Bàn Về Phương Pháp Thu Phục Quy Mao Hoàn Mỹ

Kinh Lôi Điện mọi người trợn mắt nhìn Hoa Linh ngồi bên bàn ăn uống điên cuồng, hai mắt nhìn nhau, bầu không khí quỷ dị.

Quét sạch đồ ăn trên bàn như gió cuốn mây tan, Hoa Linh ợ một tiếng no nê, thoải mái chậm rãi xoay người. Tiểu Cửu bên cạnh ánh mắt sùng bái lấp lánh, mở miệng nói: “Đây chính là cảnh giới tối cao của thất tình trong truyền thuyết —— biến đau thương thành hành động ăn uống, trong sổ tay tình yêu của Ô Hắc cũng có cái này nè, nhưng đáng tiếc đạo hạnh của mình không đủ, mỗi lần chiến tranh lạnh với Kim Kim là ăn không vô, Hoa Hoa thật là lợi hại.”

Thần Đồ sờ sờ đầu Tiểu Cửu, nói: “Ngoan, cái này không cần hâm mộ, không cần học, không có cơ hội dùng.”

Tiểu Cửu gật gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Thần Đồ tràn đầy yêu thương.

Hoa Linh nghe vậy, ngẩng đầu lườm hai người một cái, mở miệng nói: “Tú tú ân ái trước mặt người thất tình, đạo đức đâu? Hay là ngại nghiệp hỏa hôm đó thiêu chưa đủ mạnh …”

Tiểu Cửu vội vàng nhảy khỏi đùi Thần Đồ, trực tiếp chạy đến bên cạnh Hoa Linh, cẩn thận từng li từng tí một lôi kéo cánh tay giả của y nói: “Hoa Hoa, anh không sao chứ?”

Hoa Linh nhìn Tiểu Cửu ánh mắt chân thành thân thiết, trong lòng ấm áp, y vươn tay gõ xuống trán Tiểu Cửu, nói: “Đương nhiên, nhớ ta Hoa Linh sống hơn vạn năm, chuyện gì mà chưa trải qua, chút chuyện nhỏ như vậy, tính là gì.”

Một bên Bình Ế nháy mắt một cái, quay đầu nói với Phi Liêm: “Tớ nhớ không lầm, chuyện thất tình như này, cậu ấy hình như chưa từng trải qua.”

Phi Liêm chính kinh gật đầu: “Nhớ không lầm, đây là mối tình đầu của Ngân Linh.”

Hoa Linh ngẩng đầu liền trừng mắt về phía Bình Ế và Phi Liêm nói: “Mấy người các cậu là nhìn tớ không sao, ý định khiến cho tớ khó chịu phải không? Ai nói là mối tình đầu của ông đây, trước đây được crush quá nhiều, không nói cho các cậu thôi, Hừ!”

Hoa Linh ngạo kiều vênh mặt, như một con khổng tước hoa.

Tiểu Cửu thấy thế, lập tức cùng chung mối thù nhìn Phi Liêm Bình Ế, tức giận nói: “Đúng thế, Hoa Hoa mới không phải mối tình đầu đâu, anh ấy trước đây không phải yêu Hình Thiên à?”


Phi Liêm: “…”

Bình Ế: “…”

Thần Đồ: “…”

Hoa Linh: “…”

Thần Đồ thong dong đứng dậy, đi tới bên người Hoa Linh, yên lặng vươn tay đem Tiểu Cửu kéo về trong lồng ngực mình. Nhìn mọi người biểu tình muôn màu muôn vẻ cùng nhau cạn lời, Tiểu Cửu nghi ngờ nói: “Làm sao vậy? Ngày đó em rõ ràng là nghe được như vậy mà…”

Thần Đồ sờ sờ mặt Tiểu Cửu, ra hiệu cậu trước đừng nói chuyện, sau đó Thần Đồ ngẩng đầu lên, sắc mặt hơi trịnh trọng nói: “Ngân Linh, cậu thật sự không sao chứ?”

Nhìn ánh mắt ân cần của mọi người tập trung trên người mình, Hoa Linh đỡ trán, khẽ thở dài, trầm tư chốc lát nói: “Ở trước mặt các cậu, tớ cũng không giả vờ, nói thật chuyện của Ngao Túc quả thật khiến cho tớ rất khó vượt qua, e rằng này mấy ngàn năm nay không phải chuyện gì tớ cũng đều đã trải qua, thế nhưng ở thế gian chơi lâu như vậy tớ thấy rõ một chuyện, chính là cho dù có chuyện gì thì cũng sẽ đến một ngày, ngày hôm nay cảm thấy như trời sắp sập, ngày mai nói không chừng liền biến thành một hồi ức lúc cầm hoa mỉm cười tự giễu mà thôi. Cho nên, tớ bây giờ còn chưa hoàn toàn bình phục không có nghĩa là có chuyện, sự kiên trì của tớ tin rằng chuyện này sẽ không thành vấn đề, thời gian sẽ xóa đi tất cả. Các cậu xem, khí sắc ngày hôm nay của tớ so với một tuần trước tốt hơn rất nhiều đúng không? Cho nên nói, thất tình cái gì, kia cũng không phải chuyện gì to tát…”

Mọi người thấy thân hình Hoa Linh rõ ràng gầy đi trông thấy, sắc mặt có chút tiều tụy, trong lòng đều rất khổ sở. Hoa Linh cởi áo choàng rộng thùng thình, mở miệng nói: “Đúng rồi, Hình Thiên vừa nhìn thấy tớ thì nói tớ mập, thiết, lát nữa tớ phải nói hắn nhìn lại, lần này chắc không khác mấy ngàn năm trước mấy đâu.”

Nhìn Hoa Linh tinh thần thoải mái nửa thật nửa giả, Bình Ế tim khẽ nhói đau, hắn không nhịn được nói: “Ngân Linh, Hình Thiên cũng tốt.”

“A?” Hoa Linh sững sờ, ngẩng đầu nhìn Bình Ế.

“Hai người các cậu rất thích hợp, trước đây lúc mọi người cùng nhau không ai nghĩ tới chuyện này, bây giờ nghĩ lại thấy cậu và Hình Thiên thật xứng đôi.” Bình Ế nói.

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người trong phòng kinh ngạc nhìn Bình Ế, Bình Ế sắc mặt như thường, nhìn Hoa Linh vẫn đang sững sờ, tiếp tục nói: “Các cậu cùng nhau đi.”


Ánh mắt Hoa Linh vừa kinh ngạc vừa khiếp sợ, thẳng tắp trừng Bình Ế, vẻ mặt “Cậu đùa tớ à” không thể tin tưởng. Mà sắc mặt Bình Ế lại bình tĩnh, trên mặt không có một chút ý cười, chăm chú nhìn Hoa Linh.

Một hồi lâu sau, Phi Liêm đánh vỡ bầu không khí cứng ngắc, hắn chậm rãi mở miệng nói: “Ừm, bây giờ không phải là xã hội nguyên thuỷ mấy ngàn năm, thời đại bây giờ thay đổi rồi,  hôn nhân đồng tính ở Ma giới cũng đã hợp pháp.”

Thần Đồ cũng gật gật đầu, nói: “Hoàn cảnh không tồi, hai ngươi cũng có cơ sở tình cảm, có thể cân nhắc.”

Hoa Linh: “…”

Bảy ngày nay đã xảy ra chuyện gì, cả đám Ma vương đều đổi nghề mần bà mai? Còn muốn xuất khẩu ngay tại chỗ?!

Giữa lúc Hoa Linh đang đắm chìm trong nghi hoặc với hành vi nghiêm trọng của đám bà mối, Tiểu Cửu bên cạnh như thú nhỏ từ trong lồng ngực Thần Đồ thò đầu ra, rụt rè mở miệng nói: “Nhưng mà, em cảm thấy được anh cả đối với Hoa Hoa…”

Còn chưa nói xong, Phi Liêm lẫn Bình Ế mắt hình viên đạn không hẹn mà cùng bắn về phía Tiểu Cửu, Tiểu Cửu trong nháy mắt im miệng, đem lời còn lại nuốt vào trong bụng, mặt hai đại Ma vương giờ này hiện rõ hai chữ: Đáng đời.

Tiểu Cửu bị ánh mắt âm thầm của bọn họ bắn đến phẫn nộ hò hét: “Tức chết ta.”

Tiểu Cửu trong lòng lặng lẽ thắp một ngọn nến cho Ngao Túc, trong lòng thầm thở dài nói: “Anh cả, em đã cố hết sức.” Sau đó chui về trong ngực Thần Đồ, rụt đầu làm một bé rồng yên tĩnh ngoan ngoãn.

“Mấy người các cậu… Coi tớ là… Ngốc sao?” Hoa Linh trợn mắt lên, bực tức nói.”Phương pháp ngu xuẩn nhất để chữa bệnh thất tình chính là lập tức bắt đầu tình yêu mới, việc này đối với mình lẫn người khác đều rất vô trách nhiệm.”

Hoa Linh nháy mắt hóa thân thành diễn giả bảo vệ chính nghĩa, giáo dục mọi người.


Bình Ế ngoẹo cổ, mở miệng nói: “Nhưng là, phương pháp nhanh chóng và hữu hiệu nhất để bước ra khỏi bóng ma thất tình.”

Tiểu Cửu lập tức thò đầu ra phụ họa nói: “Đúng, trong ti vi đều diễn như vậy, sau khi thất tình ở chung một phòng, thổ lộ tình cảm với nhau, sau đó cảm tình tương thông, sau đó lăn giường, ba ba ba…”

Bình Ế xoay mặt dùng ánh mắt khen ngợi nhìn Tiểu Cửu, Tiểu Cửu an tâm thoả mãn lại rụt trở về.

Hoa Linh có chút dở khóc dở cười nhìn Bình Ế, nói: “Ế, đừng làm loạn, cậu sao lại cùng một đội với Tiểu Cửu.”

Bình Ế không tỏ rõ ý kiến, chỉ đau lòng nhìn Hoa Linh, chậm rãi nói: “Ngân Linh, tớ chỉ hi vọng cậu có thể vui vẻ, không quan tâm là dùng cách gì.”

Lòng Hoa Linh cảm động dâng trào, y xoa xoa mặt, ổn định tinh thần xong nói: “Yên tâm đi, tớ sẽ không để cho các cậu thất vọng.”

Bình Ế gật gật đầu, đứng lên nói: “Được rồi, đi thôi.”

Hoa Linh: “Đi đâu?”

Bình Ế: “Đi tìm Hình Thiên.”

Hoa Linh: “…”

Tại sao lại vòng trở về.

Phi Liêm suy ngẫm một hồi, nghiêm nghị nói: “Ngân Linh, không quan tâm Bình Ế là đùa hay thật lòng, cậu quả thật phải nói chuyện với Hình Thiên một chút, không vi những chuyện khác, ngọn nguồn việc Hình Thiên hồi sinh, chính hắn đầu óc vẫn mơ hồ, mấy ngày nay tình huống của hắn rất không ổn định, lúc biến thành khỉ cũng tự làm mình bị thương cả người. Trong chuyện này, vô tội nhất thống khổ nhất không ai bằng Hình Thiên.”

Trái tim Hoa Linh chìm xuống, nghĩ đến bộ dạng Hình Thiên lúc phát cuồng, trái tim y giống như bị bóp chặt ngẩng đầu nhìn Bình Ế hỏi: “Ế, tình trạng của Hình Thiên? Có thể trị hết không?”

Bình Ế sắc mặt nặng nề, lắc đầu nói: “Cậu ấy không phải sinh bệnh, mà là đột biến gen, trạng thái lai tạp giữa người và khỉ, Ngao Túc nói rất đúng, tình huống của cậu ấy rất không ổn định, chỉ có thể dựa vào ý chí để khắc phục thân thể biến dị, giảm bớt số lần biến thành khỉ. Chúng ta không giúp được, mấy ngày nay tớ chỉ có thể trong lúc cậu ấy điên cuồng nhất tiêm thuốc an thần, sợ cậu ấy tổn thương chính mình.”


Bình Ế nghĩ đến tình trạng của Hình Thiên, không khỏi thở dài nói: “Thôi, ngày hôm nay cậu vẫn là đừng tới, sáng nay vừa mới tiêm cho cậu ấy xong, bây giờ còn đang ngủ, mấy ngày nay Hình Thiên thể lực cũng tiêu hao nghiêm trọng, cậu ấy phá huỷ một gian phòng ăn, bổ ngã đám cây, đâm thủng một mặt tường cung, còn đả thương mười mấy thị vệ, cho cậu ấy nghỉ ngơi một chút đi.”

Hoa Linh: “…”

Trầm mặc một chút, Hoa Linh tiếp tục nói: “Kiền Thích đâu? Tình huống thế nào?” Ngày ấy tại Liên Lai quần đảo chịu uy lực Kiền Thích nổi sùng, Hoa Linh lần thứ hai bị gợi lại hồi ức không vui.

“Kiền Thích rất tốt, nó tuy rằng không thể đi vào trong cơ thể Hình Thiên, thế nhưng Hình Thiên lúc ở hình người có thể dùng thần thức khống chế nó, Hình Thiên khi tỉnh táo đã tạm thời phong ấn nó, đuổi về Dưỡng Tâm Điện, phòng ngừa nó lại xảy ra biến cố.”

Phi Liêm trầm giọng nói: “Sang thế thần khí uy lực thật không thể coi thường, may mà lần này nổi khùng chỉ có Kiền Thích, không có mấy sang thế thần khí khác cùng nó phát sinh va chạm năng lượng, nếu không thì một khi xuất hiện kẽ nứt thời không, toàn bộ thế gian e rằng đều đại nạn khó thoát.”

Hoa Linh gật gật đầu, sau đó hỏi: “Còn có chuyện gì?”

Phi Liêm nghe vậy, giơ tín hàm trong tay lên, nói: “Tiên giới gửi thư đến, ba ngày sau đàm phán ở quần đảo Liên Lai. Phượng tộc gặp tai hoạ nghiêm trọng, Hỏa Liễn mất tích. Úc Lũy dẫn theo mấy người cùng Cỏn Cổn cùng đi Liên Lai hỗ trợ tìm người.”

Nghĩ đến chuyện Úc Lũy và Dương Tiển, Hoa Linh trong lòng không khỏi dâng lên một xíu hổ thẹn, y chậm chạp nói: “Úc Lũy và Dương Tiển quan hệ vừa có chút hòa nhã, đều bởi vì chuyện của tớ…”

Bình Ế cười vỗ vỗ vai Hoa Linh, nói: “Yên tâm đi, Úc Lũy chấp nhất chúng ta đều biết, một khi đã quyết định mục tiêu, chín con trâu cũng không kéo về nổi, không quan tâm gặp phải chuyện gì, cũng sẽ không thay đổi quyết tâm của cậu ấy, nhưng mà chúng ta lần này thật sự không ngờ cậu ấy lại động tình.”

Nghĩ đến tình cảnh Úc Lũy và Dương Tiển trước đây, Hoa Linh đen mặt, nói: “Đây không phải là động tình, mà quả thực chính là phát tình…”

Bình Ế một bên nhịn cười, nói: “Nói tới chuyện này, Thần Đồ và Úc Lũy hai huynh đệ đúng là giống nhau, đối tượng động tình đều là soái ca tiên giới.”

Đầu Tiểu Cửu trong ngực Thần Đồ nháy mắt lại thò ra, hất hàm bất mãn kháng nghị nói: “Ai nói giống, rõ ràng không giống nhau? Em và Kim Kim lúc bên nhau, là em động dục với ảnh trước.”

Bình Ế: “…”

Rất… Quang vinh?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui