Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái
Lúc này, một đạo hắc khí bay ra theo tro thi thể của Thái Sử trên tay.
Hắc khí này huyền diệu dị thường tựa như có sinh mệnh, linh động phóng khoáng bơi trong không trung, tiêu sái tự nhiên.
Hắc khí lơ lửng, nhìn bằng mắt thường có thể thấy đang dần dần hình thành một hạt giống sen nhỏ.
Lục Khiêm trong giây phút nhìn thấy cái này đã ngay lập tức bị đủ loại huyễn tượng đập vào mắt.
U Minh địa ngục, ác quỷ mười phương, Thiên Ma Ngoại Vực đủ loại ma tượng hiện ra.
Ma tượng vờn quanh bên người, hoặc giương nanh múa vuốt, hoặc đe dọa cưỡng ép, hoặc là thấp giọng cầu nguyện cầu khẩn.
Tựa như cảm nhận thấy có người bị ảnh hưởng, khói đen ma chủng mờ mịt hình thành bộ rễ vươn tới đầu lâu của Lục Khiêm.
Nhìn thấy hiện tượng kỳ dị này, Lục Khiêm bảo hộ chặt chẽ linh đài của hắn, mặc niệm Tàng Thanh Tâm chú.
“Đồ vật thật tà tính.
”Từ khi đột phá đến Dưỡng Thần cảnh, cường độ của Âm Thần tăng tiến đã không còn gặp được loại tình huống bị ảnh hưởng bởi ngoại giới huyễn tượng này.
Tam Tàng Thanh Tâm chú mấy năm qua cũng là lần đầu tiên phải dùng đến.
Hơn nữa, đạo ma ý này giống như đã từng biết đến, thử duỗi tay đến gần vật này, dưới tình huống bảo vệ chặt chẽ linh đài thì ngoại tà không xâm nhập được.
Loại tà này còn tà ác hơn mấy phần so với sự vật cổ quái từng tiếp xúc trước đó.
“Tà vật như vậy sao lại xuất hiện trên thân của một kẻ chính phái?”Mặc dù hắn không ưa người của Ti Thiên đài thế nhưng hắn rõ ràng cảm nhận được những người này là thật lòng dùng một loại tín niệm kiên định tới làm việc.
Loại hành vi này mặc kệ là có chính xác hay không thì Lục Khiêm vẫn cho rằng nội tâm của những người này có xác suất xuất hiện Ma chủng thấp hơn.
Ầm!Lúc này, Ma chủng ầm vang nổ tung.
Hắc khi đầy trời phun trào kết hợp lại thành một ma liễn dữ tợn.
“Ma La! Ma La!”Ma liễn nhìn về phía Lục Khiêm phát ra tiếng gào thét bén nhọn chói tai.
Một cỗ ý niệm thu hút não hải của Lục Khiêm, muốn cưỡng ép cắm vào tâm linh.
Đáng tiếc linh đài của Lục Khiêm vô cùng thanh minh, Tam Tàng Thanh Tâm chú đại thành đã hiểu ra không giới tịnh tam tâm.
Linh đài nhẹ nhàng phất, ma niệm bị quét sạch sành sanh.
Ầm!Ma khí hoàn toàn biến mất.
Thông điệp mà ma niệm lưu lại trong lòng hắn toàn bộ sáng tỏ.
Mây đen tứ tán, ánh trăng chiếu xuống.
Lục Khiêm ngẩng đầu nhìn xung quanh, nơi này không nên ở lâu, vẫn nên thu thập chiến lợi phẩm rồi trở về thôi.
Xoạt!Âm Thần bao trùm Hoàng Tuyền Nại Hà Thần quang trong nháy mắt đã xuất hiện ở phạm vi xa hơn mười dặm.
Bây giờ Cương Sát hợp nhất tới trình độ nhất định có thể sử dụng một tia Hoàng Tuyền Nại Hà Thần quang.
Vừa rồi lưu lại Thái Sử vẫn phải nhờ vào ánh sáng này.
Hoàng Tuyền Nại Hà Thần quang ngoại trừ tái tạo và trấn áp thì còn là một loại độn quang.
Cái độn quang này cũng không chỉ là tốc độ, nguồn sáng này đến từ Nại Hà kiều.
Truyền thuyết nói rằng phía trên Hoàng Tuyền có Nại Hà kiều bắc ngang.
Nại Hà kiều bắc ngang này cũng không chỉ đơn giản là nối liền hai bên bờ mà là nối liền hai bên bờ thế giới.
Cho nên nói tu luyện Nại Hà Thần quang đến cao thâm thậm chí có thể liên thông với U Minh.
Hiện tại Nại Hà thần quang không có cường lực như vậy, chỉ có một tia năng lực ít ỏi cho nên mới thừa dịp Thái Sử chưa kịp rời đi thì nắm mạnh rồi lôi ra.
“Ma La! ” Lục Khiêm lặp đi lặp lại cái tên này.
Cái tên này ký ức của hắn khắc sâu vô cùng, chỉ có điều đây là ma danh của sư phụ của hắn ban đầu ở Thông U quan.
Ngày đó Lý Độ luyện hóa vô tướng thất tình lục dục, thành tựu Vô Tướng Thiên Ma, miệng hô chính là Ma La danh hào.
“Lấy loại lòng người này, gieo tâm ma xuống.
Chính nghĩa cực hạn cũng là một loại ma niệm, loại này sinh ra ma chủng càng thêm cường đại, đây chính là bút tích của ngươi sao?”Có lẽ cử chỉ điên rồ của Thái Sử như vậy cũng là do cách làm của ma chủng.
Mặc kệ là thủ hạ của Ma La hay chính là Lý Độ tự mình làm thì loại thủ đoạn này đơn giản mà làm cho người khác nhìn vào chỉ biết thở dài.
Trên thế giới này ma chủng chi pháp không ít, Lục Khiêm cũng biết qua mấy loại.
Đại đa số là dẫn dụ người đọa lạc thành ma, sau đó tiến hành thu hoạch.
Trước đây chủng ma liên của đạo tâm Liễu Như Ý cũng là như vậy.
Ma La này ngược lại là mở lối đi riêng.
Không phải dẫn người tốt đến bờ vực hủy hoại mà là để một người tốt tốt đến cực đoan.
Bất kể sự vật gì, mặc kệ tươi đẹp đến cỡ nào, một khi rơi vào cực đoan cũng đều sẽ sinh ra hiệu quả trái ngược.
Cực hạn cũng chính là tà ma.
Dùng cái này sinh ra ma chủng uy lực càng cao hơn so với quá khứ.
Đang suy nghĩ, Lục Khiêm bất tri bất giác đã đến bên bờ Thông Thiên Hà.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...