đạo tàng.Giờ phút này hắn đã rời khỏi Long Thủ phong.Dưới chân dẫm lên Kim Kiều làm từ vàng ròng, liên tục di chuyển không ngừng, giờ không còn biết đang đi đến đâu nữa.Mặc dù không biết kẻ thần bí kia rốt cuộc là ai, nhưng vừa nhìn đã biết người tới không có ý tốt.Nếu có thiện chí đã không lẻn vào mật thất.Bầu trời bỗng nhiên ảm đạm.“Vô ích thôi, ngươi không chạy thoát được đâu.”Một thân ảnh chặn ở trước mặt Lục Khiêm.Lục Khiêm đứng lại ổn định thân thể, nhìn thấy dáng vẻ của người này.Người này có vẻ ngoài trẻ tuổi, tóc trắng cực dài, sắp chạm đến mặt đất, trên người khoác một chiếc áo tím.“Rốt cuộc các hạ là ai? Vì sao tự tiện xông vào động phủ của ta?” Lục Khiêm hỏi.Vừa dứt lời, kim quang từ Kiếm Nang bắn ra bốn phía.Một cái Kiếm hoàn sáng như thái dương hạ xuống từ trên không trung.Lục Khiêm vừa ra tay đã tung chiêu Bát Tinh Hợp Nhất.Kiếm hoàn còn chưa rơi xuống, kim khí kích thích khiến làn da bỏng rát khó chịu, ma sát với không khí sinh ra nhiệt độ cao khiến cho cây cối không hỏa tự thiêu.Kiếm hoàn có tốc độ cực nhanh, hạ xuống với tốc độ khiến đối phương cũng phải kinh ngạc.Xoẹt xoẹt! Quần áo trên người đàn ông đầu bạc bị rách tung tóe, lộ ra cơ thể mọc đầy những con mắt màu u lục.Ào ào! Hai xương sườn là sương khí u lục tỏa ra, trong mắt bắn ra ánh sáng lục thẫm.Kiếm hoàn bị cố định giữa không trung. Người này búng tay, Kiếm hoàn lấy tốc độ còn nhanh hơn lúc nãy bay ngược trở về.Bay về cùng với Kiếm hoàn chính là ánh sáng lục trong mắt y.Phong cảnh thế giới xung quanh thay đổi hoàn toàn, tất cả là một màu xanh lục thẫm.Lục Khiêm phát hiện không gian đã bị phong tỏa, sử dụng Hoàng Tuyền Nại Hà Thần quang cũng không thể chạy thoát.“Ngươi có thể gọi ta Huyễn Am, hoặc là Thông U Đô quản.”Huyễn Am phi thân đến phía sau Lục Khiêm.
Trong lúc nói chuyện đồng thời xuất ra một chưởng.Keng! Bàn tay hạ xuống, sau đó là một tiếng kim loại va chạm truyền đến..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...