Bạn Trai Tôi Là Mèo
“Thật à? Gọi nhiều món như vậy mà thằng bé vẫn có thể ăn hết được sao?” Vân Tiêu đặt đũa xuống.“Tại sao lại không ăn hết được? Xán Xán nhà tôi chỉ cần mút một cái là giải quyết xong chân của con cua này.”“Nếu ông muốn thì gọi đi.” Vân Tiêu mỉm cười đáp.
Trước đó ông đã nói bọn họ có thể thoải mái gọi lẩu Tứ Xuyên truyền thống, lẩu nấm hoặc lẩu cay nhưng lại quên đề cập đến món Lẩu vương này.“Cúc Ú, em dậy rồi à?” Vân Du bế Chu Tử Ninh lên đùi mình.
Chu Tử Ninh nằm nhoài trên cặp đùi mảnh mai của cô.
Cách một lớp vải trắng, cậu nhẹ nhàng đụng chạm vào vùng kín của cô gái.
Vân Du phát giác ra trò mờ ám này nên tiện tay vỗ một cái lên cặp trứng của ai đó.Chu Tử Ninh giận dỗi rút móng vuốt lại.
Cô gái, đừng để một ngày nào đó tôi tóm được em.Chu Tử Ninh vừa ngẩng đầu lên liền thấy ánh mắt đang suy tính gì đó của ba vợ.
Đàn ông với đàn ông nên chỉ cần chạm mắt nhau là Chu Tử Ninh cũng biết được ông ấy đang nghĩ gì.“Meo~” Cậu nhảy lên bàn, đá đổ cốc nước trái cây của Vân Du.
Nước chanh đổ ra làm ướt một mảng lớn từ ngực đến hông.“Cúc Ú!” Vân Du túm cậu đi vào nhà vệ sinh.Không lâu sau đó, món lẩu Vương được mang đến.
Lúc này, phục vụ cho tôm và cua Hoàng đế vào nồi.
Dù trong phòng bật điều hòa nhưng khói nóng vẫn bay mịt mù khắp không gian.“Tôi ra ngoài tìm Du Du.” Vân Tiêu đứng dậy, nhét một xấp tiền xuống phía dưới khăn trải bàn.Vân Du đang bận dạy dỗ lại Cúc Ú thì ông đột nhiên gọi đến.“Du Du, con mau theo ba về đi.”“Làm sao vậy ba?”“Con mau ra đây nhanh lên!”Dù không hiểu chuyện gì nhưng Vân Du vẫn bế Chu Tử Ninh chạy lên xe.
Xe Vân Tiêu ở phía trước xe Vân Du.
Thấy con gái, ông vội vàng khởi động xe.“Ba, có chuyện gì vậy?”“Ừ thì….Ba sợ bọn họ đẩy món Lẩu Vương qua làm khó chúng ta.” Qua điện thoại, giọng nói của ba cô có chút thở dốc.“Hả? Ba trốn trả tiền hả?” Vân Du bắt đầu khởi động xe..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...