“Anh sẽ cùng em đi đến cuối, mặc cho kết quả có ra sao…”
Số 21 biểu hiện như hung thần ác sát nhưng thực tế lại không tức giận vì bị lừa lắm.
Chịu thiệt một chút ở chỗ Giang Vấn Nguyên thì sao, gã đã nghe được lời số 09 nói rồi, Giang Vấn Nguyên đã xác nhận mật khẩu sai đối tượng, rất nhanh thôi cậu sẽ tự leo lên đài hiến tế mình.
Gã lại đi được một đoạn xa trong màn này.
Nhưng trong thâm tâm gã vẫn còn bất an, đây là trực giác được luyện ra trong những năm tháng lăn lộn ở trò chơi Bàn tròn.
Gã luôn cảm thấy Giang Vấn Nguyên và Trần Miên bất thường chỗ nào đó, trong mắt họ không hề có sự tuyệt vọng của kẻ sắp mất mạng, chẳng lẽ hai kẻ kia vẫn còn cách lội ngược dòng?*
*AT: Nguyên văn “绝处逢生的” (Tuyệt sử phùng sinh), ý chỉ cách tìm được đường sống trong cảnh cùng đường tuyệt lộ.
Bàn tay đang đặt bên hông số 21 liên tục nắm lại thả ra, não gã nhanh chóng lọc ra một loạt rối có thể dùng để đối phó với tình huống khẩn cấp.
Gã không hề che giấu động tác tay mình, bất kể là Trần Miên, Giang Vấn Nguyên, số 09 hay những người chơi còn ẩn trong đám phạm nhân, họ đều hiểu rõ hành động kia của số 21 mang ý nghĩa thế nào.
So với 21 ý chí chiến đấu sục sôi thì Giang Vấn Nguyên bình tĩnh hơn nhiều.
Cậu đứng một cách thoải mái, từ nãy đến giờ chỉ nắm tay Trần Miên, phóng tấm mắt ngời sáng đến chỗ 21 để thu vào mỗi sự biến chuyển nhỏ nhặt của gã.
Cuối cùng cậu dời mắt đi, đối diện với tròng mắt chết chóc của số 21.
Hai người giằng co trong im lặng, đến tận khi tiếng chuông cuối cùng của lễ tế vang lên.
Khuôn mặt Giang Vấn Nguyên vẫn rất bình tĩnh nhưng nhịp tim đang nhanh dần, não cậu chạy cực nhanh, không ngừng tự hỏi bản thể của trò chơi ở nơi nào.
Số 09 phủ định chắc như đinh đóng cột khả năng số 21 là bản thể trò chơi có khi chỉ để làm cậu hoang mang, nhằm đế số 04 nhắm đến 21 không? Hay nên nói dù là xác số 46, vật chứng trong hiện trường, dù là chiếc chuông ngân cậu chưa bao giờ tìm được đang giấu chính ở chỗ số 04? Đối tượng đáng để hoài nghi quá nhiều, nhiều đến mức dù có dùng hết mật khẩu của tất cả người chơi cũng không xác nhận hết được.
Rối xương mang chú Trần đã tan biến, Giang Vấn Nguyên không còn cơ hội phạm sai lầm nữa.
Nước đã đến chân nhưng cậu không cách nào mở miệng, chỉ im lặng với những đối tượng mâng hiềm nghi trước mắt này.
Số 21 vẫn nhìn chằm chằm Giang Vấn Nguyên, sự nhạy bén của gã đã phát hiện được cậu không giống với số 44 tự hiến tế mình lúc trước lắm.
Chuông đã ngừng vang nhưng Giang Vấn Nguyên lại không mang khuôn mặt của kẻ chìm trong tuyệt vọng, gã bắt được một tia sáng chợt lóe lên trong mắt cậu, tia sáng ấy chói đến mức làm người khác sợ hãi.
Số 21 nheo mắt, vô ý thức muốn lấy rối ra nhưng lại bị một luồng khí thế khủng khiếp cưỡng chế gã ngừng lại.
Gã cảnh giác nhìn về nguồn phát ra chúng – là số 04 nãy giờ vẫn nắm chặt tay Giang Vấn Nguyên.
Số 04 bị loại thủ đoạn không quá sáng suốt như sát nhân cắt cổ ép lộ ra sơ hở, bị người chơi khác để mắt đến không tự thân vận động lại đẩy Giang Vấn Nguyên ra làm lá chắn, đủ loại chuyện thể hiện chồng chất khiến số 21 không xem hắn là đối thủ đáng gờm.
Nhưng kẻ kháoc áo 04 đang đứng trước mặt gã lúc này đây đã đổi.
Bàn tay nắm lấy tay Giang Vấn Nguyên luôn vững vàng, hắn dùng tay còn lại bắn lưỡi dao khỏi một con dao gấp.
Kế đến, hắn thẳng tay kề dao vào cổ mình rạch một đường.
Lưỡi dao sắc bén cứa rách da thịt, máu theo đường cong của lưỡi nhỏ xuống.
Nếu Trần Miên cứa mạnh hơn một chút khiến hắn xuất huyết, hắn sẽ chết một cách đương nhiên trong điều kiện y tế ở đây.
Dùng cách tự sát để uy hiếp kẻ khác, hắn rất vừa tầm với bốn chữ “không biết liêm sỉ”.
Có điều có liêm sỉ không không quan trọng, quan trọng là sự uy hiếp này có tác dụng thật.
Mặc dù trò chơi có con đường thông quan thứ hai, nhưng nếu không tới cảnh cùng đường tuyệt lối thì đa số người chơi sẽ không chọn cách này.
Nếu Trần Miên tự sát sẽ khiến một vật tế trong tổng số 11 bị mất đi, tất cả sẽ bị ép đi trên con đường còn lại.
Dĩ nhiên, không ai vui vẻ với chuyện này.
Dù số 21 không cam lòng với sự uy hiếp này, dù gã có đồng minh là số 09 thì gã cũng không cho phép mình ra tay.
Từ lúc lấy rối đến lúc kích hoạt đều là thời gian, tay số 21 nhanh đến đâu cũng không qua tốc độ cắt cổ.
Số 09 bước đến gần số 21 hai bước, thấp giọng cảnh cáo gã: “21, nhớ kỹ hiệp ước đồng minh giữa chúng ta!”
Có vẻ như lời cậu ta có tác dụng, sắc mặt số 21 nặng nề thêm nhưng ngón tay lại rũ xuống, tiếng đốt tay vang lên răng rắc chứng minh gã đã từ bỏ ý định lấy rối khỏi không gian.
Thời gian tỉnh táo của Trần Miên có hạn, song hắn lại biết rất ít về số 09 và số 21, không cách nào xác định được có phải họ đang diễn trò cho hắn xem để hắn buông lỏng cảnh giác không.
Vậy nên, Trần Miên tiếp tục giữ cho dao kề trên cổ mình, trước lúc Giang Vấn Nguyên ra quyết định hắn sẽ không để kẻ nào làm phiền cậu.
Lòng Trần Miên ngược với nét mặt bình tĩnh của hắn, sau khi giành lại được quyền khống chế thì hắn không còn cảm nhận được hơi thở của ông Trần nữa.
Năng lực rối xương không thể dùng trong game, Giang Vấn Nguyên cũng không có khả năng dùng nó, vậy tại sao nó lại biến mất?
Linh hồn Trần Miên đã trải qua một khoảng thời gian dài dằng dặc trong trò chơi, một khi rối xương hư hỏng khiến linh hồn ông Trần đứt đoạn, kết quả cuối cùng thế nào không ai rõ hơn hắn.
Trần Miên cảm giác trái tim nằm trong lồng ngực không thuộc về mình kia đang đau thắt lại, như muốn vỡ tung thành từng mảnh, nhưng hắn lại không cách nào quay đầu.
Từ đầu đến cuối, Trần Miên đều vững vàng nắm lấy bàn tay Giang Vấn Nguyên, không làm ảnh hưởng đến suy nghĩ của cậu.
Giay phút đó, nội tâm Trần Miên và Giang Vấn Nguyên đều ẩn chứa sự đau đớn mênh mông.
Có lẽ, chỉ cần Trần Miên hôn cậu một cái an ủi, hay một câu gợi ý là con đường thênh thang thoáng đãng sẽ mở ra giúp cậu tìm được bản thể.
Nhưng nhóm người chơi đang nhìn họ chằm chằm, bất kỳ hành động khác thường nào của họ cũng có thể khiến những người đó thôi ngăn cản 21, còn quay đầu hợp tác cùng gã ra tay với họ.
Trần Miên lấy chuyện tự sát ra uy hiếp cũng không tranh thủ được quá nhiều thời gian cho Giang Vấn Nguyên.
Tiếng chuông chưa ngừng đến một phút nhưng bầu không khí căng thẳng đã bao trùm toàn bộ đài tế.
Số 09 thấp thoáng cảm thấy có gì không đúng lắm, cậu ta lặng lẽ dịch xác số 46 ra xa một chút rồi đứng chắn giữa cái xác và hai người Giang Vấn Nguyên.
Nếu Trần Miên và Giang Vấn Nguyên tiếp tục kéo giờ thì người chơi khác sẽ không ngồi yên chờ chết nữa.
Để xác định chiến trường của hai người, cậu và Trần Miên đã dùng hết rối rồi.
Thật ra thực lực số 04 không đủ vào màn cuối, do trò chơi Bàn tròn nhìn trúng y là người đa nhân cách nên mới dùng y để bẫy Trần Miên thôi, rối trên người y chẳng đáng là bao.
Nếu người chơi khác thực sự muốn ra tay với hai người, họ không có đến 50% cơ hội thắng cuộc.
Ngay lúc số 21 không chờ được nữa muốn ra tay thì Giang Vấn Nguyên nãy giờ luôn nhìn gã đột nhiên cử động.
Cậu ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời – nơi mây đen đang dần tụ lại ——
Dưới tính huống bốn phía đều bao quanh bởi đám phạm nhân không mấy thiện chí, sau khi Trần Miên tỉnh lại, Giang Vấn Nguyên muốn nói chuyện với người khác nhiều chút nữa cũng không được.
Lượng thông tin to lớn giữa hai người đứt gánh đã xác định Trần Miên không thể giúp Giang Vấn Nguyên tìm bản thể trò chơi, chuyện hắn có thể làm vì cậu là im lặng ở cạnh, kéo dài cho cậu thêm chút thì giờ.
Có một số người, chỉ cần họ ở đó thôi đã đủ để khiến thế giới bỗng chốc trở nên không giống nó nữa.
Số 21 là đối tượng tình nghi lớn nhất trong lòng Giang Vấn Nguyên.
Trần Miên và cậu hiểu nhau mà không cần lời nói, hắn kề dao lên cổ tranh thủ thời gian đồng thời cũng đang cố tình khích tướng số 21, cố gắng giúp cậu quan sát được nhiều biến chuyển hơn của gã.
Trần Miên biết rất ít về số 21, hắn không cảm thấy phản ứng của gã bất thường chỗ nào cả.
Song trong mắt Giang Vấn Nguyên thì chuyện này không phải vậy.
Ngày đầu tiên đến lễ tế người này đã kiêu căng công khai thân phận, điều đó chỉ rõ rằng gã đang hưởng thụ cảm giác của trò chơi chết chóc trong lúc đuổi theo điều ước vạn năng.
Số 21 là người muốn mình thành cái rốn của vũ trụ, muốn nắm giữ mọi chuyện trong lòng bàn tay.
Khi bị Trần Miên uy hiếp, dù gã đã bày thế chiến đấu nhưng thật sự không ra tay.
Nếu số 21 thực sự muốn đối phó trần Miên thì có thể chuyện cắt cổ không dùng được nữa.
Rối cố định cơ thể, rối giảm tốc độ, rối biến cơ thể thành kim loại cứng trong thời gian ngắn,… tất cả những loại rối đó có thể chế ngự Trần Miên trước khi hắn kịp tự sát.
Lỡ may gã không ngăn được Trần Miên thì cũng có thể dùng rối chữa trị tạm thời khống chế vết thương trên người hắn, mang lên đài tế trước khi hắn chết, chỉ cần nguyên nhân chính khiến Trần Miên chết là vong linh thì hiến tế đã được định là thành công.
Kẻ nắm quyền chủ động trong tay mình như thế mới khớp với tính cách của số 21.
Giang Vấn Nguyên chỉ nghĩ được một khả năng khiến gã không làm thế: Bản thân 21 không có rối, gã không phải người chơi mà chỉ là một thứ được trò chơi đắp nặn làm hoang mang kẻ khác.
Khác với những NPC khác, gã được thiết lập tính cách con người, có thể ngay cả bản thân gã cũng ngộ nhận mình là người chơi.
Một giây khi 09 khuyên 21 thì sự nghi ngờ của Giang Vấn Nguyên tăng đến giới hạn, thế nhưng, giây kế tiếp, sự nghi ngờ đó lại tụt đi như cáp treo xuống dốc.
Nếu bản thể trò chơi bám vào số 21, dựa vào sự dây dưa không biết bao nhiêu vòng lặp không hồi kết thì tại sao nó không thuận nước đẩy thuyền, mượn tay người chơi ép Trần Miên tự sát? Chỉ cần 04 chết đi linh hồn Trần Miên sẽ tan biến.
Dù nó bại lộ thân phận, dù Giang Vấn Nguyên cầm cự được kết cuối màn thì thế nào, không còn linh hồn thì Trần Miên cũng không cách nào hồi sinh, hắn sẽ trở thành thức ăn của nó.
Vòng lặp đứt gãy, trò chơi thắng.
Nhưng số 21 lại thờ ơ, điều đó đã rũ bỏ sạch sẽ hiềm nghi của gã và trò chơi Bàn Tròn.
Trần Miên đến, hắn vén lên bức màn mờ sương dày đặc cho cậu, khiến những suy nghĩ ngổn ngang trong cậu dần có trật tự.
Điều đó khiến Giang Vấn Nguyên không khỏi nghĩ đến một người họ Trần khác trong thế giới này.
Giang Vấn Nguyên như đang trong mơ lúc rối xương vỡ nát, nhưng lúc này đây, khi cậu nắm chặt tay Trần Miên nghĩ lại, chú Trần đã nói với cậu câu: Cậu không sai!
Giang Vấn Nguyên nhìn đám vong linh như ẩn như hiện trên bầu trời, cậu cất bước đi về phía đài tế.
Cậu không buông tay Trần Miên, cũng không cảm giác được mình bị chựng lại, lúc cậu nhấc chân thì Trần Miên đã theo sau rồi.
Hai người đội trời đạp đất bước lên đài tế, những phạm nhân đang đứng cản ở hai bên lần lượt tránh ra.
Số 21 nhìn theo bóng hai người đi cách mình một khoảng thì bước theo.
Lòng 09 cũng bất an, nhưng cậu ta đã dùng rối nghe được tận tai tận mặt Giang Vấn Nguyên đọc mật khẩu với cột ô danh, cậu ta không theo ba người.
Cầu thang lên đài vừa hẹp lại vừa dốc, lỡ may ngã chết thua cuộc thì cậu ta sẽ chết không nhắm mắt.
Giang Vấn Nguyên và Trần Miên đạp lên chín mươi chín bậc thang, cùng bước lên bệ tròn chỉ đủ cho hai người trên đài.
Số 21 dừng lại cách hai người mười bậc, cái tên NPC vẫn nghĩ mình là người chơi này còn tiếc mạng, gã quan tâm đến mạng của hai kẻ kia, gã muốn hiến tế chúng, Giang Vấn Nguyên và Trần Miên đã được định vào kết cục bị đào thải, sẽ không để ý đến mạng sống của người khác.
Tư duy sai lần theo quán tính của số 21 cho Giang Vấn Nguyên và Trần Miên thời gian trao đổi ngắn ngủi.
Khoảng cách hai người rất gần nhau, hơi thở như quyện cùng một khối, Giang Vấn Nguyên nhìn vào ánh mắt sâu thẳm của Trần Miên, đôi ngươi màu hổ phách phản chiếu lại khuôn mặt béo tròn của số 22.
Trần Miên đồng hành cùng cậu trong trò chơi vẫn luôn khoác lên lớp mặt nạn khác, tốt quá rồi, giờ đây cả cậu cũng đeo mặt nạ.
Nghĩ đến cảnh họ dùng cơ thể hai người xa lạ nhìn nhau nồng nàn khiến Giang Vấn Nguyên buồn cười.
Cậu không kiềm chế nữa, thẳng thừng cười tươi, môi cậu thấp thoáng cọ phải môi Trần Miên.
Cậu dùng âm lượng chỉ hai người nghe được nói với hắn: “Trần Miên, anh tin em không?”
“Anh không biết.” Trần Miên ngủ quá lâu trong màn này, hoàn toàn mù mờ với tình huống xung quanh, hắn không muốn cho cậu một câu trả lời giả tạo mà chính hắn cũng nhận ra.
Trần Miên cúi đầu vuốt nhẹ môi cậu, “Anh sẽ cùng em đi đến cuối, mặc cho kết quả có ra sao.”
Chỉ câu nói này là đủ.
Sự ấm nóng trong lòng cậu như tràn ra khỏi lồng ngực, khuôn mặt dịu dàng vô cùng, trêu đến mức Trần Miên muốn tiếp tục hôn cậu.
Giang Vấn Nguyên quay đầu tránh khỏi hành động của hắc, “Im nào, nếu số 04 bị anh ép trở ra thì làm sao.”
Trần Miên đành hậm hực im lặng.
Giang Vấn Nguyên còng tay phải mình vào dây xích trên cột ô danh, Trần Miên còng tay còn lại giúp cậu.
Kế tiếp, hắn nắm chặt bàn tay trái đó đứng nguyên cạnh cậu, không có ý rời khỏi đài tế.
Giang Vấn Nguyên nắm chặt lấy bàn tay kia, cậu tin tưởng mình sẽ lật đổ trò chơi Bàn tròn, sẽ lấy lại được cơ thể trở lại hiện thực với Trần Miên, cùng nhau đi đến trời hoang đất cỗi.
Cậu hít sâu, đang định tự thú thì bị số 21 cắt ngang.
Gã lớn giọng tuyên bố tội ác của cậu với đám vong linh trên cao, “Số 22, mang tội thiêu sống kẻ khác.
Xây một tầng hầm dưới phòng tắm nhà mình, nhốt năm người vào lồng sắt, tự tay thiêu họ thành than.”
Bằng chứng thành lập, năm bóng dáng quen thuộc tách khỏi đám vong linh xà xuống đài tế.
Đám người lửa bị hành hạ rõng rã năm đêm liền lòng đầy oán hận lao về phía Giang Vấn Nguyên.
Lửa trên người chúng cao vút khiến đài tế chìm trong biển lửa.
Nháy mắt, da trên người Giang Vấn Nguyên và Trần Miên đã xuất hiện những mảng bỏng lớn.
Đám người,ửa oán giận ngút trời muốn tra tấn Giang Vấn Nguyên, muốn nhìn cậu khóc lóc làm trò cho chúng nên chỉnh lửa không để đốt lên mặt cậu.
Nhưng biểu hiện của cậu hoàn toàn không giống những gì chúng tưởng, cậu không sợ hãi mảy may mà chỉ nhíu mày vì đau đớn.
Cậu nhấc tay phải, nắm chặt lấy cột ô danh sau lưng gằn từng chữ một: “Tôi tìm được bạn rồi!”
Toàn thân rợp lửa, cơ thể Giang Vấn Nguyên đau đớn bỏng rát không cách nào tả được.
Trong biển nhiệt vô tận, cậu cảm nhận được một thứ nóng cực kỳ – vật trong tay cậu.
Sâu bên trong cột ô danh đang tản ra ngọn lửa cao hơn đám người lửa nhiều!
Luồng khí kia lấy cột làm trung tâm, không ngừng nén lại rồi xoay tròn.
Chớp mắt, sức gió mạnh mẽ nổ tung thoát ra, đám người lửa bỗng bị thổi bay ra ngoài.
Giang Vấn Nguyên người đầy vết bỏng đối diện với 21 vừa bước xuống thêm một nấc thang, rồi cậu đảo mắt qua nhóm tội phạm còn dưới đài.
Giờ phút này, biểu cảm trên mặt họ đều giống nhau, đều há hốc mở to mắt nhìn cậu.
Cậu không cần phân biệt ai là người chơi trong số họ nữa rồi.
Giang Vấn Nguyên đoán không sai, bản thể của trò chơi giấu trên đài tế, ngày ngày vui thú thưởng thức người chơi bỏ qua cơ hội sống sót chết không nhắm mắt.
Chuyện duy nhất cậu đoán sai chính là nó còn xảo quyệt gài thêm nữa, chỉ khi tiến vào nghi thức hiến tế nó mới là bản thể.
Nếu không có di ngôn của chú Trần cậu sẽ không phát hiện được bí mật này.
Chú Trần trả giá bằng linh hồn mình, mở một con đường sống ngay trong tuyệt vọng cho họ ——
Cảnh tượng trước mắt Giang Vấn Nguyên méo mó dần, cơ thể cậu tựa như bị một thế lực vô hình nào đó bắt lại.
Khi sắp mất ý thức, cậu cảm thấy eo mình được Trần Miên ôm siết lại, hắn ghé vào tai cậu thì thầm: “Chờ anh!”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...