Băng Đế

Cùng lúc đó, linh hồn Tô Phong cùng Thái âm chân hỏa đã hợp lại làm một, nên hắn bắt đầu kế hoạch bế quan trùng kích Nguyên Thần cảnh.

Liên tục thời gian mấy tháng, Tô Phong ở Bách Thảo Điện cùng Hoàng Dược Tiên học cách luyện đan dược cửu phẩm bồi nguyên đan. Cũng giống như lần trước, Tô Phong nói với Hoàng Dược Tiên hắn muốn bế quan chuyên tâm nghiên cứu luyện đan thuật, luyện ra cửu phẩm đan dược bồi nguyên đan.

Việc Tô Phong bế quan, Hoàng Dược Tiên đương nhiên không phản đối, nếu như lần bế quan này có thể thành công luyện ra bồi nguyên đan, như vậy, Tô Phong sẽ trở thành đan dược sư mạnh nhất Bách Thảo Phong sau Hoàng Dược Tiên, cho dù là trưởng lão có luyện đan thuật mạnh nhất thì cũng chỉ là đan dược sư bát phẩm mà thôi.

Trước khi bế quan, Tô Phong cũng đến tìm Hư Tử Uyên cáo biệt, lần này Tô Phong dự định bế quan lâu một chút, hắn cũng không biết lần này hắn bế quan mất bao lâu nữa.

Ở sát ngay gần Hư Tử Uyên vậy mà không thể gặp nàng, cảm giác này vô cùng khó chịu, nhưng vì sự phát triển sau này, Tô Phong quyết định bế quan, chỉ có nầng cao tu vi sau này mới có hi vọng giải cứu Hư Tử Uyên khỏi huyền âm tuyệt mạch.

Phong ấn động phủ, Tô Phong bắt đầu đại nghiệp bế quan.

Thấm thoát ba táng trôi qua, năm nay, trời rơi một trận tuyết lớn biến Bách Phong Thảo thành một dải trắng tinh. Nhưng Tô Phong đang bế quan trong Dược Tiên động phủ không hề hay biết gì, hắn vẫn như trước ra sức trùng kích Nguyên Thần cảnh.

Trước Dược Tiên động phủ là một bóng người màu lục. Nàng im lặng đứng đó, nhìn vào bên trong động phủ, cứ như vậy suốt một canh giờ.

Nàng đã đứng ở đây rất nhiều ngày liên tiếp.

- Tô Phong sư đệ đã bế quan ba tháng, cũng không biết đan dược cửu phẩm của đệ ấy luyện thành hay chưa? Với thiên phú yêu nghiệt như vậy, cho dù là đan dược c cửu phẩm hắc cũng không thể làm khó được đệ ấy.

Nhìn động phủ lặng ngắt như tờ, Hư Tử Uyên thầm nghĩ.

Năm ngoái Hư Tử Uyên tự mình bế quan thì không nghĩ gì, năm nay Tô Phong bế quan, nàng lại có cảm giác rõ ràng đang ở ngay trước mắt mà chỉ có thể nhớ nhung, không thể gặp mặt.

Ngày thứ hai, Hư Tử Uyên lại xuất hiện bên ngoài động phủ, chăm chú nhìn vào bên trong, nội tâm cồn cào ngứa ngáy, vô cùng khó chịu, cảm giác này chỉ những khi nghĩ đến Tô Phong mới giảm nhẹ đi một chút, nếu như gặp được Tô Phong, cảm giác ngứa ngáy đó sẽ không có còn khó chịu nữa mà chuyển biến thành khoan khoái...

Ngày thứ hai, Tô Phong vẫn không ra ngoài...

Trận tuyết lớn đó kéo dài đúng mười ngày mười đêm rồi mới chịu dừng, Hư Tử Uyên mỗi ngày đều đến trước Dược Tiên Động, vết chân của nàng đều bị đại tuyết vô tình xóa hết, trừ bản thân nàng, không một ai biết liên tục mấy ngày, ngày nào nàng cũng đứng bên ngoài Dược Tiên động phủ ít nhất một canh giờ.

Sau trận đại tuyết, bầu trời lại trở nên quang đãng, ánh mặt trời chiếu khắp đại địa, mặc dù ánh sáng vẫn còn yếu nhưng dưới nhiệt lượng của mặt trời, tuyết trên mặt đất vẫn ào ào dung hóa...

Lai qua hơn mười ngày nữa, trừ những góc lõm vào, tất cả tuyết trên mặt đất đều đã tan ra, hóa thành nước tuyết, lưu nhập vào dòng chảy dưới núi.

Hôm đó, mới sáng sớm Hư Tử Uyên đã đứng bên ngoài Dược Tiên động phủ, lòng thầm nghĩ:

“Ngũ mạch đại tỷ thí chỉ còn chưa đến ba ngày nữa, Tô Phong sư đệ sao vẫn chưa xuất quan?”


Lại một ngày, mặt trời lặn rồi lại mọc, bên ngoài Dược Tiên động phủ, lại đứng một cô gái lục y xinh đẹp, lòng thầm nghĩ:

“Cách ngũ mạch đại tỷ thí chỉ còn chưa đến hai ngày, Tô Phong sư đệ sao vẫn chưa xuất quan?”

Lại một ngày nữa, trời vừa sáng, cô gái áo lục đẹp như tiên nữ trên trời lại đứng bên ngoài Dược Tiên động phủ, lòng thầm nghĩ:

“Cách ngũ mạch đạu tỷ thí chỉ còn một ngày, hôm nay còn không xuất quan, ngày mai ngũ mạch đại tỷ bắt đầu, Tô sư đệ sẽ bỏ lỡ mất...”

Đúng lúc đó, đột nhiên phía trước vang lên một tiếng động, tảng đá lớn phong ấn lối vào động nhất thời mở ra, một thân niên áo xám xuất hiện ngay trước cửa động.

Thanh niên áo xám đó chính là Tô Phong, lúc này hắn đã tròn mười bảy tuổi nhưng nhìn chẳng khác gì một thanh niên mười tám mười chín. Ba tháng bế quan, mặc dù chưa thể đột phá vào Nguyên Thần cảnh, nhưng hắn có tự tin chỉ cần cho hắn thời gian trong vòng một năm hắn sẽ bước vào Thần Hải cảnh.

Tô Phong mở phong ấn động, đầu tiên hắn nhìn thấy là thân ảnh lục sắc đẹp tựa tiên nữ đang đứng bên ngoài động phủ.

Trái tim Tô Phong như bị một sợi dây dài quấn lấy, kéo mạnh làm cho nó không ngừng run rẩy, chớp chớp mắt mấy cái, Tô Phong chạy đến trước mặt Hư Tử Uyên, kinh hỉ nói:

- Sư tỷ, sao sư tỷ lại ở đây?

Hư Tử Uyên nhìn Tô Phong, mắt đột nhiên nóng bừng, hai hàng lệ tuôn lã chã. Rồi bất ngờ, hai tay nàng ôm chặt, kéo cổ Tô Phong, đầu hơi nâng, môi hướng lên, chạm vào môi Tô Phong.

Tô Phong thoáng giật mình, hành động này của Hư Tử Uyên khiến hắn có chút bất ngờ...

Đúng là sư tỷ sao? Tô Phong không khỏi hoài nghi, sư tỷ sao lại... Sao lại chủ động ôm ta? Hôn ta?

Nụ hôn này không chỉ là một cái chạm nhẹ như lần trước, đôi môi mềm mại của Hư Tử Uyên ấn chặt lên môi Tô Phong, mãi mà vẫn chưa phân khai.

Một lúc lâu sau, Tô Phong mới tỉnh lại từ trong kinh ngạc. Hư Tử Uyên rõ ràng là không biết hôn, chỉ biết hai môi chạm vào nhau, không biết bất cứ động tác gì, nhưng nàng biết, lúc nhìn thấy Tô Phong, niềm vui trong lòng nàng không thể nhiều hơn được nữa, nàng chỉ muốn hôn Tô Phong, thật lâu, thật lâu.

Tô Phong từ từ giơ tay, ôm lấy má sư tỷ, môi mở ra, cái lưỡi ấm áp từ từ lưới qua môi nàng.

Khớp hàm của Hư Tử Uyên bị Tô Phong chạm vào, lập tức mềm ra, hé mở một cách vô thức. Khoảnh khắc khớp hàm vừa mở, lưỡi Tô Phong tranh thủ cơ hội, luồn vào bên trong miệng sư tỷ.

Xoạt...

Hai cái lưỡi ấm áp chạm vào nhau, lập tức phát ra cảm giác khoan khái như vừa bị một dòng điện nhẹ đánh trúng, từ môi, chạy thẳng vào tim.

Được lưỡi của Tô Phong dẫn dắt, cái lưỡi thơm tho của Hư Tử Uyên cũng bắt đầu cuốn động, hai người không ngừng quấn chặt lấy nhau...


Một lúc lâu sau, Tô Phong nâng mặt Hư Tử Uyên, từ từ rời môi, ngẩng đầu, nói khẽ:

- Sư tỷ.

Hư Tử Uyên vùi đầu vào ngực Tô Phong, nói:

- Sư đệ, ta nhớ đệ.

- Sư tỷ, ta cũng nhớ sư tỷ.

Tô Phong giơ tay, ôm chặt Hư Tử Uyên vào lòng.

Ngày thứ hai là ngày Tô Phong tiến nhập Hư Thiên Tông tròn ba năm, hôm đó, cũng là ngày ngũ mạch đại tỷ thí chính thức bắt đầu.

Ngũ mạch đại tỷ thí, mỗi mạch tổng công có tám đệ tử tham gia, trừ thủ tọa các mạch, đệ tử trưởng lão có thể trực tiếp tham gia, danh sách cụ thể trước ngũ mạch đại tỷ thí một tháng, các mạch đều tiến hành tiểu tỷ thí, lựa chọn đệ tử tham gia.

Tô Phong là đệ tử thân truyền của Hoàng Dược Tiên, có thể trực tiếp tham gia.

Đệ tử mới nhập môn, có thể được thủ tọa, trưởng lão thu làm đệ tử thân truyền không nhiều, những người đó, hầu như đều thông qua các mạch tiểu tỷ thí.

Cho nên, đệ tử tham gia ngũ mạch đại tỷ thí, đều là đệ tử có tu vi mạnh nhất các mạch.

Tô Phong nâng tu vi của mình ngang với Thần Hải cảnh rồi báo với Hư Tử Uyên và Hoàng Dược Tiên, cả hai đều rất chấn động, nhưng cuối cùng cảm giác chấn động vẫn biến thành kinh hỉ, Hoàng Dược Tiên đưa cho Tô Phong một món pháp bảo hạ phẩm, làm vũ khí cho Tô Phong tham gia ngũ mạch đại tỷ thí...



Ngũ mạch đại tỷ thí là sự kiện lớn được Hư Thiên Tông tổ chức năm năm một lần, mỗi một khóa đệ tử mới có thể tham gia ngũ mạch đại tỷ thí đều là một niềm vinh hạnh, nếu như được xếp vào danh sách hàng đầu thì sẽ được tất cả kính trọng và sùng bái. Như Vân Phiêu Trần, ngũ mạch đại tỷ thí hai mươi năm trước, hắn thế như chẻ tre giành vị trí số một ngũ mạch, được đệ tử đồng niêm tôn xưng đại sư huynh, từ đó trở đi các đệ tử phía sau cũng theo thói quen gọi hắn là đại sư huynh. Ngũ mạch đại tỷ thí mười năm trước, thiếu tông chủ Vô Chân cũng thế như chẻ tre giành ngũ mạch đệ nhất, được đệ tử ngũ mạch sùng bái, danh tiếng cực thịnh, so với đại sư huynh Vân Phiêu Trần không hề thua kém. Chớp mắt đã qua mười năm, Hư thiên Tông lại có một đệ tử thiên tài tuyệt thế tiên căn thượng phẩm, ngũ mạch tỷ thí năm nay, mức độ hưng thịnh giống y như mười năm, hai mươi năm trước lúc Vô Chân và Vân Phiêu Trần tham gia.

Từ sáng sớm, Tô Phong đã cùng Hư Tử Uyên đến quảng trường Bách Thảo Phong, ngũ mạch đại tỷ thí là trận đấu giữa các đệ tử áo xám, Hư Tử Uyên đương nhiên không thể tham gia, nàng đi chỉ là để trợ giúp cho Tô Phong mà thôi.

Đệ tử đi chủ mạch Đô Thiên Phong tham gia ngũ mạch đại tỷ thí đều đã tập trung trên Bách Thảo Phong, tất cả gần hai mươi người, trừ bảy đệ tử là đệ tử áo xám ra, những người còn lại, màu áo không giống nhau, đều là những người đi theo cổ vũ. Cộng thêm Tô Phong, số đệ tử áo xám vừa tròn tám người.

Bảy người còn lại tu vi ở Tiên Thiên cảnh tầng sáu đến Tiên Thiên cảnh tầng tám. Hoàng Phủ Cực chính là đệ tử áo xám có Tiên Thiên cảnh tầng tám.


Bách Thảo Phong lấy luyện đan làm chủ, phương diện tu luyện, không bằng những mạch khác. Mỗi một khóa tổng cộng chi có ba mươi đệ tử, lựa chọn tám người, tu vi Tiên Thiên cảnh hậu kỳ chỉ có chưa đến một nửa, trừ Tô Phong và Hoàng Phủ Cực ra, chỉ có hai đệ tử Tiên Thiên cảnh tầng bảy. Bốn người còn lại là Tiên Thiên cảnh tầng sáu, tầng sáu và tầng bảy là sự khác biệt giữa trung kỳ và hậu kỳ, không thể mang ra so sánh được.

Nếu như là các mạch khác, lựa chọn tám đệ tử hàng đầu chí ít cũng có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng bảy, đệ tử bước vào Tiên Thiên cảnh tầng chín cũng có, đệ tử có thể tham gia ngũ mạch đại tỷ thí, thành tựu sau này đều là đột phá đến Thần Hải cảnh, cuối cùng trở thành trưởng lão Hư Thiên Tông.

Mỗi kì ngũ mạch đại tỷ thí, Bách Thảo Phong hầu như đều về chót. Mặc dù Bách Thảo Phong lấy luyện đan là chính, nhưng, trên ngũ mạch đại tỷ thí lúc nào cũng bị bốn mạch còn lại đạp dưới chân, lâu dần khó tránh khỏi việc bị mất thể diện.

Cho nên tông chủ Vô Thủy mới nói với Tô Phong, hi vọng hắn có thể cải thiện hiện trạng tu vi thấp kém của Bách Thảo Phong.

Năm nay, đệ tử tham gia ngũ mạch đại tỷ thí của Bách Thảo Phong so với những năm trước mạnh hơn rất nhiều.

Tin Tô Phong bước vào Thần Hải cảnh Trúc Thai kỳ chỉ có Hư Tử Uyên và Hoàng Dược Tiên biết. Ngũ mạch đại tỷ thí sắp đến, hai người cũng không định ban bố tin này.

Cứ để cho Tô Phong làm chấn động mọi người, cho dù tu vi Tô Phong triển hiện, chỉ có Tiên Thiên cảnh tầng chín. Đệ tử tham gia ngũ mạch đại tỷ thí, mới nhập môn ba năm mà thôi, mặc dù nói hầu như đều là trưởng lão dự bị của Hư Thiên Tông, nhưng tu vi hiện tại có thể đạt đến Tiên Thiên cảnh tầng chín, cũng đếm trên đầu ngón tay. Mỗi một mạch, khó khăn lắm mới xuất hiện một người.

Hơn nữa, Bách Thảo Phong còn có một Hoàng Phủ Cực, tu vi Tiên Thiên cảnh tầng tám, trong số đệ tử tham gia ngũ mạch đại tỷ thí, thực lực cũng xếp hàng đầu, nhân số nhiều nhất là đệ tử Tiên Thiên cảnh tầng bảy, đệ tử Tiên Thiên cảnh tầng sáu hoàn toàn chỉ là bước đệm. Qua vòng đầu tiên, chín mươi phần trăm là sẽ bị đào thải.

Ngũ mạch đại tỷ thí trước đây, đệ tử Bách Thảo Phong tám người thì bảy người bị loại ngay từ vòng một, trên mặt Hoàng Dược Tiên không có lấy một nụ cười, nhưng năm nay thì không giống vậy, tâm trạng Hoàng Dược Tiên vui vẻ, từ hôm qua biết Tô Phong đã đột phá Trúc Thai cảnh, Hoàng Dược Tiên mừng không khép nổi miệng, rốt cục ngũ mạch đại tỷ thí lần này, Bách Thảo Phong cũng có thể làm nên đại sự.

- Xuất phát...

Hoàng Dược Tiên đến trước mặt mọi người, thấy nhân số đã đủ, cao giọng nói.

Dứt lời, một đệ tử áo lam bước đên, chính là vị sư huynh ba năm trước đã dùng Độ Thiên Chu đưa bọn Tô Phong đến Bách Thảo Phong. Hắn là một trong những đệ tử tu vi Thần Hải cảnh của Bách Thảo Phong, tên gọi Huyền Hùng.

Ba năm trước, Huyền Hùng mới chỉ là một đan dược sư lục phẩm, biểu hiện ở luyện đan đại hội của Tô Phong khiến Huyền Hùng bị kích thích, bế quan một năm, cuối cùng luyện xuất thai nguyên đơn thành công, trở thành một đan dược sư thất phẩm.

Vì có tu vi Thần Hải cảnh, lại là đan dược sư thất phẩm, hai năm sau Huyền Hùng chắc chắn trở thành trưởng lão Bách Thảo Phong. Trong mắt các đệ tử Bách Thảo Phong, thanh danh chỉ thua mỗi Hư Tử Uyên.

Huyền Hùng tung Độ Thiên Chu, đợi tất cả mọi người lên xong, Huyền Hùng điều khiển Độ Thiên Chu, bay thẳng đến chủ mạch Đô Thiên Phong, không lâu sau Đô Thiên Phong đã xuất hiện trước mắt. Độ Thiên Chu đáp xuống, dừng ở quảng trường hình tròn rộng ngàn trượng vuông trên Đô Thiên Phong.

Hoàng Dược Tiên bảo mọi người đứng ở đó, còn mình phá không bay lên Hư Thiên Điện.

Đã có hai nhóm đến trước Bách Thảo Phong, một là Thanh Viêm Phong, một là Lạc Hà Phong. Đại sư huynh Vân Phiêu Trần cũng ở trong số các đệ tử Thanh Viêm Phong. Đi bên cạnh Hư Tử Uyên, Tô Phong nói:

- Sư tỷ, đại sư huynh đã từng dạy đệ một tháng Ngự Hỏa Phần Thiên quyết, chúng ta qua bên đó chào đi.

Hư Tử Uyên gật gật đầu, cùng Tô Phong đi về phía đệ tử Thanh Viêm Phong, đến trước mặt Vân Phiêu Trần, Tô Phong chắp tay nói:

- Đại sư huynh, huynh cũng đến à.

Hư Tử Uyên cũng hành lễ với Vân phiêu Trần.

- Tô sư đệ, cố gắng nỗ lực, với tốc độ tu luyện Ngự Hỏa Phần Thiên quyết của đệ, ngũ mạch đại tỷ thí lần này, đủ để vươn lên top 3.


Vân Phiêu Trần gật gật đầu nói với Tô Phong. Sau đó, quay sang Hư Tử Uyên. Trong mắt người đàn ông hào sảng này, cũng không khỏi lộ ra vài phần dịu dàng, nói:

- Tử Uyên sư muội.

Hư Tử Uyên khẽ gật đầu, thân thể hơi dựa vào người Tô Phong, dùng ngữ âm vô thanh, biểu đạt ý tứ.

- Hư sư tỷ...

Các đệ tử Thanh Viêm Phong đồng thành chào, Hư Tử Uyên ở Hư Thiên Tông có danh khí cực thịnh, không hề thua kém đại sư huynh Vân Phiêu Trần và thiếu tông chủ Vô Chân. Đối với Hư Tử Uyên, các đệ tử Thanh Viêm Phong lộ ánh mắt như dang nhìn một nữ thần, đối với Tô Phong thì không được thân thiện như vậy. Một là vì Tô Phong và Hư Tử Uyên nhìn giống như một đôi tình nhân, khiến người ta đố kị, hai là bì lúc này Vân Phiêu Trần nói Tô Phong rất có thể lọt vào top 3. Số một khẳng định là Hoàng Phủ Hạo rồi, nói như vậy khác gì bảo tám đệ tử Thanh Viêm Phong tham gia sẽ có ít nhất bảy người không bằng Tô Phong?

Hư Tử Uyên khẽ mỉm cười với các đệ tử, gật gật đầu, khiến không ít người lại bị nàng bắt mất hồn.

Lần này, lại có một chiếc Độ Thiên Chu nữa dừng lại trên quảng trường Đô Thiên Phong. Đệ tử Ẩn Kiếm Phong cuối cùng cũng đã đến.

Thủ tọa Lệ Kiếm Quân cũng để các đệ tử đứng trên quảng trường đợi, còn mình hóa thành một đường hào mang, bay vào Hư Thiên Điện.

- Hoàng Phủ sư huynh... Hoàng Phủ sư huynh...

Hoàng Phủ Hạo vừa xuất hiện, không ít đệ tử nữ của Lạc Hà Phong nhất thời vỗ tay reo hò.

Hoàng Phủ Hạo chào hỏi các sư huynh đệ của Ẩn Kiếm Phong trước, sau đó đi vào giữa đám đệ tử nữ của Lạc Hà Phong, Liễu Thanh Y chính là thủ lĩnh của họ.

Liễu Thanh Y và Hoàng Phủ Hạo gặp nhau, không hề kiêng kị dính ngay làm một, xem ra chuyện họ yêu nhau sớm đã được công khai. Thủ tọa Lạc Hà Phong Uất Lạc Hồng và Thủ tọa Ẩn Kiếm Phong Lệ Kiếm Quân có mối quan hệ không bình thường, qua lại rất thân thiết. Mỗi lần Uất Lạc Hồng đi Ẩn Kiếm Phong đều mang theo Liễu Thanh Y, đệ tử yêu quý nhất của mình. Hoàng Phủ Hạo là tiên căn thượng phẩm, địa vị trong Hư Thiên Tông không hề thấp, lại là đệ tử thân truyền của Lệ Kiếm Quân nên Liễu Thanh Y chủ động quyến rũ hắn.

Liễu Thanh Y cũng là mỹ nữ nổi tiếng của Hư Thiên tông nên Hoàng Phủ Hạo nhanh chóng bị lừa ngã vào thân thể trắng ngần của nàng ta. Đương nhiên, Hoàng Phủ Hạo và Liễu Thanh Y rốt cục ai lừa ai trừ hai người họ ra người ngoài không ai biết.

Hoàng Phủ Hạo rõ ràng rất được các nữ đệ tử của Lạc Hà Phong ái mộ, tám đệ tử áo xám chí ít có năm người đang vây quanh hắn, kích động vô cùng. Nhưng ánh mắt Hoàng Phủ Hạo chiếc liếc sang một phía, nơi đó có một đệ tử áo xám, như một đóa hoa sen mọc lên giữa bùn, mang lại cho người ta cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái. Dung mạo tuyệt đẹp, so với Liễu Thanh Y thậm chí còn có phần nhỉnh hơn. So với Hư Tử Uyên chỉ khiêm nhường đôi chút, nếu để Tô Phong đánh giá, e rằng chỉ có thể dùng hai người Cổ Thiền, Vân Tuyết để so sánh.

Mỹ nhân mặc thanh y này không giống với những đệ tử Lạc Hà Phong khác, mặc dù cũng có vẻ hiếu kì về Hoàng Phủ Hạo, nhưng thần sắc bình thường, không hề có vẻ kích động.

- Hoàng Phủ sư huynh, ngũ mạch đại tỷ thí lần này, vị trí thứ nhất chắc chắn sẽ thuộc về huynh, bọn muội sùng bái huynh...

Một nữ đệ tử áo xám mắt lộ vẻ si mê, hưng phấn nói.

Hoàng Phủ Hạo đắc ý cười, nói:

- Đó là chuyện đương nhiên, ta đã là tu vi Trúc Thai trung kỳ, đệ nhất ngũ mạch, ngoài ta ra còn ai đủ tư cách nữa?

- Nghe nói Tô Phong sư huynh của Bách Thảo Phong không chỉ thiên phú luyện đan vô cùng yêu nghiệt, tốc độ tu luyện cũng rất nhanh, nhập môn hai năm đã bước vào Tiên Thiên cảnh tầng chín? Hoàng Phủ sư huynh, liệu Tô sư huynh có gây trở ngại cho huynh không?

Một nữ đệ tử áo xám kích động hỏi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui