Gã một mạch nhắm đánh về phía Lạc Băng Hà.
Thiên Chùy trưởng lão thân hình cao lớn, rất nhanh tới gần, tựa như một tòa thiết sơn nghênh diện bay tới, Lạc Băng Hà mắt thấy sắp bị đập một cái,định mượn Tu Nhã xiên chết gã luôn.Lại nghe Thẩm Thanh Thu hừ lạnh một tiếng, thân hình bỗng nhiên thoáng hiện, chiết phiến lượn qua đầu gối Thiên Chùy trưởng lão một chút.
Thiên Chùy trưởng lão liền quỳ tại chỗ.
Thanh đại chuỳ kia cũng bị Thẩm Thanh Thu thuận tay nhấc lên, áng chừng ở trong tay, quả nhiên có chút sức nặng. Có điều hình tượng khí chất cao nhã như vậy cầm một thanh đại chùy chung quy không được đẹp lắm, Thẩm Thanh Thu lập tức ném nó đi đến phía Nguyệt Dạ Vô ưu. Không ngờ nàng lại đấm nát nó ra ngay tại chỗ.
Thiên Chùy trưởng lão vốn nằm chết ngắc không nhúc nhích đột nhiên nhảy dựng lên, cứ nhắm Lạc Băng Hà mà tiến tới.
Cây chùy của gã đã bị Nguyệ Dạ đấm nát ra rồi,lẽ nào đây là muốn dùng thân hình đè chết Lạc Băng Hà
Nhưng thấy song chưởng gã mở ra, tư thế giống như muốn ôm Lạc Băng Hà một cái, trong đầu Thẩm Thanh Thu bỗng nhiên giống như có vài tia chớp xẹt qua, phan xạ có điều khiện mà ôm lấy Lạc Băng Hà.
Tu Nhã Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang sáng như tuyết, đâm thẳng vào thân hình nặng nề của Thiên Chùy trưởng lão. Nhưng gã dựa vào lực mạnh và sức ép cơ thể, bị đâm thủng một lỗ cũng không lui về phía sau, ngược lại vui mừng hết sức, vọt mạnh tới trước, ngoan cường để Tu Nhã Kiếm đi ra khỏi cơ thể mình từ đằng lưng, mang theo ý cười ngập tràn dữ tợn, chuyển hướng sang Thẩm Thanh Thu.
Đáng tiếc,Chủ nhân Bách Chiến Phong đằng đằng sát khí, kiếm đã xuất vỏ, một bàn tay cũng không có động, chỉ dựa vào linh lưu trên người hắn phát ra, đã đánh văng tên Thiên chùy trưởng lão này ra xa.
Thẩm Thanh Thu thầm nghĩ: Ra vẻ soái cái đếch gì! Ta còn tưởng lại chuẩn bị nhảy sông Vong xuyên rồi chứ.
Nguyệt Dạ Vô Ưu cùng lúc đó chạy ra bê một táng đá lớn xấp xỉ với gã, mang lên, đè lên người Thiên Chùy trưởng lão. Gã bất động nằm im.
Sa Chúc Tuệ tức giận, nói lớn:
-Các vị, hôm nay là ta tính sai. Chúng ta ngày sau sẽ có lúc gặp lại! Đi!
Liễu Thanh Ca cười lạnh nói: "Nói đến là đến, nói đi là đi. Mặt mũi lớn quá. Nằm mơ đi!"
Thân hình hắn chuyển động, Thừa Loan Kiếm sau lưng phi tới tận trời, vẽ ra trăm ngàn kiếm khí hữu hình, xếp thành trận sắc, như mưa đá đâm xuống đám Ma tộc.
Sa Chúc Tuệ vừa dẫn bộ hạ chạy trối chết, vừa cầm trong tay lụa đỏ vò thành một đám mây đỏ, ném lên trời, đáng tiếc căn bản không ngăn được kiếm khí sắc bén, hồng sa rất nhanh bị đâm thành một mảnh đầy lỗ thủng. Cộng thêm các đệ tử của Thương Khung Sơn phái bao vây, hơn phân nửa Ma tộc có kẻ bị chết, có người bị thương, có kẻ bị bắt, chỉ có một đám tâm phúc theo sát ả, giết mở đường máu trốn xuống núi.
Sa Hoa Linh bị Sa Chúc Tuệ đẩy ngã ra ngay nơi đó. Có một thanh kiếm sắp đâm vào người nàng thì Liễu Minh Yên vội rút ra thanh kiếm của môn sinh bên cạnh, tiến tới chỗ Sa Hoa Linh. Liễu Minh Yên vừa ra, thật may Liễu Thanh Ca kịp chuyển hướng mảnh kiếm kia ra chỗ khác. Liễu Thanh ca tức giận, hét:
- Minh Yên, muội làm cái gì vậy? nàng ta là người Ma tộc.
Liễu Minh Yên im lặng không nói gì, nàng bế Sa Hoa Linh lên, chạy về phía Tiên Xu Phong.
.
.
.
Sau trận đánh đó, tổn hại nhiều thứ làm chưởng môn Nhạc Thanh Nguyên phải ngập trong đống sổ sách 3 gày 3 đêm, An Định Phong Chạy qua chạy lại sửa chữa sấp mặt. Phong chủ An Định phong- Thượng Thanh Hoa vì tức giận, đòi không sửa nữa mà suýt bị Liễu Thanh Ca đập ra bã. Nguyệt Dạ Vô Ưu còn tốt bụng đi sửa chữa giúp Thượng Thanh Hoa nữa.
Xong việc, Nhạc Thanh Nguyên nhìn thấy Nguyệt Dạ đi qua đi lại ở Thương Khung sơn, thắc mắc hỏi Thẩm Thanh Thu:
-Thanh Thu ,vị cô nương này là...
Thẩm Thanh Thu phẩy chiết phiến,nói:
-Nàng là Nguyệt Dạ Vô Ưu. Nàng đã từng có ân với ta. Chưởng môn sư huynh, ta có thể nhận nàng làm môn sinh của Thanh Tĩnh Phong không?
Nhạc Thanh Nguyên chỉ cười rồi nói:
Thanh Tĩnh phong là của đệ. Đệ muốn làm gì cũng được, sao ta có quyền ngăn cấm?
Vậy là mấy ngày sau, Thanh Tĩnh phong có thêm một môn sinh tên Nguyệt Dạ vô Ưu.
Tác giả có lời muốn nói:
Vậy là không có tình tiết 'Không thể giải' máu chó rồi nhưng tui hứa chắc chắn sẽ có H cho mấy thím đọc. tin tui đi sẽ có H.Chỉ là sẽ không hay lắm thôi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...