Xoạt!Từng sợi Canh Kim chi khí không vào bên trong Huyền Kim Kiếm Nang.
Hấp thụ tới trình độ nhất định, tay Lục Khiêm bấm chỉ quyết ngưng tụ kim khí thành một cái phù lục đánh vào bên trong Kiếm Nang.
Bên trong Kiếm Nang có tổng cộng sáu mươi tầng màng ánh sáng xếp chồng lên nhau, tầng trong cùng nhỏ nhất, tầng ngoài cùng lớn nhất.
Cho nên số tầng cấm chế càng cao thì độ khó tế luyện càng lớn.
Phù lục tiến vào bên trong, ở tầng ngoài cùng hình thành một tiết điểm màu vàng rực rỡ, mười ba cái tiết điểm thì có thể hoàn thành một tầng cấm chế.
Chín tầng cấm chế là nhất trọng thiên, sáu mươi tầng cấm chế là thất trọng thiên.
Sau khi tế luyện bát trọng thiên viên mãn thì uy lực không kém gì cao thủ Đạo Cơ.
Địa Sát Luyện Khí thiên( đại thành 11/3000)Chư Thiên Huyền Kim Luyện Bảo quyết( đại thành: 300/300)Tu luyện Luyện Bảo quyết và Luyện Khí thiên đến đại thành thì thủ pháp đánh ra cấm chế càng thêm thành thục.
Qua thêm một khoảng thời gian không lâu hẳn là có thể hoàn thành một đạo cấm chế.
Quá trình tế luyện tiếp tục ba ngày ba đêm, theo một đạo quang mang vàng rực rỡ sáng lên, mãi cho đến khi khí sắc lên đến tận trời, thì một đạo cấm chế tế luyện xong xuôi.
Kim Qua chùy lại thu nhỏ thêm mấy phần.
Hẳn là có thể chống đỡ đến bát trọng thiên, về phần tu luyện đến viên mãn thì đoán chừng là không được.
Lục Khiêm tính toán đại khái một chút, muốn trong thời gian bảy năm hoàn thành viên mãn chỉ sợ phải hao phí trăm vạn Pháp Tiền trở lên.
Đánh xong cấm chế, Lục Khiêm cũng cảm thấy có chút mệt mỏi thế là hắn ngồi xuống điều tức.
Lúc này linh quang trong đầu hắn lóe lên.
Lục Khiêm bỗng nhiên mở hai mắt ra, nhanh chóng bay đến phía trên bầu trời, đi vào giữa sườn núi.
Một cái hạc giấy đáp xuống vững vàng trên tay hắn.
Hạc giấy truyền tin thuận tiện nhanh lẹ, địa phương có cấm chế thì không vào được.
Lục Khiêm mở hạc giấy truyền tin ra, là lão bản Khuẩn Nhân ở chợ quỷ Địa Quật gửi thư.
“Đạo hữu, chỗ này của ta lại phát hiện đồ án.
Chợ quỷ Địa Quật-- Khuẩn Nhân ký tên.
”“Cuối cùng cũng gửi thư.
” Lục Khiêm thầm nghĩ.
Nửa năm không gửi thư, Lục Khiêm còn tưởng rằng bị leo cây nữa nha.
Không nghĩ tới vẫn còn có tin tức truyền tới.
Nhận tin tức, lúc này Lục Khiêm đứng dậy đi về phía chợ quỷ Địa Quật.
Nếu như là Khuẩn Nhân lật đống giấy lộn trong nhà lên vậy thì tổ tiên hắn cũng phải có chút quan hệ với Minh Hà bí phủ.
Khả năng là hậu nhân không biết hàng cho nên mới để cho Lục Khiêm nhặt được chỗ tốt.
Chợ quỷ Địa Quật.
Lần này bên trên quầy hàng không có bất cứ đồ vật gì khác, chỉ có một đóa Linh Chi.
Nhìn thấy Lục Khiêm tới, Linh Chi lắc mình biến hóa hóa thành một nam hài phấn điêu ngọc trác cao ba thước.
“Đồ vật ngươi muốn! ” Khuẩn Nhân, không lần này là Chi Nhân đưa tới một tấm da trâu.
Da trâu pha tạp, trên đó khắc họa một Hoàng Tuyền Âm Triện không trọn vẹn.
Đồ vật hẳn không phải giả, chỉ là thiếu mất một góc.
“Sao lại không trọn vẹn?”“Ta cũng biết đếch đâu.
” Khuẩn Nhân nhún vai: “Lúc tìm thấy thì đã như vậy rồi, tính cho ngươi tiện nghi một chút vậy.
”“Còn có đồ án tương tự hay không?” Lục Khiêm hỏi.
“Còn có mấy cái, nhưng trước tiên đạo hữu phải trả lời một vấn đề cho ta.
” Khuẩn Nhân thần bí khó lường nói: “Những đồ án này rốt cục là thể hiện cái gì? Trước tiên nói ý nghĩa cho ta biết, nếu không sẽ không đưa những cái còn lại cho ngươi.
”Tại đảo Vạn Tượng người lẫn vào không phải kẻ ngu, không ai sẽ cảm thấy hứng thú với thứ vô dụng.
Lục Khiêm coi trọng đồ án này như vậy chắc chắn là có huyền cơ nào đó.
“Nếu như đạo hữu thật sự nhìn ra gì đó, ta bằng lòng tặng miễn phí, điều kiện là phải chia sẻ tin tức.
”Chi nhân nói rõ ràng.
Lục Khiêm nhìn đối phương một cái thật sâu, đối phương không chút nào sợ hãi nhìn lại:“Tốt, ta đề nghị chân thân gặp mặt, việc này có can hệ trọng đại.
”“Không.
” Chi nhân cự tuyệt.
“Ngươi nói một phần tin tức trước, cho cái thành ý trước.
”“Đồ vật này chính là đồ đằng của Thượng Cổ Long Thủ dân, ghi chép pháp thuật Long Thủ và các loại thực vật nuôi dưỡng.
”Lục Khiêm chém gió.
Vì để đối phương tin tưởng, hắn còn chuyên chú ngưng tụ ra một Âm triện huyết hồng ở trong hư không.
“Cái này! ” Trong lòng của Chi Nhân đại chấn, lần này đã có chút tin tưởng.
Phù lục này y đã từng nghiên cứu qua, cho dù dùng cách nào thì cũng đều không thể vẽ ra được.
Dù cho chiếu rọi vào bức vẽ cuối cùng cũng xiêu xiêu vẹo vẹo không ra hình dáng gì.
Đối phương đã vẽ hoàn chỉnh ra.
Mặc kệ lời người này nói là thật hay giả, ít nhất là những đồ vật này có thể hiểu được.
Hơn nữa trên tay còn có mấy cái phù lục, quyền chủ động nằm ở trên tay mình, nói thế nào thì cũng muốn kiếm một chén canh.
Nghĩ tới đây, Chi Nhân hướng về phía Lục Khiêm nói: “Địa điểm ta quyết, giờ tý ba khắc, ở rừng rậm U Du.
”Vừa dứt lời thì thân ảnh đã hóa thành tro tàn!.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...