Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái


Loại nhân vật có cấp bậc như Thông U, có người nào không phải đánh bại thiên quân vạn mã, là người tài tu luyện đi lên từng bước một chứ.

Tu luyện không hề dễ, đó là tranh với trời, tranh với đất và tranh với người.

Người khác cũng chẳng phải là tượng gỗ vẫn luôn không nhúc nhích.

Ngay lúc mình tu luyện, người khác cũng đang tu luyện, có thể càng khắc sâu nỗi khổ hơn.

“Hùng quan tràn đầy đạo chân như thiết, tu sĩ chúng ta sợ cái gì.

” Lục Khiêm cười khoái chí, trong lòng mở rộng thông suốt, hiểu rõ vài phần.

Tư tưởng thông suốt, dường như cơ thể cũng trở nên nhẹ nhàng rất nhiều, Lục Khiêm nhanh chóng đi xuyên qua rừng giống như báo săn.

Sở dĩ có giác ngộ hôm nay là nhờ vào tu hành Thanh Tâm chú.

Ngộ ra ngoại vật là hư không, ngộ ra khả năng của bản thân, ngộ ra sự yên tĩnh trong tâm hồn.

Bởi vì Thanh Tâm thuật không thể tăng cường sức chiến đấu, lại lãng phí thời gian, nên đại đa số người đều không tu hành.

Nhưng vẫn có công hiệu đối với việc điều hòa tâm cảnh.


Thiên Xà bên trong tầng mây mênh mang đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một đạo nhân có mái tóc trắng rối tung, con ngươi màu xanh lục đậm, không nhìn thấy ngũ quan.

“Sau một trăm hai mươi năm, cuối cùng cũng mạnh mẽ phá vỡ được huyền quan rồi.

” Đạo nhân lẩm bẩm tự nói, trong giọng nói lộ ra sự vui mừng không thể che giấu: “Thì ra chủ nhân của động phủ cũng là Đạo Cơ viên mãn giống như lão phu, nhưng lại cô đọng Cương Sát cao hơn lão phu.

”Mấy trăm năm trước, đạo nhân nhận được cơ duyên do chủ nhân của động phủ để lại, tiến vào con đường tu tiên.

Đến hôm nay ông ta đã hấp thu toàn bộ truyền thừa còn lại.

Quỳ Thủy Thiên Xà Đạo Cơ đã biến thành Tiên Thiên Quỳ Thủy Thiên Xà Đạo Cơ cao hơn một bậc.

“Có hi vọng về Đan Kiếp rồi, đi thôi!”Quỳ Thủy Đạo Cơ, Thiên Xà pháp tướng.

Bao trùm trăm dặm, khuấy động thiên tượng.

Thiên Xà gào rống lao ra khỏi tầng mây, bay ra khỏi U Minh.

Biển mây màu xanh lục đậm lại trở về màu đen nhánh vĩnh hằng không đổi.

Lục Khiêm chậm rãi đứng dậy chuẩn bị trở lại đại điện an toàn.

Thu hoạch trong chuyến ra ngoài này cũng không tệ, đầu tiên là có được Hoàng Tuyền Thông Minh Hoa, bước vào cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ.

Đồng thời cũng thu được đến ba pháp khí có sức mạnh không tầm thường có giá trị từ mấy trăm đến hơn một ngàn đạo công, hơn nữa còn là loại dù ra giá cũng không ai bán.

“Trước mắt khoan hãy mang pháp khí đi bán.

Khi quay về thì đổi loại công pháp luyện khí, tự mình trải nghiệm ra tay sửa chữa.

” Trong lòng Lục Khiêm thầm nghĩ như thế.

Trở về sẽ luyện công pháp một chút, sửa vũ khí một chút, kéo căng khắc độ đại thành của Thái m Đạo Dẫn pháp, sau đó là chuẩn bị cho Dưỡng Thần.

Vừa nghĩ đến đây, hắn đột ngột nhảy người lên.

Sau khi ăn Thái Tuế Âm mặc vào thì cả người biến thành một bóng ma rồi bay đi nhanh chóng.


Cảnh sắc ở hai bên lùi lại rất nhanh.

Hắn nhìn thấy hết cảnh sắc ở U Minh không sót một thứ gì.

Yêu thụ dị thạch, quỷ nước thây khô.

Trong sương mù u ám màu xanh lét hiện ra vô số hình thù kỳ quái, sinh vật như thật như ảo.

Yêu thú quỷ quái hoặc là rên, hoặc rú lên, hoặc cười, hoặc khóc, rất giống một bức tranh Địa Ngục.

Đây thật sự là thiên đường của người tu luyện Quỷ đạo.

Tất nhiên, có lẽ cũng là Địa Ngục của bọn họ.

Trong bầu trời đêm, Bích Vũ Hàn Nha sải cánh dài năm trượng xẹt qua, để lại đuôi lửa m hỏa màu xanh biếc nhàn nhạt.

“Quác!!”Hàn Nha kêu lớn ra tiếng.

Khói độc m hỏa rơi xuống đầy trời, hoa cỏ cây cối đều khô héo hầu như không còn.

“Gào!”Một con ác quỷ cao ba trượng, mặt xanh nanh vàng, làn da đỏ đậm, đỉnh đầu hai có hai cái bướu lạc đà Âm hỏa, làn da đỏ hồng chui người ra từ trong rừng.

Cái mũi hình tam giác phun ra khói độc có màu sắc rực rỡ, khói độc chậm rãi nhúc nhích, phảng phất giống như là có sinh mệnh.

Vật này tên là Dạ Xoa Ngũ Độc Yên La, lấy năm loại sương mù độc lạ ngưng tụ vào cơ thể thành sương độc.

Nó dùng chân khí thúc đẩy, mũi lưỡi kích phát ra, mê hoặc tâm thần, đầu độc Pháp Thể của con người.


“Oắt con ở Thông U quan chỉ như thế này thôi sao? Tài năng thấp kém!”“Dạ Xoa Âm tướng cũng chỉ có như thế thôi, hừ!”Hai quái vật đánh nhau túi bụi, trời sụp đất nứt, xung quanh là một mảnh hỗn độn.

Quỷ vật ở xung quanh và mấy đám người cũng đang liều mạng chém giết.

Tụ thành tốp năm tốp ba, thỉnh thoảng truyền đến một tiếng hét thảm.

Nhìn vào quần áo, đám người ở một bên là Thông U quan.

Còn một bên khác dùng pháp thuật quỷ dị, sử dụng ác quỷ da xanh da đỏ.

Nếu hắn đoán không sai, đó hẳn là người của Dạ Xoa môn, những ác quỷ kia chắc là Dạ Xoa.

Trong “Bác Dị Ký”: Người Dạ Xoa là âm vật ở địa phủ U Minh, mặt có màu như màu xanh, tóc có màu như màu đỏ son, miệng cực lớn và có răng nanh.

Người ở hai bên trên không trung đều là cao thủ Dưỡng Thần kỳ.

Chỉ là trên người không có khí Cương Sát, chắc là Dưỡng Thần sơ kỳ.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận