Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái


Kim khí sắc bén đâm vào mi tâm gây đau đớn, sau lưng Lộc Đài đạo nhân toát mồ hôi lạnh.

“Là người ép ta!”Lộc Đài đạo nhân oán độc gào lên.

Mào gà trên đầu nhanh chóng dài ra, âm quang tập trung ở trên mào gà.

Cơ thể của ông ta bắt đầu mọc lông vũ, trên người bùng cháy ngọn lửa đỏ rực, cả người có chút khuynh hướng yêu hóa.

Độ nồng đậm của tinh khí Mão Nhật rất cao, hình thành ngọn lửa.

Ngọn lửa phóng ra ánh sáng, đâm vào mắt khiến người khác chảy nước mắt.

“Chết đi!”Tinh khi Mão Nhất quét sạch trong phạm vi mười dặm.

Ở ngoài trăm dặm cũng có thể nhìn thấy ánh sáng rực rỡ này.

Lộc Đài lần này đã dùng toàn lực, hận ý của ông ta đối với Lục Khiêm đã đạt tới mức độ cao nhất.

Lục Khiêm biến thành dáng vẻ của Lộc Dương, sợ rằng Lộc Dương đã lành ít dữ nhiều, Lộc Âm vừa gặp trực tiếp thì đã bị giết chết.

Cộng thêm ông ta bị trọng thương, hai đệ tử lại không còn, điều này khiến ông ta sao có thể không hận.

Rắc rắc!Âm Đô Hắc Ngục Tỏa đứt gãy, tinh khí Mão Nhật nóng bỏng ập tới.


Lông tóc hóa thân lập tức bốc cháy, tỏa ra một mùi khét nồng nặc.

Nhìn thấy đối phương đã sử dụng tuyệt chiêu, Lục Khiêm đương nhiên sẽ không chọn cứng đối cứng.

Ầm ầm ầm!Thất Sát Âm Phù kiếm liên tiếp phát nổ, Âm hỏa cuồn cuộn ngăn chặn một chút tinh khí càn quét đó.

Âm Đô Hắc Ngục Tỏa quấn quanh người thành một cái lồng sắt, trong chiếc lồng là Âm Quỳ Chân Thủy.

Tốc độ quét sạch của tinh khí Mão Nhất thật sự quá nhanh, chiếc lồng phá tan lại xây lại, Âm Quỳ Chân Thủy nhanh chóng tiêu hao.

Kim khí hộ thể cũng không chống đỡ được bao lâu.

Dù sao Lộc Đài cao hơn hắn một cảnh giới.

Tuy tiến độ Ngưng Sát đã đạt được ba phần mười, kéo gần khoảng cách của hai người, nhưng dù sao là một kích liều chết của đối phương.

Rất nhanh, tinh khí đã phá Chân Thủy hộ thể, rơi trên hóa thân.

Một cơn đau đớn ập tới, giống như người trong chảo dầu.

Cho dù hóa thân của cảnh giới Đồng Nhục, sau khi cầm cự ba giây cũng bị đốt một nửa.

Có điều, cuối cùng vẫn chặn được, hóa thân chưa bị phá hỏng.

Tinh khí tản đi, cơ thể của Lộc Đài đạo nhân gầy đi, vô lực đáp trên mặt nước bên ngoài chiếc thuyền.

Lục Khiêm lập tức vụt người đi tới trước mặt người này, đồng tử xanh sẫm đen xì mang theo chút ý cười: “Kết thúc rồi, Lộc Đài!”Nghe thấy giọng điệu quen thuộc, Lộc Đài đạo nhân trợn to mắt, gân xanh nổi lên, dùng hết sức gào lên: “Hắn! hự!”Âm phong thổi qua, vô số Bạch Cốt Kiếp Châm rất bé đâm xuyên cơ thể, lấy đi hết tinh huyết và sinh cơ, chỉ để lại một cỗ thi thể ở đó.

Tới khi chết, Lộc Đài đạo nhân mới biết chuyện này rốt cuộc là sao.

Đáng tiếc lúc này đã muộn rồi.

Lục Khiêm làm theo cách tương tự, âm phong mỗi lần thổi qua, đều sẽ lấy đi một mạng người.

Bạch Cốt Kiếp Châm hấp thụ đủ tinh huyết càng thực chất hóa hơn, độ dài âm phong đã đạt tới ba trượng.

Thủ đoạn âm độc như này, trạng thái chết của người trúng châm.

Mặc kệ là ma tặc hay người của Lăng Ba Lâu, ai nhìn cũng sững sờ.

“Mấy ngày ngắn ngủi thì đã tu luyện Bạch Cốt Kiếp Châm tới trình độ này rồi sao?” Chủ quán tặc lưỡi.


Mấy ngày trước vừa mới lấy công pháp từ chỗ ông ta.

Ông ta nhớ tới cái tên mà Lộc Đài đạo nhân gọi vừa rồi.

Lục Khiêm! Vậy mà là đồ đệ bị Thông U vứt bỏ gây ra sóng gió trong thời gian gần đây.

Nhân tài như này ở Thông U quan cũng là người trăm năm hiếm gặp, đoán chắc bây giờ người của Thông U rất hối hận.

“Đáng chết! Rút!” Sau khi đại trận bị phá, Cấp Viêm không có sức ngăn chặn công kích của mọi người nữa.

Âm thần kèm thủ hạ còn sống biến mất.

Thật ra cũng có thể chống cự một lúc, nhưng làm như vậy sẽ nguy hiểm tới tính mạng.

Không thể bán mạng như vậy được.

“Cướp!”Mọi người hô cướp.

Công phá boong thuyền, bên trong chất kín những chiếc rương, gần như khiến hai mắt của mọi người phát sáng.

Do Lục Khiêm cách khá gần nên hắn tới vơ vét đầu tiên.

Hắn không có lấy tài vật trước, mà phất tay một cái, thu lại toàn bộ Cốt Khôi Đàn vào Kiếm Nang.

Sau đó mới là vật phẩm.

Pháp tiền, dị thú Địa Sát, kỳ hoa dị thảo, khoáng thạch quý giá.

Đựng kín không gian còn dư của Kiếm Nang, còn cả năm sáu túi bố Hồ Thiên.


Ít nhất giá trị phải hai mười vạn Pháp tiền.

Làm xong những điều này, Lục Khiêm không dám tham nữa.

Đoán chắc Phục Ba rất nhanh sẽ tới, lúc này không thể không có phản ứng được.

Nghĩ tới đây, Lục Khiêm không có chạy, mà xoay người bay về phía nhà kho ở bờ.

“Đi mau!” Thần Lãng gào lên với Lục Khiêm, dường như cảm ứng được cái gì đó.

Lục Khiêm giống như không nghe thấy, đi thẳng về nhà kho trước mặt.

Thất Sát Âm Phù kiếm nổ.

Lúc này, trong âm vụ có một người bước ra, người này tóc tím mắt vàng, khóe miệng mang theo chút máu, người này chính là ‘Ngư Long’!“Hửm? Vừa rồi chưa giết chết ngươi sao?” Lục Khiêm kinh ngạc.

Xoạt!Âm phong thổi qua, Kiếp Châm màu trắng từ bốn phương tám hướng ập tới.

Ầm!Cùng lúc này, một tia sét từ trên trời rơi thẳng xuống.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận