Do công ty cho nghỉ mấy ngày còn lại nên Trân Trân đã về quê sớm hơn một ngày so với dự định của bố mẹ cô. Cô không nói cho Vũ Phong nghe vì cô vẫn còn giận anh về buổi ra mắt bố mẹ anh mà không báo cho cô biết trước.
_Để lần này cho anh tức chết..hahahahahha- cô cười đểu giả nham hiểm một mình.( t/g: đúng là gần mực thì đen mà gần đèn thì sang mà).
Bước lên xe khách ngồi yên một chỗ ngủ mà đâu biết rằng có một chàng trai đội mũ lưỡi trai ngồi sau cô một ghế đang quan sát toàn bộ hành động cử chỉ của mình đâu chứ. Thật ra người này thì ai ai cũng biết, đó là Thiên Vũ Phong, TGĐ công ty Thiên Gia kiêm luôn chức gangter đứng đầu torng ” Tứ Đại Bang Hội”, cuối cùng quan trọng nhất đó là ” bạn trai yêu dấu” của cô Tiết Trân Trân, anh chàng này biết được thong tin Trân Trân về quê là do cô bạn than yêu quý cộng thêm sự thêm mắm muối của Tiêu Hoằng thằng bạn thân nữa.
Lấy lí do đi theo để bảo vệ bạn gái là chuyện phụ, còn chuyện chính là anh chàng này muốn về ra mắt bố mẹ vợ tương lai cùng sự lo sợ bố mẹ chồng tương lai đưa vợ đi ” cưới chồng” khác.
Về đến trước cổng nơi cô ở đó là một thôn không nhỏ tý nào vì nơi đây tập trung toàn những tay anh chị khét tiếng về nơi đây quy ẩn, họ đặc biệt là khoái đánh mạt chược, thích cãi nahu vì những chuyện vụn vặt, nhưng họ lại không bao giờ hại nhau cả. Trân Trân sống ở nơi đây mà không bị thành trộm cướp đó là phước quá rồi còn gì. Vâng đây chính là thôn ” Bá Nguyên Thôn”, cô chỉ vừa bước đến cổng thôi thì nhanh chóng chỉ trong 1 phút mẹ cô đã ra đón ngay rồi, phải nói rằng vì nhà cô ở ngay đầu thôn mới đúng, nổi tiếng với món bánh bao ăn không bao giờ quên.
_Hello sao con về sớm thế- Mẹ tôi chạy ra cười nói.
_Hì, hôm nay công ty con được nghỉ nên con về sớm một hôm- cô lễ phép nói.
_Thôi con vào nhà nghỉ ngơi đi- mẹ cô vui vẻ nói.
Bước vào trong nhà thấy hình như đang thiếu một người đó là:
_Mẹ ơi ba đâu rồi- cô hỏi.
_ba..ba..con ông ấy đi sang nhà bác Hai chơi rồi- Mẹ cô ngập ngừng nói.
_Dạ- cô đáp.
Về phòng ngủ li bì, mà không biết được rằng bố mẹ cô đnag âm mưu gì chưa kể đến anh chàng đi theo cô nãy giờ đang phởn phơ thuê nhà trọ sát nhà cô đã thế căn phòng anh ở còn đối diện căn phòng ngủ của Trân Trân, vừa khéo quan sát mọi hoạt động của cô luôn. Mẹ cô lo sốt vó về chuyện cô về trước dự tính,:
_Alô, ông xã hở. Mọi kế hoạch phải đổi thôi, con gái mình nó về rồi, đang ngủ trong phòng- Mẹ cô nói trong điện thoại.
_Sao, Trân Trân về rồi hả? Vậy để tôi thương lượng kế sách với ” ông thông gia tương lai đã”- ông bố ngạc nhiên nói.
_Nhanh đi rồi về- mẹ cô nói rồi cúp máy.
Vũ Phong gian manh đang ngồi tại quán bánh bao đông khách của nhà Trân Trân:
_Dạ cô ơi cho cháu hai cái bánh bao và ly sữa đậu nành ạh- Vũ Phong mỉm cười lễ phép nói. Làm cho mấy cô gái đứng đó đỏ mặt luôn.
_Ờh..ờh..- mẹ cô cũng ngơ ngác đấy chứ. Khi mang ra cho anh:
_Dạ cảm ơn cô- Vũ Phong lại lễ phép mỉm cười nói. Hình như anh này đang lấy long mẹ vợ đây.
Buổi tối hôm đó,
_Con àh, con đưa cái hũ này dùm ba cái- Ba cô nói rồi đaư cái hũ rượu cho cô
_Dạ, chắc ba lại ngâm rượu hộ người ta chứ gì?- CÔ cười nói.
_Ukm, người ta nhờ mà- ba cô nói dối không chớp mắt.
Cô vừa bước ra ngoài thì trong căn phòng khách:
_Alo anh Hai hả? Thực hiện kế hoạch hai đi- Ba cô gọi điện nói.
_Ok- ông Hai nói.
_Này anh anh có chắc được không đó. Lỡ con bé không ưng thằng đó thì sao?- mẹ cô lo lắng nói.
_Sợ gì chứ em. Cha mẹ dặt đâu con phải ngồi đó, nó dám cãi lời sao- ông bố hung hổ nói.
_Bốp…ông muốn con bé nó bỏ nhà hả? Nếu không được thì đừng ép, không thì tôi cho ông chết đấy- Mẹ cô đánh cái bốp vào đầu chồng. một cái răn đe.
_Bà là ác quỷ hả?- ông bố đau quá nói.
_Ông muốn làm gì tôi hả? Muốn hôm nay ra ngoài ngủ không?- Mẹ cô hăm dạo.
_Ôi không mình ơi đừng làm thế nhé- ba cô dở giọng nịnh nọt.
_Hừ, biết thế thì tốt- Mẹ cô hài long nói.
Bên nhà ông Hai,
_Cô tìm ai đó- một chàng thanh niên ra mở cửa nói, anh này nhìn trông cũng tạm được.
_Dạ, anh cho hỏi có Bác Hai ở đây không ạh- cô nhỏ nhẹ nói.
_Àh, Bác tôi đi đâu rồi , có chuyện gì không- anh chàng không kiên nhẫn nói.
_Dạ, ba em gửi cho bác cái hũ rượu ạh- cô nói rồi đưa cho anh ta cái hũ.
_Uk, tôi thay bác tôi cảm ơn- ANh chàng nói.
_Vậy xin phép em về- Cô lễ phép nói rồi về.
Khi cô đi về thì,
_Bốp,..cái thằng này Bác đây muốn giúp mày cưới vợ mà mày chẳng hiểu gì hết vậy- ông Hai bực nói.
_Trời ơi bác ơi, cháu không thích dạng con gái này mà- ANh chàng trả treo.
_Hừ, nó là đứa lễ phép, lại có công việc ổn định nhất thôn này đấy. Không xứng với mày sao?- ông Hai thuyết phục.
_Bác àh, cháu biết Bác tốt với cháu nhưng cháu không thích cô giá này từ lần gặp đuầ tiên rồi. Với lại cô ta lại là nhân viên cũ của cháu nữa- Anh chàng bướng bỉnh nói.
_Sao? Nó từng làm ở công ty mày hả- ông Hai ngạc nhiên nói.
_Vâng. Cô ta là nhân viên lúc trước nhưng mà cháu thấy trưởng phòng của cô ta nói cô ta rất lười biếng nên cháu đã sa thải.- anh chàng giải thích.
_Trời, mày thật tình từ lúc mày lên chức Giám Đốc công ty đó tao thấy mày lạnh nhạt quá Tử Khôi- ông Hai buồn rầu nói.
_Cháu không muốn người ta lợi dụng cháu để vụ lợi thôi- Tử Khôi nói.
Trên đường về nhà cô đụng phải một người:
_Xin lỗi- cô cúi mặt nói,
_Không sao- Vũ Phong mỉm cười nói
” Sao giọng nói quen thế ta”, nói rồi cô ngửa mặt lên:
_Anh…- cô ngạc nhiên há hốc mồm.
_Anh đây, đừng ngạc nhiên thế chứ- Vũ Phong mỉm cười thêm lần nữa.
_Anh đi theo em- cô nhìn chằm chằm vào anh nói.
_Đâu có đâu..anh đi chơi mà. Ai ngờ lại gặp em ở đây- Vũ Phong nói dối không chớp mắt.
_Hừ, vậy sao? Trùng hợp dữ- Cô nheo mắt nhìn anh như không tin.
_Em đừng nhìn anh ánh mắt đó chứ. Dù sao thì đã đến đây rồi, sang mai em dẩn anh đi chơi nha- Vũ Phong nháy mắt tinh nghịch.
_Cũng được, nhưng nói trước em chưa hết giận anh đâu- Cô hung dữ liếc anh một cái nảy lửa.
Thế là hai người đi cạnh nhau,người thì âu yếm, người thì đẩy, cứ thế đi đến trước nhà của Trân Trân:
_Tới nơi rồi, anh về phòng trọ đi- cô nhìn anh nói.
_Sao lại không mời anh vào nhà, chẳng lẽ không muốn bố mẹ em biết em có bạn trai hả?- Vũ Phong nheo mắt nguy hiểm nói.
_Gì chứ? Đây là sự trừng phạt nhỏ cho anh đấy- cô khoanh tay hất mặt nói.
_Trời ạh, chưa lấy em mà đã dữ thế này lại còn nhỏ nhen nữa. Không biết mai mốt lấy em làm vợ chắc anh chết với em mất- Vũ Phong giả vờ đau khổi nói.
_Em đâu đến nỗi tệ vậy đâu…Mà ai nói sẽ làm vợ anh chứ- Cô đỏ mặt nói to.
_Em không làm vợ anh thì làm bà xã anh- Vũ Phong mỉm cười âu yếm, làm cho ai kia trong long bực tức, giận hờn gì cũng tan biến hết rồi, chỉ còn ngượng ngùng ấm áp thôi.
_Bà xả anh làm khó lắm, không làm đâu- cô nhõng nhẽo nói.
_Anh dễ tính lắm, không phải em cũng biết sao?- Vũ Phong dịu dàng nói. Hình như hai người này đang tán tỉnh nhau thì phải. Đúng lúc đó, mẹ Trân Trân ra ngoài cửa để đi đổ rác, thấy con gái đang đứng cùng một chàng trai, nhầm tưởng là cháu của Bác Hai:
_Ồh có phải Tử Khôi cháu Bác Hai đây không?- Mẹ cô niềm nở nói. Cách ngang cuộc nói chuyện của hai người.
_Ây dô vào nhà chơi đi cháu- mẹ cô nói không để cho hai người này giải thích gì hết. Kéo Vũ Phong vào nhà.
Vừa thấy Vũ Phong đi cùng vợ và con mình mà lại là trai đẹp nữa, bỗng chốc bố Trân Trân khó chịu:
_Ai đây- bố cô khó chịu nói.
_ÀH đây là cháu trai của Bác Hai chứ ai?- mẹ cô vui vẻ nói.
_Cháu chào bác, nhưng mà….- Vũ Phong chưa nói hết thì:
_Cháu Bác Hai đâu phải là người này đâu, tên này là đồ giả mạo…Nói cậu là ai định làm gì con gái tôi- Bố cô dở giọng giang hồ.
_Cái gì? Cậu không phải là con Bác Hai, cậu là ai? Định làm gì….áh..àh…cậu là thằng bé hồi sang ăn bánh bao tại nhà tôi, làm mấy cô gái trong thôn điêu đứng đây mà… Bây giờ lại muốn làm gì con gái tôi hả?- Mẹ cô cũng hùng hổ không kém, lấy ngay cây chổi gần đó lăm le như muốn giết người.
_Các…bác…bình tĩnh đã…để cháu nói được không ạh- Vũ Phong nói mà mồ hôi hột chảy xuống sàn.
_Đúng đó- Cô trốn đằng sau lưng Vũ Phong nói.
_Con gái qua đây chưa biết cậu ta là ai mà đứng đó làm gì ảh?- Bố mẹ cô đồng thanh nói.
_Các bác đừng làm vyậ, cô ấy sợ đấy – Vũ Phong bảo vệ cô nói…her..her…- Bây giờ chúng ta ngồi xuống nói chuyện được không ạh- Vũ Phong bình tĩnh nói. Khi tất cả ngồi xuống, bố mẹ cô đằng đằng sát khí ngồi một bên, Vũ Phong và Trân Trân ngồi đối diện khuôn mặt cứ y như là bị cảnh sát hỏi cung ấy.
_Bây giờ cậu nói đi- mẹ cô lên tiếng phá vỡ không khí.
_Dạ, trước hết cháu xin giới thiệu, cháu là Thiên Vũ Phong, chứ không phải là Tử Khôi ạh, cháu không có cơ hội giải thích – Vũ Phong nói.
_Vậy thế cậu đứng trước nhà nói chuyện với con gái tôi làm gì hã?- Bố cô hỏi.
_Ba àh, cái này để con nói…anh ấy là…bạn…trai của con đó ạh- Cô ngập ngừng nói.
_Cái gì?- Bố mẹ cô đồng thanh tập haihét lên.
_Dạ phải- Vũ Phong gật đầu nói.
_Trời ạh, vậy cậu là ai?..quên …cậu là con nhà ai…đang làm gì? Công việc ổn định không…quen con gái tôi trong trường hợp nào?…- bố mẹ cô thi nhau hỏi làm cho Vũ Phong không biết trả lời thế nào cả.
_BỔ MẸ ĐỂ CON NÓI- cô hét lên làm mọi người im lặng trở về vị trí ban đầu.
_Thật ra anh ấy là cấp trên cuả con, TGĐ công ty THIÊN GIA, là con trai trưởng- Cô bình thản nói. Làm cho bố mẹ cô há hốc mồm.
_Trời ơi, cậu là TGĐ của cái công ty lớn đó sao?- Bố cô hỏi.
_Dạ, đã làm bác chê cười rồi- Vũ Phong gãi đầu nói.
Thế là từ khi biết thân phận của anh ấy, bố mẹ cô đã đổi phong cách chấp nhận anh luôn her..her..và có một điều không tưởng tượng được đó là mẹ của Vũ Phong lại chính là bạn thân hồi còn trẽ của mẹ Trân Trân. Thế là đã thân nay còn thân hơn, bố mẹ cô đối xử anh còn hơn là con mình nữa. Chuyến đi về quê lần này đã để lại một kỉ niệm khó quên đối với Vũ Phong về bố mẹ vợ mình rồi. Trước khi cô lên xe về thành phố, bố mẹ cô đã bí mật nói hết tật xấu, và mấy tmấ ảnh hồi nhỏ của cô cho Vũ Phong, đã thế còn nói về vụ kêu cô về để giúp con lấy chồng nữa chứ. Hừ, thế mà cô là con gái ruột lại chẳng được biết gì hết.
Nhưng có một điều lạ là khi cô đi làm lại công ty thì đã không thấy chị em Nguyệt Nhi, Nguyệt Hân nữa, chỉ nghe nói là trong b
uổi đêm kỉ niệm đó họ đã bị phó TGĐ vạch mặt sự nham hiểm và độc ác của hai chị em họ và bị đuổi ra khỏi công ty, và Bố hai cô cũng bị bắt vì tội tham ô và buôn bán vũ khí. Àh còn nữa về những người từng thích cô nay cũng đã có cặp rồi nhé: Vũ Lâm và Tiểu Dương, Ngọc Thụ và cô tiểu thư Hắc Hoa Hội,Tần Vũ và Bạch Ngọc, và người cưối cùng Tần Sở và Y Đan.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...