Từ xa có tiếng la hét đang lớn dần lớn dần, có vẻ có thứ gì đó đang lao nhanh đến căn nhà.
Từ trên nóc nhà rơi xuống một cái xúc tu con mực nướng siêu to khổng lồ rơi xuống đè lên con búp bê.
Còn Lâm Dương thì lao đến bên cạnh Tiểu Ly, đè lên con dao được cắp trên lưng cô.
Cô cố gắng dùng thần lực đẩy cả con dao và Lâm Dương, cô quát anh :- Anh làm gì vậy ! Tí nữa là đâm chết tôi rồi.Lâm Dương khóc lóc kể khổ :- Mực ! Mực của tôi ! Con mực của tôi.
Tại cô nên tôi mới không được ăn mực đó !Tiểu Ly nhìn về phìa xúc tu siêu to khổng lồ hỏi anh :- Mực ? Cái thứ dị hợm đó là mực hả ?- Cô còn dám nói nó dị hợm nữa.
Tôi khó lắm mới giết được nó đó.- Thôi được rồi tôi xin lỗi đã phá bữa ăn của anh tôi sẽ...Tiểu Ly đang nói thì con dao lại lần nữa lao đến phía cô, nhưng lần này cô lại né được.
Lâm Dương nhìn về phía xúc tu, con búp bê đang ăn cái xúc tu mực ngấu nghiến.
Theo bản năng, anh lao đến giành lại miếng ăn của mình.
Bỗng con búp bê đang ăn thì hét lên rất lớn như đang cảnh cáo anh.
Anh không quan tâm, tiến tới bóp lấy cổ con búp bê rồi đập mạnh xuống đất.
Con búp bê bị Lâm Dương đập nát, anh quay sang cười nói với Tiểu Ly:- Đó thấy chưa! Đơn giản mà , chỉ cần đập nát nó thôi !Vừa dứt xong câu, con búp bê nhảy chồm lên người anh, nó bắt đầu cào xé.
Lâm Dương thấy tình hình không ổn, anh cầu cứu Tiểu Ly :- Cứu tôi với, nó đang phá hủy khuôn mặt đẹp trai của tôi nè ! Đánh xong nó cứ hồi phục thế này ai chơi lại.
- Nếu đập nát nó mà nó chết thì tôi đâu cần nhờ anh.- Tự nhiên cô đến chổ này làm gì vậy, vũ khí đâu ? Ngay từ đầu gặp cô là tôi biết ngay cô chán sống mà !- Chuyện dài lắm....Hôm qua lúc Lâm Dương vừa đi về, Tiểu Ly đang nằm suy nghĩ trên giường thì nghe tiếng "ting ting" của điện thoại, cô cầm điện thoại lên xem tin nhắn.
Cô thấy nhóm lớp có tin nhắn : - Mai cả lớp mình đi Vũng Tàu chơi để xã "xì chét" sau khi thi nha ! - Tâm nhắn- Duyệt - Nhiều người trong lớp trả lời- 8 giờ 30 sáng mai có mặt ở Vũng Tàu nha ! - Tâm- Oki - Nhiều người trong lớpTiểu Ly thấy ngày mai cũng là cuối tuần, sao lại phải từ chối lời đề nghị hấp dẫn này chứ.
Cô nhắn "Duyệt" rồi tắt máy đi ngủ.Hôm sau, Tiểu Ly đang ngủ ngon trên giường, thì từ ngoài nhà có tiếng gõ cửa ầm ầm, kêu la :- Tiểu Ly dậy đi sắp trễ xe rồi !Tiểu Ly giật mình tỉnh dậy, nhìn đồng hồ, cô thấy bây giờ đã là 7 giờ 50 rồi, cô đáp lại :- Mấy bạn chờ mình một chút sắp xong rồi !Cô lục đục thay quần áo mà chạy ra luôn không cầm theo cuộn giấy chứa vũ khí.
Cô vừa ra, mọi người trách cô :- Sao mà ra trễ thế !- Ừ mình xin lỗi, mình đi thôi.Đang trên xe, Tâm bước lên chào mừng :- Xin chào tất cả các bạn ! Chào mừng đã đến với chuyến xe đi Vũng Tàu !Tâm nói tiếp :- Mình sẽ đi tắm biển sau, đó đi ăn trưa, chiều mình sẽ chơi trò chơi và tối mình sẽ...Đột nhiên chiếc xe dừng lại, trước mặt mọi người là biển xanh bao la bát ngát.
Bác tài quay xuống nói:- Đến nơi rồi! Xuống đi, mai chú lại đến đón !Mọi người trong lớp từng người từng người đi xuống, Tâm dẫn mọi người đến một căn nhà rất lớn ở gần biển, Tâm giới thiệu :- Đây là nhà của Chú họ của mình.
Mọi người đem đồ vào đi .- Chú bạn đâu rồi ?- À, chú ấy đi du lịch rồi.
Mọi người cứ thoải mái như ở nhà nha.Tâm vừa nói xong, mở cổng ra mời mọi người vào.
Ở trong vườn nhà trồng vô cùng nhiều hoa cảnh, có một ít hoa Bỉ Ngạn màu trắng ở trước cửa nhà.
Tiểu Ly hỏi Tâm :- Chú của cậu là người chơi hoa à.- Ừ, chú ấy thích chơi hoa lắm !- Mà sao trước cửa nhà lại có hoa Bỉ Ngạn vậy ?- Chú ấy đạo Phật, mà hoa Bỉ Ngạn trắng là ý nghĩa cho sự kỳ ngộ, cơ duyên trong Phật giáo.- Vậy là Chú cậu theo đạo Phật à ! Mình cũng theo đạo Phật.- Thôi mình vào nhà uống nước đi .Theo như dự định, họ tắm biển, chơi trò chơi...!Đến tối, mọi người về lại căn nhà để ăn tối.
Trong lúc ăn, Tâm bắt đầu kể truyện :- Hồi trước chú của mình đã mua được một con búp bê ở bên Thái, con này rất hay nha, vừa mới rước nó về nhà, chú mình như rước được tiền tài về, làm ăn phát đạt vô cùng luôn.
Bây giờ, con búp bê đang được đặt ở trong tủ kính dưới tầng hầm đó.
Tối nay có ai muốn xuống xem con búp bê như thế nào không ?- Có con búp bê như vậy thật hả ?- Ai đó trong nhóm hỏi- Tối nay 11 giờ mình đi xem thử đi.
Ai đi thì giơ tay nha ! - TèoTất cả mọi người đồng loạt giơ tay lên.
Tâm nhắc nhở :- Chỉ được xem thôi nha.
Không được trộm về đâu, nếu không là chú mình la mình đó.- Cứ yên tâm bọn mình chỉ xem thôi.Tối đó lúc 11 giờ 30, cả bọn gọi nhau đi xem, đứa cầm đèn pin, đứa cầm điện thoại quay video.
Tâm dẫn mọi người đến cảnh cửa của tầng hầm, mở khóa.
Tèo bước lên muốn làm người dẫn đoàn, mọi người ai cũng đồng ý.
Mọi người bắt đầu bước xuống hầm, vừa bước xuống, đâu đâu cũng có hoa Bỉ Ngạn đỏ, có cảm giác lạnh tới sống lưng.
Tiểu Ly thấy có gì đó bẩt thường, tại sao lại trồng hoa Bỉ Ngạn màu đỏ ở dưới hầm.
Cô cảm giác có gì đó rất bất an, cô lên tiếng :- Mọi người à, mình có linh cảm là dưới này có gì kỳ quái lắm ! Hay là mình đi lên trên lại đi.Nhiều người trong đoàn cũng đồng tình với Tiểu Ly.
Tèo thấy vậy đáp : - Bạn nào không muốn đi nữa thì cứ lên trên đi.
Ai muốn đi tiếp thì cứ đi cùng mình.Thế là một đoàn người đã bị bớt đi mười mấy người, hầu như là con gái trừ Tâm ra, cô vẫn tiếp tục đi xuống cùng đám con trai, có lẽ vì cô sợ họ trộm búp bê chăng.
Đi một lúc họ nhìn thấy một cái hộp gì đó bị che bởi tấm vãi màu đen, Tèo lấy tấm vãi ra.
Đó là một cái hộp kính, bên trong là một con búp bê mặc một chiếc váy màu hồng.
Mọi người chăm chú nhìn xem nó có gì đặc biệt không , Tèo quay sang hỏi Tâm : -Có cách nào để lấy con búp bê ra xem không ?Tâm lắc đầu, Tèo thấy vậy tỏ ra buồn chán nói : - Thôi con này chả có gì đặc biệt cả, mình về thôi.Mọi người gật đầu quay người đi.
Vừa đi được mấy bước thì cả đoàn nghe thấy tiếng thủy tinh vỡ, một giọng nói trẻ con nói :- Có cái này đặc biệt lắm nè mọi người ơi !Vừa quay người lại, mọi người thấy con búp bê đang ngồi trên vai của Tèo.
Mọi người hỏi Tèo : - Sao bạn lại đập kính lấy con búp bê ra vậy- Búp bê? Búp bê nào ?- Còn giả ngốc nữa, thì là con búp bê trên vai bạn đấy !Tèo quay đầu nhìn sang vai, anh thấy con búp bê đang ngồi trên vai mình.
Con búp bê nở một nụ cười, đưa tay lên chào hỏi.
Sau đó nó đưa tay cắt ngang, bỗng cổ của Tèo bị chảy máu, sau đó đầu rơi xuống đất.
Mọi người thấy cảnh tượng khinh hoàng đấy, ba chân bốn cẳng mà chạy.
Tiểu Ly ở trên bỗng nghe tiếng kêu la thì chạy xuống xem tình hình.
Cô vừa xuống, trước mặt cô là cảnh tượng máu đổ, đầu rơi.
Từ xa vẫn còn hai người đang bỏ chạy, cô chạy đến cứu giúp.
Cô la lớn :- Chạy ra khỏi nhà hết đi, ở đây có ma ! Tôi sẽ ở lại đây chặn nó lại, mọi người đi đi !Mọi người ở trên nhà vừa nghe xong, náo loạn chạy hết ra ngoài.
Vừa chạy ra khỏi nhà, vườn hoa của nhà đều bị biến thành hoa Bỉ Ngạn đỏ.
Mọi người thấy trong nhà này có vấn đề, lập tức lấy điện thoại ra gọi cảnh sát đến.
Từ trong nhà có hai người chạy ra ngoài, họ đưa điện thoại ra cho mọi người xem.
Trong điện thoại có cảnh tượng con búp bê đó giết hại những người khác, máu đổ lênh láng.
Mọi người kinh hãi gọi điện cho cảnh sát báo cáo về tình hình trong nhà.
Nhưng không hiểu sao điện thoại lại không có sóng.
Họ bảo nhau chạy về phía thành phố để cầu cứu.
Lúc này Tiểu Ly đang vật lộn với búp bê, cô né tất cả đòn của nó, chạy đến nắm lấy đầu nó đập nát đầu.
Con búp bê sau khi bị đập nát đã không còn động tĩnh gì nữa, cô tưởng mọi chuyện đã xong xuôi nên đã đi lên nhà.
Vừa lên nhà, một con dao lao đến đâm xẹt vào tay phải của cô.
Con búp bê từ từ bay lên.
Nó dùng ma lực điền khiển đồ đạc tấn công cô.
Tiểu Ly dùng thần lực đỡ lại, nhưng thần lực của cô lại yếu hơn nó nên đã bị một cái ghế đập vào tay làm cho nứt xương.
Cô định chạy ra ngoài thì cánh cửa lại đóng rầm lại.
Cô đành phải tìm chổ ẩn náu, cô quyết đinh trốn vào trong tủ...!Sau đó thì Lâm Dương cùng chiếc xúc tu mực rơi xuống ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...