Chu Nguyên hoàn toàn không còn kiêng dè Hắc Sơn nữa.
Tất nhiên, hắn ta không phải là người không có đầu óc, sau khi quan sát vài tháng, thấy Hắc Sơn đã hoàn toàn bị bỏ rơi thì mới bắt đầu ra tay.
“Mong là kẻ này thức thời chút, tất cả đều có thể phát tài, nếu không thì… ha ha.
” Chu Nguyên nhàn nhã nhấp một ngụm rượu.
Làm ăn đơn độc sao có thể nhanh có tiền được.
Xảo trá vơ vét tài sản mới có được món lợi kếch sù, kiếm được còn nhiều hơn là cướp.
Bùm!Ngay khi Chu Nguyên đang nghĩ vẩn vơ, cửa lớn đột nhiên nổ tung.
Vô số mảnh vỡ bắn nhanh ra ngoài.
Ánh sáng vàng phóng ra, một luồng kim khí lóng lánh phá không bay đến.
“Ai?” Chu Nguyên phun ra một ngụm Ngũ Thải khí.
Không khí biến thành xích quỷ, hắc quỷ, bạch quỷ, hoàng quỷ và thanh quỷ.
Chu Nguyên nhìn thấy một đạo sĩ áo đen đằng sau kim khí.
“Lục Khiêm, thì ra là ngươi!” Chu Nguyên chế nhạo, không ngờ đối phương đã đánh tới tận cửa.
Tính tình quả là cương liệt, nhưng hắn ta cũng là Dưỡng Thần hậu kỳ.
Đáng tiếc, Chu Nguyên phản ứng vẫn còn quá chậm, kim khí xuyên qua ngũ quỷ.
Ầm!Ngũ quỷ biến thành năm làn khói, bị Cửu U Cương khí đông cứng.
Đợi khí Chu Nguyên phản ứng lại, thân thể của hắn đã bị một chiếc tỏa liên khóa lại, hai tên đầu trâu mặt ngựa nhìn hắn ta chằm chằm.
“Chu Minh đâu?” Nội tâm Chu Nguyên có dự cảm không lành.
"Giết rồi.
""Thật to gan, ta là gia chủ Chu gia, cho dù là Chúc Quỷ Vương! "Lục Khiêm cắt ngang: "Ta đang định tìm ông ta cho một lời giải thích đây.
"Nói xong trói Chu Nguyên bay đến pháp trận truyền tống ở Quỷ tộc.
Chu Nguyên còn đang la lối mắng nhiếc, Lục Khiêm trực tiếp bịt miệng hắn ta lại.
“Xem ra có một số việc, không thể không nói.
” Lục Khiêm bất đắc dĩ.
Lục Khiêm quá chìm đắm vào việc tu hành, nhưng lại đã bỏ qua một số việc.
Nếu có mấy lời không nói rõ ràng thì sẽ luôn có kẻ đối đãi với Hắc Sơn như thế lực lệ thuộc.
Hôm nay Lục Khiêm muốn nói rõ ràng việc này.
Hắc Sơn là thế lực hợp tác, không phải thức lệ thuộc mặc người hiếp đáp.
"Đạo hữu, ngươi đây là! " Quỷ Thất có chút kinh ngạc.
"Quỷ Thất đạo hữu, dẫn ta đi gặp Quỷ Vương.
"Âm Thổ đại điện.
Trên công đường, sắc mặt Chúc Quỷ Vương biến thành màu xanh.
"Ngươi đây là ! " Giọng điệu Chúc Quỷ Vương có phần bất mãn.
Lục Khiêm buông người ra, chắp tay:"Bẩm Quỷ Vương, người này giả mạo chợ Quỷ cấp cao, có ý đồ vơ vét tài sản của Hắc Sơn ta.
Loại người này làm hỏng danh tiếng của chợ Quỷ, nếu không thì giết hắn luôn đi?"Sau đó ngắn gọn giải thích đầu đuôi ngọn ngành.
“Nói nhảm, đây rõ ràng là gia chủ Chu gia!” Dạ Xoa diện mạo dữ tợn, da mặt đỏ sậm quát nói.
"Cái này! hồng thủy cuốn trôi miếu Long Vương, tại hạ không ngờ đây thuộc hạ của Quỷ Vương lại có thể làm ra chuyện như vậy.
" Dáng vẻ Lục Khiêm vờ như lần đầu biết đến.
"Vu khống, đây rõ ràng là vu khống! Tiểu tử này chủ động công kích ta.
" Chu Nguyên chật vật đứng dậy kêu khóc nói: "Hắn đã giết Chu Minh, đại nhân, xin người hãy làm chủ cho ta!"Nhìn thấy bộ dạng này của tên thủ hạ, vẻ mặt Chúc Quỷ Vương không vui nói: "Thủ hạ của ta còn chưa tới phiên ngươi dạy.
"Lấy sự hiểu biết của ông ta về Chu Nguyên, chuyện này tám chín phần là chợ Quỷ đuối lý.
Không thể để thủ hạ bị đánh, mà Chúc Quỷ Vương cũng không thể không tỏ vẻ gì.
Bùm!Một cỗ khí thế áp xuống.
Nắm lấy cơ hội, Cương khí trên thân thể Lục Khiêm bùng phát ra, trong hình dạng Giao Long nhe nanh múa vuốt.
Những người xung quanh bắt đầu xúm lại.
Huyền Kim Kiếm Nang bay lên không trung, miệng há to, kim khí khổng lồ khiến Chúc Quỷ Vương không khỏi giật mình.
Ông ta không sợ, một khi khai chiến, sợ là khắp Âm Thổ cũng đừng nghĩ bức ép.
“Đạo hữu nên cho ta một lời giải thích chứ?” Nghĩ đến đây, Chúc Quỷ Vương liền bình tĩnh lại một chút.
“Vẫn là câu đó, hắn là người gây rối cho ta trước.
” Lục Khiêm gằn từng chữ, không chút sợ hãi.
"Theo lý mà nói, ta không có quyền hỏi đến nội vụ trong chợ Quỷ, nhưng với tư cách là đệ tử thứ mười tám của Đông Quan Thái Tể, ta cũng không phải hạng để mặc kẻ khác chém giết.
"Vù!Trong ống tay áo bay ra một khối lệnh bài sắc vàng rực rỡ.
Đường vân phức tạp, ánh sáng lưu chuyển.
Trong thư của 'Đông Quan Thái Tể', bên dưới là một hàng chữ nhỏ viết 'Thập Bát Thiếu Tể Lục Khiêm'.
Ra ngoài phải lột da hổ, kéo cờ, trước tiên phải dùng danh tiếng của Thái U sư phụ dùng một chút.
"Môn hạ của Thái U chân nhân! " Chúc Quỷ Vương nghiêm nghị nói.
Ông ta không ngờ Lục Khiêm lại ra ngoài là để ngưng tụ Cương khí, lại được Đông Quan Thái Tể nhận làm đồ đệ.
"Đúng vậy, Quỷ Vương tiền bối.
Đắc tội rồi, Chu Nguyên và ta là ân oán cá nhân.
Chúng ta không kéo các trưởng bối vào.
" Lục Khiêm cất bài tử, không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Hắn bắt bí rất đúng chỗ, không hung hăng cũng không hùng hổ.
Suy cho cùng, dù thực lực của Thái U chân nhân có mạnh đến đâu, thì cũng ở cách xa vạn dặm.
Hắn vốn không muốn tiết lộ quá nhiều thông tin.
Nhưng hành tẩu trên giang hồ, khiêm tốn kiếm tiền lại bị người ta cho là mềm yếu.
Hơn nữa, lần này Lục Khiêm cũng muốn sắp xếp lại địa vị của Hắc Sơn, tránh bị kẻ khác coi là lệ thuộc.
Thấy Lục Khiêm chủ động đi xuống nước, Chúc Quỷ Vương cũng thuận nước đẩy thuyền, nghiêm nghị nói: "Không có chuyện gì, Chu Nguyên đã làm sai trước, Quỷ Tề, kéo hắn ta xuống đi.
".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...