Có người nói, kêu bọn họ đi tìm Lão Bắc hỏi một chút. Khi đó, Tông Thịnh mới vừa bảy tuổi đi theo bà từ bờ sông xem náo nhiệt về nhà, lúc vào nhà thì nói với bà: “Có mùi như người chết.”
Bà không để trong lòng, chỉ cảm thấy, trẻ con thì biết gì mà mùi người chết.
Ngày hôm sau, toàn thôn tiếp tục tìm đứa bé, thậm chí kêu đám trẻ trong thôn lập từng nhóm, đi tới chỗ bọn nó mỗi ngày chơi tìm. Vậy mà vẫn không tìm thấy.
Ngày thứ ba, nhà bọn họ thật sự đi tìm Lão Bắc. Lão Bắc làm người trong thôn khua chiêng gõ trống đốt pháo, toàn bộ thôn rung chuyển, vừa đốt vừa kêu. Người nhà tiêu tiền mời người, hơn hai mươi người đàn ông trẻ tuổi, mang nhạc cụ, trống chiêng gõ khắp thôn nhộn nhịp.
Cứ thế đi vòng quanh thôn một vòng rồi lại một vòng, đến tận khi trời sẩm tối, có người bắt đầu nghi ngờ Lão Bắc có tìm được biện pháp chưa, có phải còn đi tới hạ du câu xác nữa không.
Khi đó, bà Tông Thịnh liền chạy tới, la lớn: “thấy rồi,đứa bé trong kẹt tường”
Mọi người đều tụ lại, ở giữa hai tòa nhà mới xây có khoảng trống khoảng hai mươi centimet, đứa bé đã bị kẹp ở bên trong, không thể động đậy, tay và đầu gục xuống, có lẽ đã chết. Tính thời gian, có lẽ đã chết ba ngày.
Bà nói, kỳ thật ngày đầu tiên khi Tông Thịnh đi ngang qua nơi này liền nói, nơi này có mùi người chết, chỉ là trẻ con nói, nên bà bỏ qua.
Cũng có đứa bé khác nói, bọn nó thường xuyên ở chỗ này chơi trò trốn tìm. Nhưng ngày đó bọn nó thật sự đi tìm chỗ này rồi, kẹt tường này bọn nó tìm qua vài lần rồi mà không thấy ai, sao giờ lại có thi thể?
Khi đó tôi còn nhỏ, những điều có thể nhớ kỹ không nhiều lắm, rất nhiều đều là do người lớn kể lại.
Bọn họ nói, Lão Bắc nói, cái này kêu là quỷ giấu người. Con quỷ đem đứa bé giấu ở chỗ này, người đi tìm không thể thấy. Loại chuyện này, phải khua chiêng gõ trống đốt pháo tạo náo nhiệt, người nhiều, quỷ mới đem người thả ra. Nếu phát hiện kịp thời, nói không chừng đứa bé còn có thể cứu trở về. Nếu phát hiện không kịp thời nói, cứ như vậy...
Nhớ rõ khi đó, muốn lấy thi thể ra, hai nhà đó còn cãi nhau, vì phải đập tường. Mà xong thì sẽ đưa đứa bé ra từ cửa nhà nào?!
Thi thể của nhà người khác khẳng định không thể đi qua cửa chính nhà mình, không may mắn, phong tục không cho phép. Việc này không phải có tiền là có thể làm.
Tác giả:
Có bạn hỏi, vì cái gì Lão Bắc nói một câu liền có tác dụng vậy? Tại sao đều phải nghe lão? Bọn họ cũng thật là không có chủ kiến đi?
Tôi thuyết minh một chút a, ở nông thôn, có một vài lão tiên sinh rất có uy vọng, xác thật có uy tín như vậy. Lời họ nói,đặc biệt là những đề xuất đều được tôn trọng vô cùng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...