Bạn Trai Thích Diễn Khổ Nhục Kế Của Tôi

Đường Hân ngẩng đầu nhìn thiếu niên đang đứng trước mặt cô. Người đó không ai khác chính là Dương Minh Triết. Đường Hân đưa tay nhận lấy không hề có áp lực tâm lý. Bởi vì dù sao hôm qua chính cô đã giải vây cho cậu, vậy thì chút quan tâm này của cậu hẳn là việc nên có!

“Được, cảm ơn nhé!”

Tuy nhiên, chuyện xảy ra hôm qua chỉ có 2 người họ biết, còn các bạn trong lớp thì không hề hay biết. Vì thế trong mắt bọn họ kể cả Phó Tử Mặc đều loé lên 1 tia kinh ngạc, hiếu kỳ. Thậm chí những cô gái mến mộ Dương Minh Triết chứng kiến cảnh này sinh lòng ghen ghét với Đường Hân.

[Chủ nhân thì hay rồi… nhiệm vụ của người là thu thập giá trị hạnh phúc mà lần nào tôi cũng thấy cô kéo về thêm một đống giá trị thù hằn, đây là thấy cuộc sống chưa đủ thú vị, drama hay sao?]

Đường Hân không để tâm, dù sao sống trên đời ta không thể làm hài lòng tất cả mọi người. Họ tự có suy nghĩ, đánh giá của họ. Nhưng không phải vì họ ghét mình, không thích mình thì chính là mình không tốt, đơn giản là không hợp, không cùng đích đến mà thôi. Vì vậy cần gì phải cố gắng làm vừa lòng tất cả mọi người. Người khác yêu cũng được, ghét cũng chả sao… cô mặc nhiên không rảnh để tâm đến những người không quan trọng.

“Không có gì phải là tôi cảm ơn cậu mới đúng. Nếu sau này có cần giúp đỡ thì cậu cứ nói, tôi nhất định sẽ giúp cậu.”

“Được.”

“Vậy… kết bạn wechat nhé?”

“Hả… à… được.”

[ Mở khóa giá trị hắc hóa. Cảnh báo: đo lường giá trị hắc hóa… giá trị hắc hóa + 3% giá trị hắc hóa hiện tại 23%. Đường đại tỷ ơi là Đường đại tỷ lần này cô “thành công” thu thập được giá trị hắc hóa của Phó Tử Mặc rồi… haizzz] S01 tiếp tục gằn giọng đá xoáy vào chỗ đau của Đường Hân.


[Ta phải cảnh báo cô lần này tự cô kích hoạt chức năng thu thập giá trị hắc hóa. Giá trị hắc hóa mà đạt đến 100% thì giá trị hạnh phúc sẽ trở về 0, đến khi đó cô “thành công” rồi… hì hì thành công bắt đầu nhiệm vụ lại từ đầu!!!]

Đường Hân vừa quay đầu lấy điện thoại thì nghe được tiếng chế giễu của hệ thống cô quay sang trừng mắt với người bên cạnh nhỏ giọng nói:

“Phó Tử Mặc, đang yên đang lành cậu tức giận cái gì?”. Truyện Teen Hay

“A… Tôi… tôi không tức giận.” Phó Tử Mặc ngoài mặt cố tỏ ra bình tĩnh quay mặt về phía trước không tiếp tục nhìn cô nữa.

“Ha ha… cậu không tức giận vậy mà điểm lại tăng…” Đường Hân tức đến bật cười, suýt nữa nói ra hết lời trong lòng.

“Điểm cái gì… cậu nói gì tôi không hiểu?”

Đường Hân thức thời ngậm miệng, không nói thêm.

Dương Minh Triết thấy Đường Hân còn chưa quét mã wechat với mình đã quay sang đôi co với Phó Tử Mặc, thì có chút khó hiểu. Cậu lên tiếng nhắc nhở.

“Bạn học Đường Hân… wechat… cái kia chúng ta còn chưa kết bạn.”

“À… đây!” Đường Hân vừa định quét mã thì lại nghe tiếng nhắc nhở của hệ thống:

[Giá trị hắc hóa+2%, giá trị hắc hóa hiện tại là 25% chúc mừng Đường đại tỷ đã thành công đi được ¼ con đường tìm ĐƯỜNG CHẾT].

Đường Hân nghiến răng nghiến lợi quay sang người bên cạnh.

[Sao ta cứ cảm giác cậu ta thiếu đánh thế? Rốt cuộc là lên cơn gì đây.]

[Chủ nhân, người nên nghe ta khuyên đừng kết bạn với Dương Minh Triết cô xem cả hai lần giá trị hắc hóa tăng chắc chắn liên quan đến hắn. Ta đoán có lẽ Phó Tử Mặc không thích Dương Minh Triết đấy!]

Thấy Đường Hân quay sang nhìn mình 1 cách khó hiểu Phó Tử Mặc điều chỉnh lại tư thế ngồi… ung dung nói:

“Nhìn ta làm gì? Đã nói rồi cậu kết bạn với ai cũng được tôi không quan tâm cũng không tức giận.”

Dương Minh Triết nghe lời nói của Phó Tử Mặc, rồi lại nhìn sang Đường Hân, tay cầm điện thoại vô thức siết chặt, cậu nín thở, khó khăn hỏi:


“Hai người các cậu… yêu nhau?”

“Đương nhiên không phải”. Đường Hân vừa phủ nhận thì lập tức nhận được tiếng đáp lại của hệ thống.

[Giá trị hắc hóa+2%, giá trị hắc hóa hiện tại là 27%, Đường đại tỷ à, Đường đại tỷ, nhìn xem phán đoán của tôi có sai đâu, cô mà nói chuyện với hắn lâu thêm một chút nữa thì con đường đến suối vàng của cô lại càng gần rồi a.]

Lần này Đường Hân ngậm miệng không cãi nó. Điện thoại đang cầm trên tay bỗng trở nên nặng trĩu. Đường Hân vờ nhìn điện thoại:

“A, sao lại hết pin rồi. Thật xin lỗi nhé. Sáng nay bị bệnh quên luôn sạc điện thoại. Lần sau nhé.”

Dương Minh Triết nghe cô phủ nhận thì đáy lòng nhẹ nhõm, tuy có chút không vui khi không thể kết bạn với cô nhưng dù sao cũng học cùng lớp, không có lần này thì lần sau cũng được.

“Vậy được, bữa khác lại kết bạn cũng không muộn.”

Đường Hân mỉm cười xem như đáp lời với Dương Minh Triết.

Dương Minh Triết vừa đi Đường Hân đã đẩy điện thoại sang bên cạnh cho đối phương nhìn. Phó Tử Mặc từ trên cao nhìn xuống, thấy màn hình điện thoại vẫn sáng hiển thị 51% thì khoé môi bất giác xuất hiện một độ công nhỏ, cậu cố tỏ ra lạnh nhạt:

“Gì đấy?”

Đường Hân thì cậu vẫn giả vờ không hiểu thì tức đến nỗi trợn trừng, nhưng cục tức này, m* nó cô chỉ có thể nuốt!!!

“Thì không hết pin, không kết bạn.”


“Ồ… vậy cậu nói với tôi làm gì?”

Má nó!!! Đường Hân vừa định xắn tay áo thì S01 vội vã lên tiếng:

[Chủ nhân chủ nhân bình tĩnh a! Cô mà đánh hắn có khi chính cô lại chầu trời trước hắn đó!!! Ngàn vạn lần KHÔNG THỂ ĐỘNG THỦ!!!]

Đường Hân vội thu hồi nắm đấm lại, cô nhanh nhẹn đưa tay lên vai vờ như đang phủi bụi. Đường Hân nở một nụ cười chuyên nghiệp:

“Chỉ là nghĩ… cậu nên biết thôi!”

“Ồ”

[Giá trị hắc hóa -2%, giá trị hắc hóa hiện tại là 25%. Haizzz, thấy không chủ nhân, tôi đoán không sai chứ? Sau này tốt nhất cô đừng nên qua lại với cậu nhóc Dương Minh Triết kia. Không khéo Phó Tử Mặc hắn lại hắc hóa đấy!]

[Dựa vào cái gì chi phối lựa chọn của ta? Ta muốn kết bạn với ai là quyền của ta!!]

[Được vậy cô thử xem, dù sao người cực khổ sau này cũng chỉ có cô!] S01 tiếp tục cảnh cáo.

Đường Hân mím môi không cãi lại nó. Đột nhiên Đường Hân cảm thấy lúc này bản thân thức thời một chút cũng không thiệt a!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận