Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài


Quả Sơn Tra kéo theo một đám người chạy hùng hổ về phía nhóm Túc Mạc.
Kiếm sĩ và đạo sĩ chưa từng thấy cảnh này bao giờ, ngó Túc Mạc lùi lại thì cũng lùi theo.
"Cứu mạng!" Quả Sơn Tra chạy lại gần, tiếng kêu cũng trở nên rõ ràng hơn: "Anh ơi, người anh em, cứu tui với!"
Vị trí phó bản Tranh Sơn Thủy là giữa sườn núi, địa thế xung quanh tương đối phức tạp, đá tảng, cây cối mọc lên chi chít.
Nhóm Túc Mạc đang đứng trên cao, còn Quả Sơn Tra thì đang chạy men theo triền núi, nhờ đá chắn mà thoát được công kích.
"Anh ơi cứu em với!" Sau khi Quả Sơn Tra khó khăn tránh phù chú đang đuổi theo phía sau thì thanh máu của cậu ta sắp bị rỉa hết: "Trên người em mang theo mấy ngàn vàng và tài nguyên, em không thể chết ở đây được!"
Túc Mạc đảo mắt.
Kiếm sĩ cũng thấy rõ tình hình: "Má nó, là cái thằng gài chúng ta trong phó bản khi nãy, sao giờ lại đi năn nỉ vậy."
Dù sao thì cũng là đồng đội cùng đánh Thần Bảo Hộ với nhau, nhìn Quả Sơn Tra chật vật như vậy thì em gái đạo sĩ bèn mềm lòng hỏi: "Bên chỗ đội trưởng không ổn lắm, tụi mình có cứu anh ta không?"
Kiếm sĩ và đạo sĩ đồng thời nhìn về phía triệu hoán sư, còn triệu hoán sư thì vẫn bình thản, cậu chậm rãi nói: "Không phải không thể cứu."
Túc Mạc tiếp tục: "Nhưng thỏ của tôi không có thức ăn chăn nuôi nên không thể đánh được."
Thanh máu của Quả Sơn Tra còn một nửa, cậu ta gian nan bò lên triền núi rồi ngã trước mặt Túc Mạc: "Em có, em có nè!"
Túc Mạc lại đảo mắt, hỏi: "Vậy thì, mười túi thức ăn chăn nuôi cao cấp nhé?"
Quả Sơn Tra: "..."
Thức ăn chăn nuôi cao cấp 10 vàng một túi, 10 túi là 100 vàng.
Túc Mạc: "Cậu thấy sao?"
Quả Sơn Tra cắn môi: "...!Chốt!"
***
Chiến sĩ Không Rời Không Bỏ dẫn theo đồng bọn xông lên triền núi, lúc này hắn ta mới phát hiện bên trên còn vài người nữa, vậy nên bèn hô: "Mấy đứa này chung một giuộc với Quả Sơn Tra, giết hết đi."
Em gái đạo sĩ sửng sốt: "Sao ăn nói vô lý vậy trời?"
Tên chiến sĩ và kiếm sĩ nhìn triệu hoán sư đang đứng bên cạnh Quả Sơn Tra, ngay sau đó, bọn họ thấy triệu hoán sư đột nhiên rút chiếc cần câu quen thuộc ra, hắn ta lập tức chửi thề: "Mẹ! Là mày!"
Túc Mạc sực nhớ ra người kia là ai, bất ngờ nói: "Là anh à, trùng hợp vậy sao?"
Kiếm sĩ cấp 35 rống to: "Trùng hợp con khỉ, bố tìm mày lâu lắm rồi!"
Tên kiếm sĩ này đúng là một trong những người quản lý mới của Chúc Thiên, ID "Kiếm Của Bạn Nè", hồi trước đi thanh trừng rồi bị chôn thây khu quái dã ngoại.

Hắn ta nén giận tìm quanh đó mà không thấy trận pháp sư và triệu hoán sư nên mới nóng nảy như vậy.

Nhìn triệu hoán sư và Quả Sơn Tra đứng cạnh nhau, hắn ta chẳng nói chẳng rằng xông lên chém.
Máu của Quả Sơn Tra đang ở mức nguy hiểm, khó khăn lắm mới rảnh buff cho mình một cái thì thấy tên kiếm sĩ kia xông thẳng tới: "Má, mấy người còn có thù riêng nữa à!"
Túc Mạc thả Thỏ Linh Tâm ra: "Chắc không phải đâu nhỉ?"
Cậu vừa dứt lời thì thuận tay thả Cô Lang làm choáng kiếm sĩ, sau đó cho Thỏ Linh Tâm công kích hắn ta.

Không Rời Không Bỏ mang theo bốn đồng đội, ngoại trừ kiếm sĩ cấp 35 ra thì những người khác có cấp bậc không khác bọn họ là mấy.


Nhưng bọn họ không đủ thực lực, đạo sĩ là tay mới, kiếm sĩ thì cận chiến, còn Quả Sơn Tra thì trị liệu, xét ra nếu miễn cưỡng chống chọi được chỉ có một mình Túc Mạc.
"Bơm đầy máu chưa?" Túc Mạc để Thỏ Linh Tâm chắn công kích giùm Quả Sơn Tra, nói: "Đầy thì chúng ta chạy."
Quả Sơn Tra: "Không...!không đánh hả?"
Cậu ta đóng phí bảo kê rồi! 100 vàng lận đó!
"Vậy phải làm sao?" Túc Mạc thản nhiên: "Tôi chỉ nói là bảo vệ cậu không chết, cậu cứ chạy trước, tôi sẽ theo sau."
Quả Sơn Tra: "???"
Thế cục thay đổi trong nháy mắt, Không Rời Không Bỏ nhanh chóng dẫn người bò lên sườn núi.

Đúng lúc này, Quả Sơn Tra vốn đứng trên sườn núi lại dẫn theo hai đồng đội quay đầu bỏ chạy, đám người mới đầu còn tụ lại giờ đã đường ai nấy đi, chỉ có triệu hoán sư trụ lại cuối cùng.
Không Rời Không Bỏ ngớ ra, điên cuồng gào thét trong kênh [Đội]: "Mẹ nó, tụi nó tản ra chạy rồi."
"Đánh triệu hoán sư trước!" Kiếm sĩ cấp 35 tức tối: "Đừng để nó chạy!"
Có không ít người chơi đang làm nhiệm vụ trong núi rừng bên ngoài khu thành chính, con đường tăng cấp của tay mới đa dạng, đánh quái làm nhiệm vụ chiếm đa số.

Hơn 10 giờ tối, đây là thời gian sinh hoạt về đêm phong phú nhất, người chơi làm nhiệm vụ vốn đang trò chuyện với NPC đột nhiên nghe thấy tiếng kêu đánh kêu giết.

Bọn họ quay đầu nhìn lại thì thấy có người đang chạy hối hả, còn phía sau người nọ thì có bốn năm kẻ đang đuổi theo.
[Thế giới] Trăng Đen Gió Lớn: Có người ở rừng cây nhỏ à?
[Thế giới] Tui Yêu Phô Mai Đào Nhất: Hình như đang có đánh nhau ở trỏng, Chúc Thiên đang đuổi theo.
[Thế giới] Lãng Tử Không Quay Đầu: Tôi thấy rồi, đang đuổi theo một triệu hoán sư thì phải.
[Thế giới] Số Đỏ: Kích thích vậy sao!
Người chơi phía trước chạy nhanh vô cùng, dễ dàng kéo giãn khoảng cách với đám người phía sau, thậm chí còn dùng thú triệu hoán khống chế bọn họ nữa.

Cô Lang của triệu hoán sư Ngự Linh Cư tấn công bất ngờ với tốc độ cực nhanh, một cú phóng tới đầy uy lực khiến người chơi đi đầu choáng 3 giây, khi kỹ năng CD xong thì lại làm choáng thêm một người nữa.
Không những vậy, triệu hoán sư còn có một vật triệu hoán cấp thấp khác, đó là Phong Ưng, chiêu thức tấn công của nó có hiệu quả làm chậm.
Úc Trăn đang làm nhiệm vụ, trận pháp sư tăng cấp không nhanh, làm xong nhiệm vụ tại điểm dừng chân môn phái thì chỉ còn lại nhiệm vụ phụ.

Anh chậm rãi làm nốt, Hai Lăm Ngàn đang lải nhải trong kênh [Đội].
"Ghê thật, đánh đấm kịch liệt thế!"
"Kiếm sĩ cùi bắp quá, vậy mà dám đánh đuổi người ta.

Cười chết, tôi hả dạ quá mà."
Úc Trăn đang định chặn giọng nói ngày càng hưng phấn của Hai Lăm Ngàn thì đột nhiên nghe anh ta nói câu tiếp theo.
"Á đù má, mau đuổi theo! Một cú nữa, đỉnh, đọc giây giỏi thật!" Hai Lăm Ngàn: "Thao tác đỉnh quá! Triệu hoán sư siêu cấp vip pro!"
Triệu hoán sư?
Úc Trăn khựng lại, anh đóng voice chat của Hai Lăm Ngàn, sau đó mở lại kênh thế giới.

[Thế giới] Trăng Đen Gió Lớn: Tuyệt vời!
[Thế giới] Tui Yêu Phô Mai Đào Nhất: Triệu hoán sư ẩn ID rồi hả? Người này là ai? Acc clone của sếp lớn nào à?
[Thế giới] Bọt Sóng Li Ti: Có Thỏ Linh Tâm...!không phải là tay mới nhận được giai thoại thôn Tân Thủ mấy hôm trước đó chớ?
[Thế giới] Tui Yêu Phô Mai Đào Nhất: Này mà là tay mới hả? Chơi triệu hoán sư như vậy thì chắc chắn là acc clone rồi.
Người chơi đứng xung quanh rừng núi thấy triệu hoán sư thành thạo nhả kỹ năng khiến mấy người chơi kia không đuổi kịp, kiếm sĩ theo sau không cam lòng từ bỏ, nhiều lần giải debuff tiến lên nhưng bị Phong Ưng làm chậm, ngay cả mũi kiếm còn không chạm được người ta nữa.
Các hệ phái trong Thiên Hoàn tuyệt đối cân bằng, triệu hoán sư không yếu, chỉ có người chơi triệu hoán sư giỏi rất ít mà thôi.
Cấp độ của nhóm tiên phong hiện tại là 70, trong số đó cũng có triệu hoán sư đứng đầu bảng, nhưng Úc Trăn không cho rằng Momo là acc clone của người đó.

Kỷ lục hiện tại về việc thao tác thú triệu hoán là Đèn Hoa Rực Rỡ là bảy loại, người chơi bình thường thao tác bốn loại là tốt lắm rồi.

Nhưng trong đồ phổ kỹ năng của triệu hoán sư có khoảng mười lăm loại thú triệu hoán.
Úc Trăn không thấy tận mắt, nhưng anh nhớ tới lần hợp tác với triệu hoán sư ở khu quái dã ngoại trước kia, thao tác của Momo vô cùng táo bạo và tự tin, đồng thời cũng rất mạo hiểm, biểu hiện khi điều khiển cùng một lúc nhiều thú triệu hoán của cậu cực kỳ thành thạo.
Ở Momo có sự thành thạo mà người chơi bình thường không có.
[Thế giới] Mèo Con: Hình như đuổi nãy giờ cũng 10 phút rồi nhờ? Kiếm Của Bạn Nè chưa bỏ cuộc hả?
[Thế giới] Lãng Tử Không Quay Đầu: Triệu hoán sư này cộng điểm thế nào vậy, tốc độ cao hơi lố rồi đó!
[Thế giới] 999: Sao tôi thấy giống dắt chó đi dạo ghê...
[Bọt Sóng Li Ti]: Thật ra tôi cũng thấy vậy, chỉ không dám nói mà thôi.
Trận chiến truy đuổi hỗn loạn khiến người người vây xem.

Rốt cuộc khi đến trước cửa thành chính, bước chân của triệu hoán sư dần chậm lại.

Hai mắt kiếm sĩ sáng lên, hắn ta nhanh chóng chạy lại định cho cậu một kiếm, nào ngờ trước mặt lại hiện ra một dòng chữ đỏ nhắc nhở.
[Bạn đã tiến vào khu vực thành chính, không thể bật trạng thái đồ sát, xin hiểu cho.]
Túc Mạc nhìn đám người phía sau, cậu cười khẽ: "Vất vả rồi, hẹn gặp lại."
Nói xong bèn chậm rãi bước đến khu truyền tống, cậu lựa chọn điểm dừng chân môn phái Ngự Linh Cư rồi đi mất tiêu.
Kiếm sĩ: "..."
Điểm dừng chân môn phái cũng là khu an toàn, Túc Mạc vừa truyền tống về Ngự Linh Cư thì thấy Quả Sơn Tra và hai đồng đội đang đứng trước cửa chờ mình.

Cậu hơi bất ngờ nhìn Quả Sơn Tra, cười nói: "Cậu không chạy nữa à?"
[Quả Sơn Tra muốn giao dịch với bạn.]
Túc Mạc bấm đồng ý, cậu nhìn 12 túi thức ăn linh thú cao cấp trên thanh giao dịch, ngoài ra còn có thêm 60 vàng.
"Nhiều vậy?" Cậu nói.
"Nhiều gì, là hoa hồng cho tài nguyên ở Tranh Sơn Thủy, mỗi người 50 vàng, anh thì nhiều hơn một chút.


Em cũng chia cho hai người họ rồi." Quả Sơn Tra chia tài nguyên xong thì đau lòng nói: "Mỗi người 50 vàng, còn thêm tiền thức ăn chăn nuôi nữa.

Hôm nay quá trời mệt mỏi rồi, nhưng cũng cảm ơn mọi người, nếu không có thể tui không giữ được mấy tài nguyên này đâu."
Bốn người hết 210 vàng, ngoại trừ tài nguyên đánh phó bản nên được hưởng thì số tài nguyên mà Quả Sơn Tra gom được tối đa cũng 120 vàng.
Hơn nữa còn lời hứa 10 túi đồ ăn, sau khi kết thúc cậu ta chia thêm cho 2 túi.
Quả Sơn Tra không nói rõ chuyện tài nguyên, nhưng hoa hồng được chia cũng nhiều rồi.
Túc Mạc nghĩ ngợi, bỗng cảm thấy người tên Quả Sơn Tra này rất thú vị, nói xấu xa thì cũng đúng, nhưng cũng không hẳn là vậy, bị cái là ham món lợi nhỏ quá, là một người hơi mâu thuẫn.
Kiếm sĩ cười ha ha: "Chia hoa hồng sớm không phải tốt hơn à? Cậu chạy làm gì chứ?"
Quả Sơn Tra xấu hổ: "Đừng nói nữa, tui là người có tâm hồn tham tiền mà, lại thấy mọi người là chiếu mới không hiểu chuyện, cũng không quen không biết nên muốn xơ múi một tí."
Cậu ta lại già mồm: "Trong trò chơi là chuyện mấy chục tinh tệ, nhưng bên ngoài nhiều người xấu hơn, mọi người may mắn đấy, lần sau đừng gặp người xấu như tui đây, giết người, cướp tiền rồi còn bị bỏ đói nữa đó."
"Bây giờ là thời đại hòa bình, hơn nữa một trị liệu như anh thì đánh được ai." Em gái đạo sĩ cười khẽ: "Mai mốt anh đừng mang nhiều đồ như vậy ra ngoài nha, nếu bọn họ biết anh mang nhiều đồ thì chắc chắn sẽ đuổi theo đánh đó."
Quả Sơn Tra: "Gái à, tui là thương nhân, mang nhiều đồ để bày bán kiếm tiền mà."
"Ai biết cái tên Không Rời Không Bỏ kia lại quen với người bên bang Chúc Thiên, vậy mà dám tìm người đánh tui." Cậu ta thở dài nói: "Nếu không phải tạo acc clone tích cóp tài nguyên thì tui tới mấy chỗ tồi tàn thế này làm gì, dưới cấp 40 có bảo vệ tân thủ, acc chính muốn vào khu vực tân thủ cũng phiền nữa! Sau này mọi người muốn mua tài nguyên thì cứ tìm tui, tui giảm giá cho còn 99% thôi, không bớt thêm được!"
Kiếm sĩ: "99%? Đúng là mười người buôn, chín kẻ gian."
Quả Sơn Tra liếc mắt nhìn hắn: "Vậy thì sao chớ, tui cũng phải nuôi gia đình sống qua ngày mà."
Mọi người vây quanh lại trò chuyện, Quả Sơn Tra nói cho bọn họ biết cách tránh giao dịch bị hố.
Túc Mạc nghe xong bèn đi đến chỗ thầy kỹ năng học nghệ.

Cậu vừa đặt tài nguyên kích hoạt vào thì thấy bộ dạng còn nhỏ của Thỏ Linh Tâm biến mất, thay vào đó là bộ dạng trưởng thành thêm một chút.
[Thỏ Linh Tâm – kỹ năng đặc thù (kỹ năng bị động): Vật Pháp Tinh Di.]
[Giới thiệu kỹ năng: Thỏ Linh Tâm kích hoạt kỹ năng bị động đặc thù của Ngự Linh Cư, trong trạng thái này, lực công kích vật lý và pháp thuật của người chơi cộng thêm 10%.

Trạng thái không thể hủy bỏ, cũng không thể tăng cấp.]
Quả Sơn Tra thấy Túc Mạc không nói gì cả thì hỏi: "Anh à, kỹ năng học tới đâu rồi? Anh tăng cấp kỹ năng cho Thỏ Linh Tâm đi."
Túc Mạc khẽ nhíu mày, cậu tính toán lợi hại khi tăng cấp kỹ năng ở thời điểm hiện tại, tùy ý hỏi: "Kỹ năng bị động và kỹ năng chủ động của thú cưng có gì khác nhau không?"
"Đương nhiên là có rồi! Kỹ năng chủ động của thú cưng là chiêu tấn công, còn kỹ năng bị động là trạng thái duy trì." Quả Sơn Tra nói: "Khi chiến đấu chỉ có thể kích hoạt được một thú cưng, kích hoạt thú cưng nào thì có thể nhận được chiêu tấn công của nó, còn kỹ năng bị động thì khác."
Linh sủng là thú cưng tiêu chuẩn của người chơi, mỗi chơi được phép sở hữu tối đa bốn linh sủng và chỉ được dùng một con khi chiến đấu.

Mang theo thú cưng nào thì có thể sử dụng kỹ năng chủ động của nó để chiến đấu.

Nhưng kỹ năng bị động thì khác, kỹ năng bị động cộng thêm thẳng vào nhân vật, nó không bị hạn chế.

Nói cách khác, trong tình huống người chơi sở hữu được bốn thú cưng thì khi chiến đấu có thể mang một kỹ năng chủ động và ba kỹ năng bị động, hoặc mang cả bốn kỹ năng bị động luôn.
"Đại khái là vậy, kỹ năng chủ động rất mạnh nên chỉ có thể mang một cái.

Còn kỹ năng bị động là trạng thái nên anh có bao nhiêu thú cưng thì mang theo được bấy nhiêu cái." Quả Sơn Tra nói: "Nếu vậy thì dùng kỹ năng chủ động trong chiến đấu sẽ tốt hơn một chút, thêm một skill là thêm một cơ hội.

Kỹ năng bị động thì nhiều cái đều là trạng thái râu ria, bởi vì nó căn cứ vào môn phái mà biến đổi ngẫu nhiên.

Có đôi khi anh là hệ triệu hoán sẽ học được kỹ năng của hệ trị liệu.


Đừng thấy mang theo bốn cái mà nghĩ nó tốt, rất khó có thể học được bốn trạng thái thích hợp cho bản thân."
Kiếm sĩ hỏi: "Sếp à, cậu học được kỹ năng bị động hả?"
"Ừ." Túc Mạc tắt giao diện kỹ năng: "Vẫn ổn, xài được."
Trên thanh trạng thái đột nhiên xuất hiện trạng thái ẩn mà chỉ mình cậu nhìn thấy, giao diện thuộc tính cũng theo đó mà tăng lên.

Kỹ năng này cũng không râu ria lắm, còn hỗ trợ rất nhiều cho triệu hoán sư nữa.
Triệu hoán sư dùng thú triệu hoán để công kích, mà thuộc tính thú triệu hoán lại móc nối với chủ nhân, trong đồ phổ kỹ năng môn phái có 15 loại thú triệu hoán, bao gồm hệ vật lý và hệ pháp thuật.

Để dồn dame khi tấn công, trong trường hợp bình thường chỉ nên sử dụng một hệ để tối đa hóa các đòn đánh.

Túc Mạc cũng định làm vậy, nhưng trạng thái bị động xuất hiện lại mở ra cho cậu một phương pháp mới.
Có lẽ cậu sẽ thử song tu vật lý và pháp thuật.
Sau khi bự lên thêm nhờ thức ăn cao cấp, Thỏ Linh Tâm vung vẫy lỗ tai mềm mại, nom thỏa mãn vô cùng.
Túc Mạc không nhịn được bèn xoa đầu nó, nhóc con này lại mang đến cho cậu một niềm vui bất ngờ.
Kiếm sĩ nghe thấy giọng điệu này của Túc Mạc thì nghĩ rằng đó chỉ là kỹ năng bình thường nên không muốn chạm vào nỗi đau của người khác: "Tụi mình thêm bạn đi, sau cấp 40 có thể hỗ trợ nhau chiến đấu."
Dứt lời, hắn bèn gửi lời mời kết bạn cho từng người.
Túc Mạc đồng ý kết bạn, chợt, cậu nhìn thấy thông báo tin nhắn từ bạn mới, là Quả Sơn Tra gửi.
[Sếp à, chuyện là vầy, xin hỏi anh có cần thức ăn nữa không? Hoặc có cần tài nguyên để tăng cấp kỹ năng thú cưng không á?]
Túc Mạc nhướng mày, trả lời: [Sao vậy? Định buôn bán gì với tôi à?]
Quả Sơn Tra: [Hì hì, anh cũng biết trên người em đang mang mấy ngàn vàng và tài nguyên, lại chọc trúng đám điên Chúc Thiên...!Giờ em cung cấp thức ăn cho anh, khi lên cấp anh bảo kê em, đến cấp 40 thôi, giá cả thế nào thì mình thương lượng.]
Túc Mạc: [Không phải cậu có nhiều acc clone lắm à? Giao dịch cho mấy acc đó giữ là được rồi.]
Khu vực tân thủ rất ít khi nào xuất hiện mấy acc cấp lớn, vì có hạn chế cấp 40, nhưng cậu nhớ rõ nền tảng giao dịch không có nói là người chơi dưới cấp 40 bị hạn chế giao dịch.
[Acc clone đâu ra? Ể, anh nhìn thấy acc khác của em rồi hả? Đó là đàn em làm công trong tiệm của em, thỉnh thoảng đăng nhập giúp em chuyển tài nguyên thôi à.]
[Acc này của em có tài nguyên đặc thù nên bị hạn chế giao dịch, đạt cấp 40 mới có thể giao dịch như bình thường.

Em theo anh làm nhiệm vụ, anh có thêm một buff cố định, tới cấp 40 em đi ngay, tuyệt đối không dây dưa! Anh xem, mỗi ngày 4 túi thức ăn được không?]
Quả Sơn Tra khóc không ra nước mắt, cậu ta luyện năm, sáu acc clone ở thôn Tân Thủ, bình thường chuyển tài nguyên cùng các đàn em trong tiệm.

Nhưng mấy tài nguyên đó để trong acc clone bán không được, khu vực tân thủ có quá ít người chơi, còn đường buôn bán chân chính phải đến bản đồ thành chính cao cấp.

Vậy nên cậu ta tập hợp vào một acc, sau khi lên cấp thì mang khỏi khu vực tân thủ bán.
Song, mấy tài nguyên đặc thù trong acc này lại càng phiền hơn.
Bởi vì quy định của công ty trò chơi nên đạt cấp 40 cậu ta mới có thể tự do giao dịch tài nguyên đặc thù.
Hơn nữa, đàn em trong tiệm của cậu ta đều làm thêm việc vặt thôi, chuyển tài nguyên thì được, còn kêu ra ngoài đánh nhau thì bỏ chạy hết trơn, tới lúc đó có thể bán luôn nhà cậu ta không chừng.
Túc Mạc nhìn Thỏ Linh Tâm dưới chân, túi thức ăn cao cấp vừa đến tay đã lọt vô bụng nó.
Cậu đáp: [Không ổn đâu.]
Quả Sơn Tra: [?]
Túc Mạc bình tĩnh trả lời: [Thỏ nhà tôi ăn nhiều lắm, hay là cậu tự cầu phúc cho mình đi.].


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận