Bằng Mặt Không Bằng Lòng


Hai người trao đổi xong thì vui vẻ hẳn, sôi nổi ân cần hỏi thăm tình hình yêu đương của nhau, con thuyền tình bạn tạm thời căng buồm ra khơi.
“Người anh thích là kiểu thế nào vậy?” Hình Vân chọt chọt Thịnh Hằng Xuyên, bắt đầu giở giọng khách sáo.
Ai ngờ Thịnh Hằng Xuyên lại im lặng nghiêm túc suy nghĩ rồi đáp: “Người anh thích à, là một người anh ngẫu nhiên gặp được thôi.”
“Chà, ngẫu nhiên.” Bèo nước gặp nhau, tình yêu như sương sớm, Hình Vân âm thầm bình luận.
“Vốn anh và em ấy là người của hai thế giới khác nhau, khi gặp nhau người ta chói mắt lắm, cũng rất thú vị, anh nghĩ mình đã gặp được người anh muốn có, anh cảm thấy may mắn khi đã nổi lòng tham tiến vào thế giới của người ta.”
Chậc chậc, người của hai thế giới, nghe đã biết chẳng ngon lành gì, Hình Vân lại âm thầm bình luận.
“Từ trước tới giờ anh vốn là người biết mình muốn gì, vậy nên anh tìm mọi cách tiếp cận người ta, cũng may người ta nghe được tiếng lòng anh, anh coi như lần đầu cầu được ước thấy.”
Đáng tin thế cơ anh giai, Hình Vân lại âm thầm bình luận thêm.
“Còn em thì sao?” Thịnh Hằng Xuyên như nhìn ra mấy lời bình trong lòng cậu, thấy không nhận thêm câu hỏi gì thêm thì mỉm cười không giải thích tiếp, quay sang hỏi ngược, “Người em thích là dạng người như thế nào?”
“Em ấy à.” Hình Vân đắm chìm trong yêu đương online, nhắc tới Xuyên Lưu thì kể cả ngày cũng chả hết chuyện, nháy mắt nghiêm túc hẳn, “Ban đầu em không thích ảnh đâu, em nghĩ ảnh chỉ giỏi thì bắt nạt người khác, em muốn thắng ảnh nhưng nhận ra mọi chuyện không như vậy, ấn tượng ban đầu chỉ là hiểu lầm.”
“Anh ấy nghiêm túc lắm, sai một lỗi nhỏ cũng xin lỗi em, những gì tốt nhất đều sẽ cho em hết.

Em sợ một ngày anh ấy rời khỏi thế giới của em, em chủ động tiếp cận để níu kéo anh ấy ở lại.”
“Thời gian bọn em quen biết chưa bao lâu nhưng em nghĩ, trên đời này chả ai tốt bằng anh ấy đâu.”
Hình Vân tuôn một tràng, đối phương chẳng ừ hứ lấy một lời.
Tình anh em plastic chỉ có tác dụng ngắn hạn, hết đát thì con thuyền chưa ra khơi được bao lâu cũng chìm nghỉm, dối trá lịch sự với nhau xong lại quay ra xỉa xói thẳng mặt nhau.
“Em nói thật nhá, em thấy người yêu anh chả có miếng đáng tin nào hết.” Hình Vân nói thẳng, “Anh ngẫm lại xem, anh và người ta là người của hai thế giới khác nhau.”
Thịnh Hằng Xuyên ghét bỏ lườm cậu, trầm giọng đáp: “Bạn nhỏ à, từ góc độ của anh nhìn lại, người yêu của em chả khác thằng tồi là mấy.”
Hình Vân phản pháo: “Còn lâu, anh làm gì có kiến thức.”
“Em chả hiểu gì về yêu đương thì có.” Thịnh Hằng Xuyên lời ít ý nhiều lắc đầu.
Hai người xé bỏ vẻ ngoài thân thiết, ở trong ánh hoàng hôn biến về nguyên hình, trao nhau cái nhìn khinh bỉ.
Hình Vân lắc đầu: “Anh là đồ cuồng ngược.”
Thịnh Hằng Xuyên xua tay: “Còn em là đồ yêu đến hèn mọn.”
Xa xa là cha mẹ đứng nhìn đôi trẻ nói chuyện.
“Hai đứa chúng nó trông hợp nhau phết nhỉ, không xem mắt tìm hiểu thử thì quá đáng tiếc.” Bà Trịnh cảm động, “Anh chị nhìn xem, chúng nó vui vẻ chưa kìa.”
“Ừ ừ, chỉ cần cho các con thêm thời gian thôi, chúng nó có biết bản thân hợp nhau thế nào đâu.” Tướng quân họ Thịnh mớm lời, “Không thì hai nhà lại cố thêm tí đi.”

Chỉ huy Hình vỗ tay: “Sắp xếp thêm buổi mai mối nữa cho chúng nó, nhanh chút nhé, vài ngày nữa hẹn nhau tại tinh cầu Dao Đài, tôi sẽ lên lịch.”
Hình Ngân: “…” Chắc là ảo giác thôi, không hiểu vì sao anh ta lại cảm nhận thấy không khí giương cung bạt kiếm giữa hai cái con người kia.
Hình Ngân mơ màng cả ngày hôm nay quyết định nuốt hết xuống bụng.
Bên bờ hồ, hai người nhìn thì hợp nhau không tưởng lại đang dốc lòng tâng bốc đối tượng của mình lên mây xanh, giẫm người yêu đối phương xuống đất không thương tiếc, ai biết họ đang làm cái gì.
Hình Vân tỏ vẻ thân thiết trong nháy mắt: “Tuy người yêu anh nghe qua cũng xoàng xoàng thôi, thế nhưng chúc anh hạnh phúc nha.”
“Anh biết rồi.” Thịnh Hằng Xuyên mỉm cười nhìn cậu, “Còn em nữa, đừng có ngáng chân nhau nhé.”
Hình Vân cẩn thận hỏi lại: “Chúng ta… Chắc không gặp lại nhau đâu nhỉ?”
Thịnh Hằng Xuyên bình tĩnh: “Không phát sinh gì ngoài ý muốn thì chắc vậy đấy.”
Hai người đưa lưng về ánh hoàng hôn, chân thành phất tay “say no”.
Tinh hạm tư nhân nhà họ Hình cất cánh, Hình Vân cũng ra về, vừa ra đến cảng hàng không New Trallie thì nhận được tin nhắn từ Xuyên Lưu.
“Anh xong việc rồi, hôm nay về, mai gặp nhau trong game nhé” – From Xuyên Lưu.
Nhìn xem, Xuyên Lưu tín thế này cơ mà, xong việc cái ới cậu luôn.
“Vâng ạ.” Hình Vân reply, “Tuần sau đến giải 2vs2 rồi, chúng mình luyện tập từ mai nha.”
“Chỉ tập thôi hả?” Xuyên Lưu ám chỉ.
“Đánh khi em livestream.” Hình Vân ngầm hiểu, sự đồng điệu đạt max điểm, “Sau đó chúng mình tìm một cái map đẹp đẹp, chẳng làm gì hết, em chỉ muốn ở bên anh thôi.”
“Ừ.” Xuyên Lưu hài lòng.
Tối hôm sau, Hình Vân quay về phòng livestream nhận một đống cười cợt từ đám viewer.
[Ái chà chà, đứa nào hứa sẽ không sủi stream nữa vậy?]
[Tôi chờ cả tối qua đấy, đồ lừa tình.]
[Danh hiệu vua sủi kèo mãi trường tồn, đề nghị Bồ Câu Đưa Thư đến thăm cây đại thụ số 19653 của map núi tuyết.]
“Ủa cái cây đấy sao vậy?” Hình Vân hơi tò mò.
Đám viewer chỉ chờ cậu hỏi câu này để nhảy ào ào vào.
[Trang chủ game Đồng Cỏ Bao La, tôi thấy nó lên rồi đấy.]
[500 anh em ngồi canh trong game đã khiến nhà phát hành cảm động gớt nước mắt, trong bản đồ núi tuyết xuất hiện thêm chế độ chơi mới.]
“Chơi cái gì á?’ Hình Vân hỏi.
Một gốc cây gia tài bạc triệu, muốn gì nữa.
[Mở chức năng trang sức, tụi này có thể đến khu mua sắm mua đồ, thích thì treo lên cây.]

[Đúng rồi, hôm qua tôi mua đâu đấy hơn chục ngàn con bồ câu, treo hết lên cây.]
[Không chỉ là cây bình thường, đây là minh chứng cho tội ác của Bồ Câu Đưa Thư.]
Hình Vân: “…”
Không cần nghe làn đạn comment mô tả, lúc online đáp gần cây số 19635, cậu đã được tận mắt thấy bồ câu trắng khắp tán cây.
“Các người… Thừa tiền hay gì?” Hình Vân dở khóc dở cười.
[Mỗi lần mi sủi kèo sẽ có thêm một con móc trên cây, để cho cả cái game này nhớ đây là cây của mi.]
[Mỗi lần mua hẳn năm con vào.]
Trước kia khi phát triển game Đồng Cỏ Bao La chưa ai nghĩ đến cái này, giờ thứ kiếm bộn tiền lại là một gốc cây chả hiểu chui ra từ đâu.

Nhà phát hành game cũng biết tận dụng mọi thứ kiếm tiền, mồm chú trọng trải nghiệm người chơi nhưng thực chất sẽ nhân cơ hội bòn tiền điên cuồng, con bồ câu già mặt dày cũng thấy xấu hổ.
“Sau này…” Cậu nhịn không nổi.
[Nín dùm.] Viewer rưng rưng lên án.

||||| Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể |||||
[Ngoan, Xuyên Lưu đang chờ cưng kìa, đi chơi với anh yêu đi, đừng đặt flag.]
“Okay.” Đáp ứng viewer, Hình Vân quyết định sẽ vui vẻ yêu đương, không phụ lòng kì vọng của anh em.
Bồ Câu Đưa Thư và Xuyên Lưu tập luyện xong, một bé thỏ bự vội vàng thoát khỏi menu game, biến mất khỏi phòng livestream.
[Nó offline rồi hả?]
[Ừ…]
[Sao tôi cứ thấy sai sai? Stream của Bồ Câu Đưa Thư hôm nay chỉ bằng 1/2 mọi ngày thôi.]
[Hai cái đứa kia lén lút làm gì rồi?]
[Vụng trộm chứ gì, cấp báo cho anh em, con Bồ Câu vẫn online nha.]
[Cũng được, thôi off nhớ, đêm nay có guild chiến quy mô lớn.]
[Má, suýt quên, tôi cũng có việc bận, lâu lắm chưa sờ đến boss bản đồ mới ra, mấy người trong team cũng sắp bỏ game cmnr.]
Mất đi streamer, trong phòng livestream cũng chả còn sôi động.

Hình Vân hiển nhiên vẫn online, cuộc đời đâu chỉ có đánh giết, cậu muốn trải qua thế giới hai người cùng Xuyên Lưu.

Hình Vân đóng livestream, đổi bản đồ với Xuyên Lưu nhảy xuống một thảo nguyên.

Hôm nay là ngày guild chiến trong Đồng Cỏ Bao La, bản đồ sa mạc cách vách là chiến trường, bản đồ bên này chả có ai.
Gió thảo nguyên tươi mát, xung quanh không ai quấy rầy, hai người ngồi bên hồ ngắm đàn chim di cư bay về.
Hình Vân ngồi cạnh Xuyên Lưu, khẽ dựa lên vai anh, ở trong thế giới giả lập không bị ảnh hưởng bởi chuyện bên lề, bỏ đi vấn đề sinh lý, chỉ thích anh bằng tấm lòng thôi.
Cảm nhận được cái vuốt tóc của Xuyên Lưu, Hình Vân nhắm mắt, cảm nhận làn gió thảo nguyên nhẹ nhàng thổi qua.
“Qua hôm nay là đến giải đấu rồi.” Hình Vân nhỏ giọng.
Cậu và Xuyên Lưu quen nhau dưới trời cát vàng, đi một đường thành yêu qua mạng, coi như trải qua không ít thứ, chẳng phải vậy cũng đồng nghĩa họ đã có vị trí nhất định trong thế giới của nhau, sẵn sàng đi thêm bước nữa.
“Ừ, chờ lâu rồi, sẽ đánh thật tốt.” Xuyên Lưu đáp.
Hình Vân gật đầu thử dò hỏi: “Nếu giải đấu này đạt thứ hạng cao thì có thể tham gia buổi offline thường niên của Hân Hỏa, Xuyên Lưu ơi, anh sẽ đi chứ?”
Cậu hơi nôn nóng.
“Chắc chắn rồi.” Xuyên Lưu hiểu ý cậu ám chỉ, giọng nói còn mang theo ý cười, “Nhưng anh không thích chờ lâu vậy đâu, muốn gặp em sớm cơ.”
Hình Vân vui vẻ hẳn lên, ngồi ngay ngắn lại: “Vậy chúng mình gặp ngay sau giải đấu nha.”
“Được.” Xuyên Lưu đồng ý.
“Xuyên Lưu à, em có thể hiểu thêm một chút về anh không?” Nếu đã quyết định nâng tầm mối yêu qua mạng này, Hình Vân không ngại cho Xuyên Lưu cơ hội gặp gỡ ngoài đời.
Xuyên Lưu mỉm cười: “Em hỏi, anh có gì đáp nấy.”
“Em nhớ anh là Alpha, anh có thể kể thêm cho anh về anh ngoài đời không ạ?”
Xuyên Lưu gật đầu, nghĩ một lúc rồi nói: “Anh ngoài đời chắc hơn em vài tuổi, anh nhớ em vẫn đang đi học nhỉ, công việc của anh thì hơi phức tạp, nhưng chắc chắn vẫn nuôi nổi em.”
“Em cũng sẽ cố gắng kiếm tiền mà.” Hình Vân nâng tay, má đỏ hây hây.
“Không sao, em thích sủi kèo thì cứ sủi kèo đi.” Xuyên Lưu nói tiếp, “Trừ lúc hẹn hò với anh.”
Hình Vân: “!!!!”
True love của bé xuất hiện rồi!
“Thật ra thì có chuyện này em phải nói với anh.” Giữa người thương không nên có bí mật, Hình Vân quyến tâm nói thật chuyện xảy ra mấy hôm nay với Xuyên Lưu.
“Em nói gì, õng ẹo ngại anh gì nữa?” Xuyên Lưu trêu ghẹo.
Hình Vân ném hòn sỏi bên người đi, trên hồ nước trong veo nhảy lừng gợn sóng: “Người nhà mai mối cho em, em không thích anh ấy đâu, chỉ gặp cho có thôi, sau khi chúng mình gặp nhau em sẽ dẫn anh về ra mắt.”
“Cái ấy thì có gì đâu.” Xuyên Lưu mỉm cười, “Anh sẽ không chia tay em vì lý do này.”
Hình Vân an tâm gật đầu: “Sẽ nhanh thôi, em sẽ cho họ thấy người em yêu là người tốt nhất.”
“Người nhà cũng mai mối một Omega cho anh, nhưng anh không thích.” Xuyên Lưu đáp, “Em là người anh vất vả theo đuổi về tay, anh sao có thêm người khác được.”
Hình Vân ngạc nhiên: “Người ấy thế nào ạ?”

Xuyên Lưu lắc đầu: “Một đứa con nít quỷ chưa cai sữa.”
Hình Vân: “…” Nghe đã thấy chả ra cái vẹo gì rồi.
Hình Vân – một sinh viên trưởng thành.
“Cái người cha mẹ em mai mối cho cũng dở hơi lắm.” Hình Vân thở dài, “Đồ ngốc to xác tự cho rằng mình cái gì cũng biết.”
Xuyên Lưu như trút được gánh nặng: “Tốt quá, anh yên tâm rồi.”
Trước ngày họ gặp mặt sẽ chả có gì cản đường.
Hai người hoàn toàn thả lỏng ôm lấy nhau trong làn gió đồng nội nhè nhẹ, Xuyên Lưu hơi cúi xuống hôn một cái lên mi tâm Hình Vân.
Hình Vân cũng chủ động nhận lấy.

Yêu qua mạng thích quá đi, cậu hơi chóng mặt hoa mắt rồi.
Nhanh chóng, Hình Vân cảm thấy lâng lâng không chỉ do yêu qua mạng…
Đất dưới chân họ đang rung lắc.
Hình Vân: “?” Động đất hả?
Dù chỉ trong game, Xuyên Lưu vẫn dành phần lớn thời gian che chở cho cậu.
Mặt đất ngưng rung lắc, một con quái vật từ từ bay lên từ mặt nước, nhìn họ từ trên cao.
“Sao cái map này lại có quái vật?” Hình Vân ngờ vực.
Xuyên Lưu lắc đầu, tỏ vẻ không hiểu.
“Em nhớ ra rồi.” Hình Vân vỗ tay, “Gần đây mới ra boss bản đồ, vài team toàn đi săn boss không à.

Boss núp kĩ lắm, điều kiện ra boss không rõ, nghe đâu còn cực kì khó nhai, phải có chỉ huy và team đông người mới hạ nổi.”
Boss ngẫu nhiên xuất hiện chặn đường lui của họ, trong tay nâng hai tảng đá lớn mở miệng: “Các người đánh rơi khối kim thạch hay tảng đá bên cạnh?”
Xuyên Lưu: “…”
Hình Vân: “…”
Cái này thì Hình Vân biết, cậu ăn ngay nói thật: “Tao chọn hòn đá bình thường, mà thôi bỏ đi, mày cũng có thể cút.”
Con boss hài lòng gật đầu, gầm một tiếng rồi ném cả hai về phía họ.
Sau hai tiếng nổ, Bồ Câu Đưa Thư và Xuyên Lưu còn 1/2 cây máu dắt tay nhau chạy như điên trên thảo nguyên, phía sau kéo theo một con boss giận đùng đùng.
[Thông báo hệ thống: Boss bản đồ mới đã xuất hiện, cấp bậc Lv???, người phát hiện Xuyên Lưu và Bồ Câu Đưa Thư, địa điểm xuất hiện là thảo nguyên ven hồ.

Điều kiện xuất hiện là “Sự phẫn nộ của chó độc thân”, đã kết hôn chớp nhoáng còn tán tỉnh ân ái, mời mọi người tới đánh quái.].


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui